Nhật ký không bình thường của một cô gái hoàn toàn bình thường @^_^@
"Tôi lại vác ba lô về nhà. Vẫn thế thôi những câu chuyện không đầu không cuối. Vẫn thế thôi, bố và tôi lắng nghe nhau trong im lặng. Tôi nhận ra rằng không phải ông trời bốc thăm rồi nhét chúng ta chung một mái nhà, đánh dấu " Đó là gia đình A, B, C". Không, tất cả đều luôn cần đến sự hy sinh, thông cảm và thương yêu, đều cần vun đắp để trọn vẹn tâm hồn"…