Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

18. Ngoại truyện: Sau khi kết hôn

𖧷𖧷𖧷𖧷𖧷

Taeyong luôn nghe người ta nói rằng hôn nhân là kết thúc có hậu cho mọi cặp đôi. Nhưng có lẽ không phải cho hắn.

Taeyong không phải kiểu người dành cho kết hôn.

Vẫn còn nhiều cách khác để đi đến một kết thúc có hậu, nhưng hôn nhân không phải là một cách đối với Taeyong ㅡ cho đến khi cuối cùng, hắn gặp Doyoung, người đã khiến hắn yêu say đắm. Tình yêu là chết một nửa, mà không cưới cậu ngay thì chết thật.

Ngoài việc Taeyong không thể mất Doyoung và có thể sẽ bị đột quỵ nếu họ không kết hôn, chính là Gongmyung sẵn sàng giết hắn nếu hắn không cưới em trai anh sớm.

Kết hôn. Taeyong thực sự hạnh phúc khi kết hôn với Doyoung. Điều mọi người nói có vẻ đúng, hôn nhân là một cái kết hạnh phúc hóa ra lại dành cho hắn, và Taeyong có được hạnh phúc đó với Doyoungㅡ

"Lee Taeyong,"

"Lần này lại sao nữa?!"

ㅡnhưng điều đó hóa ra không hề dễ dàng.

Taeyong đột nhiên bật dậy ngồi trên giường với sự giận dữ. Hắn vò mái tóc vốn đã rối nay lại càng rối hơn với hai mắt nheo lại vì ngái ngủ.

"Hyunganh...vừa mắng em?"

Chết tiệt. Hôn nhân quá thật không hề dễ dàng.

"Không," Taeyong nói nhanh.

Taeyong tỏ vẻ như không hề cảm thấy tội lỗi, khiến Doyoung lập tức hờn dỗi và ngủ trong tư thế nằm ngửa với chiếc gối trùm kín đầu.

"Kim Doyoung... em sẽ bị nghẹt thở mất."

Taeyong cố gắng kéo chiếc gối nhưng Doyoung đã nhanh chóng giữ lại. Cậu lấy chiếc gối mà cậu đã dùng để trùm đầu, đập vào đầu Taeyong và khiến hắn rên rỉ.

Chuyện này là sao? Tại sao hôn nhân không dễ dàng như tưởng tượng?

Taeyong từng nghĩ rằng hôn nhân là một vấn đề dễ dàng. Hắn có Doyoung, người yêu hắn rất nhiều, thậm chí tình cảm cả hai dành cho nhau rất lớn. Hắn có rất nhiều tiền, Doyoung không có gì phải lo lắng khi cùng hắn làm thủ tục gia đình. Taeyong sẽ giải quyết mọi thứ, hắn đã hứa.

Ban đầu, mọi thứ diễn ra dễ dàng, nhưng có vẻ như bây giờ Taeyong nhận ra hắn đã quên mất một điều quan trọng thường xảy ra trong hôn nhân, đó là cãi vã ㅡ điều mà thực ra Taeyong và Doyoung thường xuyên làm kể từ lần gặp đầu tiên.

Taeyong ngây thơ nghĩ rằng nếu họ kết hôn, cuộc sống họ sẽ chỉ tràn ngập tiếng cười và sự lãng mạn cho đến khi nhắm mắt. Cuộc hôn nhân của Taeyong và Doyoung mới diễn ra được 6 tháng nhưng không hiểu sao đã có rất nhiều xích mích xảy ra.

Một ví dụ về những trận chiến nhỏ của họ là khi Doyoung thường đánh thức Taeyong vào ban đêm vì cậu muốn những thứ đôi khi vô nghĩa. Thèm ăn, cậu nói.

Còn một ví dụ về trận chiến lớn là khi Taeyong cấm Doyoung làm việc. Thậm chí, người đàn ông này còn phải nhờ đến các mối quan hệ của mình để yêu cầu lãnh đạo công ty nơi Doyoung làm việc ở Incheon đưa ra một lá đơn chấm dứt hợp đồng lao động của cậu vì Doyoung không chịu nghe theo lệnh của Taeyong với tư cách là một người chồng.

Có người cưới sếp lớn mà vẫn chọn đi làm trong khi đang mang thai ㅡ với vị trí thực tập sinh, Taeyong làm sao mà không cảm thấy đau lòng?

