𝙍𝙄𝘼𝙉 𝘼𝙉𝘿 𝙀𝙏𝙀𝙍𝙉𝘼𝙇 𝙑𝙊𝙒𝙇 -- 𝙅𝙊𝙉𝙂𝙂𝙐𝙉
• Có những con đường không lý giải được, chỉ dẫn lối bởi một thứ bản năng không tên. một lời gọi vô hình ẩn sâu trong máu thịt và linh hồn. • Nana, một cô gái nhỏ bé, từ nhỏ đã mang theo cảm giác thôi thúc kỳ lạ: phải đi, phải rời khỏi nơi mình đang sống để tìm một điều gì đó mà chính cô cũng không biết rõ là gì. Không phải giấc mơ, không phải tham vọng... mà là một khoảng trống mơ hồ cứ réo gọi trong lồng ngực mỗi đêm mưa, mỗi khi thế giới trở nên im ắng. • Ở phía Bắc bán cầu, trong một lâu đài cổ khuất sâu giữa rừng rậm Transylvania. • Jonggun một vampire sống hàng thế kỷ từ lâu đã ngừng tin vào những điều lãng mạn. Tim anh không còn đập, hoặc nếu có, cũng chỉ là những nhịp đập yếu ớt, lẻ loi không còn chút quan trọng. Và rồi, trong một khoảnh khắc nào đó giữa sự tĩnh lặng ngàn năm, anh cảm thấy điều gì đó đang đến. "Sắp đến rồi..." - một cảm giác mơ hồ như ký ức cũ chưa từng được chạm tới. • Vào một chiều mưa dai dẳng, khi bầu trời Transylvania xám xịt như một bức tranh trừu tượng, Nana đặt chân vào khu rừng ấy. Cô không biết tại sao mình đến, chỉ biết rằng mùi gỗ ẩm, tiếng gió thổi qua cành cây, và cả những cơn mưa dai dẳng ấy... quen thuộc đến rùng mình. • Và rồi ánh mắt họ chạm nhau:-"một người không biết mình tìm gì, một kẻ đã từng quên mình từng mất gì".…