(Đam mỹ) Đồ đáng ghét - Nhất Tiết Ngẫu
Đào Tra là một cậu bé sinh non, mẹ yếu ớt, cha ít nói lại bạc nhược. Gia đình cậu sống trong một con hẻm nhỏ, luôn bị hàng xóm coi thường, trở thành đối tượng trêu chọc.Môi trường ấy khiến tâm lý của Đào Tra dần trở nên méo mó. Cậu đố kỵ với người khác, căm ghét tất cả.Thế nhưng, bề ngoài cậu lại tỏ ra ngoan ngoãn, đáng yêu. Khuôn mặt trắng trẻo, hai lúm đồng tiền ngọt ngào như viên bánh nếp nhỏ, chỉ cần cười nhẹ cũng đủ khiến người ta mềm lòng, muốn đem cả trái tim ra cưng chiều.Cuộc sống cứ thế tiếp diễn cho đến khi Lâm Mị - người anh hàng xóm - vô tình phát hiện cuốn nhật ký của cậu:"Tên nhóc da trắng kia có gì đẹp chứ? Đợi đến tuổi dậy thì, hắn nhất định sẽ xấu xí như quỷ!""Giỏi toán 100 điểm thì hay ho lắm à? Nếu không phải do sinh non, tôi có thể đạt 1000 điểm!""Lâm Mị chết đi."Đào Tra mở to đôi mắt, tim đập thình thịch, hô hấp dồn dập. Cậu bị phát hiện rồi! Nhất định Lâm Mị sẽ cho cả khu biết bộ mặt thật của cậu - một đứa trẻ hư hỏng, ghen ghét và nhỏ nhen.Thế nhưng, Lâm Mị chỉ lặng lẽ khép cuốn sổ lại, đặt vào ngăn kéo.Anh đi tới, xoa nhẹ mái tóc mềm mềm của cậu:"Tra Tra, anh trai dẫn em đi ăn sáng."Môi Đào Tra run run, nhỏ giọng:"Em... em không thực sự muốn anh chết... chỉ là em ghen tị thôi."Lâm Mị khẽ cười:"Muốn anh chết cũng được."Thiếu niên nhỏ bề ngoài ngoan ngoãn, nội tâm u ám × Ca ca bại hoại ngoài lạnh trong nóng, cưng chiều bảo bối vô điều kiện…