"Anh không định xin lỗi sao, hyung?"

"KHÔNG."

Taeyong chọn cách nằm xuống cạnh Doyoung và nhắm mắt lại. Bây giờ cả hai ngủ quay lưng vào nhau. Taeyong phải dậy sớm để làm việc như thường lệ và lúc này cơ thể hắn đang cảm thấy rất mệt mỏi. Taeyong thực sự muốn ngủ yên nhưng Doyoung liên tục đánh thức hắn nhiều lần.

"Vậy thì em sẽ là người xin lỗi."

Taeyong ngay lập tức mở mắt khi Doyoung lẩm bẩm trong hơi thở. Taeyong quay nửa người và ngoái đầu nhìn lại, thấy Doyoung bắt đầu nói nhưng vẫn chọn cách quay lưng lại.

"Xin lỗi vì đã làm phiền đến anh. Lúc đầu em chỉ muốn nhờ anh ôm em, sau đó xoa bụng cho em. Em sẽ không đòi hỏi gì khác và làm phiền anh đâu. Em hứa."

Doyoung giơ ngón út lên như một dấu hiệu hứa hẹn với Taeyong, người mà cậu vẫn đang quay lưng.

Taeyong hít một hơi thật sâu. Bây giờ hắn cảm thấy có lỗi với Doyoung vì đã hơi thô lỗ.

"Em yêu...,"

"Không, không, đừng xin lỗi. Em sai rồi." Doyoung lập tức nhanh chóng ngắt lời. "Em cũng muốn ngủ. Nhưng thật khó. Em luôn cảm thấy bồn chồn. Có lẽ là do cái thai trong bụng em?"

Thực ra lúc này Doyoung cảm thấy rất buồn. Vì lý do nào đó, Doyoung cảm thấy mình trở nên dễ xúc động hơn, thậm chí đôi khi còn hành động quá mức.

Doyoung có thể sẽ khóc chỉ vì tối nay Taeyong không ôm cậu. Nhưng nụ cười của Doyoung cũng dễ dàng mở rộng khi tay Taeyong vòng qua eo cậu, nhẹ nhàng vuốt ve bụng.

"Tha thứ cho anh." Taeyong hôn nhẹ lên gáy Doyoung. "Xin lỗi vì anh đã ích kỷ không nghĩ đến cảm nhận của em. Chắc hẳn em đã gặp rắc rối suốt thời gian qua."

Sau khi kết hôn, Mark có nơi ở riêng còn Doyoung đưa Taeyong về ở trong căn biệt thự mà hắn đã mua cho cậu. Khi Taeyong ở văn phòng, Doyoung sẽ chỉ có một mình và cô đơn, đó là lý do tại sao Doyoung nhất quyết muốn trở lại làm việc.

Doyoung không muốn chết vì buồn chán trong căn biệt thự, nơi mà ngay cả phòng khách cũng có thể được sử dụng cho các trận đấu bóng đá. Doyoung cũng không thể nhờ Gongmyung đang ở Incheon hay thậm chí là Ten ở cùng mình quá thường xuyên vì bạn thân của cậu đang bận rộn chuẩn bị cho đám cưới trước mắt.

"Em không sao. Em cũng xin lỗi vì đã thường xuyên gây rắc rối cho anh," Doyoung nói.

Doyoung từ từ nhắm mắt lại. Cậu chợt nhận ra rằng đêm nay cậu đã đánh thức Taeyong bảy lần để thực hiện một số yêu cầu kỳ lạ của cậu. Cậu cũng hiểu vì sao Taeyong có chút xúc động.

"Không sao. Vì em, vì con của chúng ta," Taeyong chậm rãi trả lời, cảm thấy mắt mình nặng trĩu vì buồn ngủ và hắn từ từ nhắm mắt lại lần thứ n.

"Hyung, em hỏi anh một chuyện được không?"

"Ừm."

"Anh bắt đầu thích em từ khi nào vậy? Hay là anh lấy em vì sợ anh của em?"

Ngay lúc đó đôi mắt của Taeyong lập tức mở to. Đây là một câu hỏi quan trọng, quan trọng như việc ai đó hỏi người yêu của họ xem hôm nay họ có béo hay không.

