xanh buồn, xanh vời vợi
Những con đường dài vô tận, lẻ bước, nhịp đôi, chấm.Em nhìn tôi, khẽ lệ ngân dài. Em nhìn tôi, mệt nhoài ánh mắt.Em, chăng rằng thiên sứ, nắm lấy, trôi đi.Tay tôi, lấp ửng, không thời ngưng động.Em, nhìn tôi, khẽ cười.Tiếng vang, thiên đường, gọi em.Dừng lại, em tôi.Em à, tôi thấy em. Tôi, thấy được em.…