Tro Lặn Đáy Núi
"Cuối tháng tư, mùa hạ gõ cửa. Cơn nắng mới mơn man chảy xuống từng khe gạch sứt nứt của sân trường cấp hai. Những tán cây bằng lăng xanh mướt, nay đã có vài chùm hoa tím rịm chớm nở. Châu nằm gần cửa sổ lớp học, mắt lim dim và cảm nhận nắng gió đầu hạ khoan khoái như đang vỗ về đưa tiễn người bạn mùa xuân thân yêu của chúng....Bố nói đúng, nó có thể nhớ mãi một ký ức đặc biệt về một người nào đó vì ký ức thì luôn nằm nguyên vẹn trong quá khứ. Nhưng, những con người xuất hiện trong ký ức thì lại luôn phải vẫy vùng theo dòng chảy thời gian của họ. Để không chết đuối, họ buộc phải thay đổi và thích nghi. Khi ấy, những người không còn chung mục tiêu, lý tưởng, quan điểm sống, cách trở địa lý hay bận bịu này kia, có thể lựa chọn không gắn bó với nhau nữa. Và như vậy, con người sẽ luôn có một số người bạn đồng hành nhất định trên mỗi chặng đời khác nhau.Châu hiểu đó nhưng hồn nó thì vẫn chao đảo, ngả nghiêng. Vì nó nhận ra, Bắc là hóa thân cho một phần tuổi thơ trọng đại của nó. Khi cậu chọn đi đường khác, nó biết tuổi thơ của nó sắp đóng lại thật rồi. Phải, đâu có con chuồn chuồn nào chỉ bay mãi một chỗ chứ!"Tác giả: Một mí bé xíuTruyện viết năm 2022, khăn gói và sửa soạn lại năm 2025.…