Câu trả lời mà Taeyong đưa ra có thể quyết định sự sống và cái chết của hắn. Doyoung có thể sẽ đá hắn ra khỏi phòng nếu hắn nói sai.

"Anh không nhớ." Và Taeyong rõ ràng đã chọn một câu trả lời mơ hồ.

Taeyong chỉ nói theo những gì thoáng qua trong đầu, cuối cùng lại khiến hắn rên rỉ lần nữa khi Doyoung ngay lập tức thúc cùi chỏ vào bụng hắn để đáp lại.

"Không nhớ?!"

"KHÔNG."

"Một chút cũng không?!"

Taeyong thở dài. Nếu đã như vậy, dù thích hay không thì hắn cũng buộc phải giải thích dài dòng.

"Anh không nhớ. Mặc dù ngay từ đầu anh đã bị em thu hút, nhưng anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ yêu em, thậm chí còn kết hôn với em. Có phải anh mất trí rồi không?"

Lần này Taeyong đang rên rỉ lớn tiếng và cầu xin sự thương xót khi Doyoung ngay lập tức véo hắn, một cái véo chết người.

"Em cũng không nghĩ vậy à?! Lúc mới gặp mặt em còn chửi anh dữ lắm." Taeyong ném ra một phòng thủ.

"Đúng, em cũng nghĩ như vậy." Doyoung ngượng ngùng cười khúc khích.

Doyoung kìm nén sự thích thú, ai có thể ngờ rằng cuối cùng cậu lại kết hôn với người đàn ông mà cậu thường xuyên nguyền rủa?

"Nếu anh biết trước được việc sẽ kết hôn với em, ngay từ đầu anh đã tranh cử vị trí với tư cách là một người chồng tiềm năng, chứ không phải là một sugar daddy."

Doyoung đột nhiên im lặng, cậu thực sự đang âm thầm che giấu vết ửng hồng trên má. Daddyㅡah, đã rất lâu kể từ lần cuối cậu gọi Taeyong như vậy.

Sau khi kết hôn, Doyoung quyết định gọi Taeyong là 'Hyung'.

Đối với Doyoung, 'Hyung' nghe có vẻ ngọt ngào hơn so với cách gọi 'Daddy' luôn khiến Doyoung nhớ lại những ký ức khó chịu về quá khứ thực sự ảm đạm của họ.

Mặc dù không thể phủ nhận, Taeyong với tư cách daddy là người Doyoung yêu đầu tiên ㅡ và, err, đã xoay sở để khiến hắn trở nên nóng bỏng.

"Hyung, để em hỏi lại." Doyoung vỗ nhẹ vào bàn tay đang đặt trên bụng cậu của Taeyong. "Sau khi con của chúng ta được sinh ra, em có thể quay lại làm việc không?" Doyoung hỏi đầy hy vọng.

"Có thể, khi con của chúng ta đã được vài tuổi."

Doyoung mỉm cười, hạnh phúc khi Taeyong cho phép cậu quay lại làm việc. Khi còn trẻ và cảm thấy mình có khả năng, Doyoung sẽ chọn tiếp tục làm việc vì có một sự nghiệp thành công luôn là ước mơ của cậu. Cậu vẫn tham vọng như ngày nào. Nhưng Taeyong và đứa con trong tương lai của họ sẽ luôn là ưu tiên hàng đầu của cậu.

"Sau này đừng ép lãnh đạo nơi em làm việc phải sa thải em lần nữa."

"Được rồi. Giờ ngủ đi."

Taeyong và Doyoung cuối cùng cũng chìm vào giấc ngủ lúc ba giờ sáng. Có thể chỉ mất vài giờ để Taeyong thức dậy, nhưng ít nhất hắn rất biết ơn vì Doyoung đã có thể ngủ cùng hắn và những hiểu lầm trước đó đã được giải quyết ổn thỏa.

Hôn nhân không dễ dàng như tưởng tượng. Nhưng Taeyong luôn cảm thấy biết ơn vì người hắn kết hôn là Doyoung.

𖧷𖧷𖧷𖧷𖧷

*Vậy là truyện đã thực sự kết thúc. Cảm ơn các bạn thời gian qua đã ủng hộ truyện dịch của mình 👏👏 Mình sẽ cố gắng làm tốt hơn trong tương lai. Mong được gặp lại các bạn trong thời gian gần nhất ♡♡

𖧷𖧷𖧷𖧷𖧷

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro