Hoa Hướng Dương
Khoa nhìn tôi với ánh mắt đáng thương tựa như một cậu bé to xát không có được kẹo. Rồi cậu ấy lí nhí : - Chúc Lam hong thương tao nữa rồi! Hic hic. Tôi bổng giật mình khi nghe cậu ấy nói. Ôi giời ơi ai bế em bé to xát cao 1m79 này đi giùm tôi được không. Nghĩ vậy thôi chứ em bé ấy vẫn là của tôi nhé. - Ngoan đừng khóc nữa lại đây tao thương thương...Cre ảnh: Pinterest P/S : lần đầu tớ viết truyện nên cũng còn nhiều sai sót mong mọi không chê. Các nhân vật trong truyện không có thật và tôi rất mong mọi người ủng hộ.CHÂN THÀNH CẢM ƠN MỌI ĐÃ GHÉ QUA ĐỌC Ạ!!!^^…