Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Ở Provence, nơi mùa hè mang hương oải hương và gió,Những con đường lát đá kể chuyện bằng nắng và tiếng ve.Yushi, cậu học sinh từ Nhật Bản, lạc giữa sắc tím xa lạ,Còn Sion, chàng trai của làng, vẫn đạp xe qua cánh đồng mỗi chiều.Mười sáu tuổi, họ gặp nhau giữa một mùa hoa,Và học cách yêu - như người ta học cách thở trong một ngôn ngữ mới: chậm, dịu, và đầy bỡ ngỡ.…
Giữa một mùa hè oi ả, trong một tiệm sửa máy ảnh nằm khuất sau con hẻm nhỏ, Sion - cậu học sinh trầm lặng với ánh nhìn luôn hướng về nơi không ai để ý - vô tình gặp một cậu con trai kỳ lạ. Cậu ấy bước vào cùng một chiếc máy ảnh trầy xước, một nụ cười rạng rỡ, và những câu hỏi tưởng như vô thưởng vô phạt nhưng lại khiến Sion lần đầu tiên muốn trả lời.Từ những cuộc trò chuyện ngắt quãng bên tiếng máy quét phim, đến những khung hình chưa bao giờ kịp rửa xong - một điều gì đó bắt đầu lớn lên giữa hai người, nhẹ như hơi thở, chậm như ánh nắng cuối ngày, và thật khó gọi tên.Đôi khi, có những âm thanh không cần nghe bằng tai.Có những khoảnh khắc không cần nhiều lời.Chỉ cần một người chịu ở lại, và một người dám mở lòng.…
Han Yujin sống lặng lẽ như một trang sách chưa mở.Cậu tránh những nơi ồn ào, không thích trò chuyện, và luôn ngồi một mình gần khung cửa sổ - nơi ánh nắng dịu nhất chiếu vào, và tiếng thế giới bên ngoài nghe như đang ở rất xa.Cậu không cần ai hiểu, cũng không muốn ai bước vào không gian của mình.Cho đến khi Kim Gyuvin xuất hiện - với giọng nói ấm như ánh nắng, nụ cười rực rỡ như giữa tháng Sáu, và trái tim đủ lớn để lắng nghe cả những điều không thành lời.Một cậu trai quá yên tĩnh.Một cậu trai quá rực rỡ.Họ gặp nhau trong một mùa nắng lưng chừng, nơi không ai đi tìm ai, nhưng lại chạm vào nhau như một sự tình cờ được sắp đặt từ rất lâu.Đây là một câu chuyện nhẹ như nắng đầu hè, dịu như bản nhạc không lời sau giờ học, và âm ỉ như một thứ cảm xúc không thể gọi tên."Nếu tớ nói nhỏ lại, cậu có nghe được không?""Tớ vẫn luôn nghe. Chỉ là... không biết có nên trả lời."…
Chỉ là mình stress quá nên viết đại viết đùa một câu chuyện ngắn về 2 bạn nhỏ thôi.Chỉ là đầu hạ, khi sắp phải tạm biệt mái trường nhưng chưa có cơ hội thổ lộ với crush của sungho…