Mây tàn che lấp ánh sao
Cô độc nghìn năm, đắm chìm nghìn năm. Người là ai mà đến ánh mắt người ta cũng đã không còn nhớ ra được nữa. Ta chỉ biết ta là vì người mà tồn tại. Vì người, dù cho phải chối bỏ linh hồn mục nát này, ta cũng không cần thiết xuất hiện nơi đây nữa..…