Thượng Nguyệt Chi Lữ
- Vân Tịch... Ta yêu nàng... Ta nhất định đưa nàng đi thật xa... Nàng nhất định phải chờ ta... Tiếng nói đứt quãng của một nam nhân vang lên trong căn phòng khép kín. Y ôm chặt lấy tấm thân trần của cô nương bên cạnh như sợ hễ buông tay cô sẽ lập tức biến mất. Cô nương kia rên lên khe khẽ, mỉm cười dịu dàng: - Ta tin chàng... Ta sẽ chờ chàng quay lại và đưa ta ra khỏi đây... Một đêm ân ái như để kí kết lời hứa của y với nàng. Nhưng... Nhưng... Nhưng... Nhiều năm trôi qua, y vẫn chưa quay lại... y quên nàng rồi sao?…