(Song Luân x Isaac) - Vết ký
Anh tựa như giấc mơTỉnh dậy rồi sẽ biến mấtEm tựa như cánh chim Bão lòng vẫn lẽo đẽo theo anh Không đáp, không cầu, không vụ lợiChỉ mong bình an mãi nơi anh…
Anh tựa như giấc mơTỉnh dậy rồi sẽ biến mấtEm tựa như cánh chim Bão lòng vẫn lẽo đẽo theo anh Không đáp, không cầu, không vụ lợiChỉ mong bình an mãi nơi anh…
Yêu anh, thương anh, là điều em chấp nhậnĐể ngàn người đời xâu xé trái trái tim em. Thương anh là điều em không thể ngờ.…
Em có sai không? CóEm có đáng bị trách không? ..... Em có xứng đáng với tình yêu của anh không? CóAnh có cần em không? Có Anh sẽ không bỏ em chứ....…
Hắn thuần là một Địa Khôn, Địa Khôn duy nhất của Tu Chân Giới, ai ai cũng muốn định đoạt, ai ai cũng tranh giành. Bên này giành giựt, bên kia cướp lại. Hắn như con rối giữa đại cục nhưng tuyệt nhiên điều đó không làm hắn bận lòng. Y- Lam Hi Thần, người hắn thương lại không tham gia, y không thương hắn cũng tạm chấp nhận nhưng tại sao, y không muốn nối dõi ư?-Vãn Ngâm, kiếp sau gặp lại nữa nhé.-Không, một lần dại dột là quá đủ rồi.-Tại sao?-Vì ta...Hai chữ như nghẹn lại nuốt trở vào trong. Tan thành mây khói.…
Mắt người họa trên lưng áo Tay ai ôm chặt một đảo hoài buông Tim này bướng bỉnh không vào Lệ kia rơi rớt như cào tâm can Vướng nợ nhân duyên một người Ai biết được đâu trả mười mấy năm Vi vu gió thổi muôn nơiVô tình sao lại thổi nợ tình điĐể đây một người làm chiNgày đêm thơ thẩn tương tư nhớ người.…
Đối với em tôi là gì?Một người anhMột người bạnMột gia đìnhHay một người thương?Gió tát mạnh lên nào kẻo tôi lại ngu dạiEm hãy đi nhanh nào kẻo tôi lại níu kéoDằn vặt, đau khổ, tuyệt vọng rồi buôngBuông, thả, bừng sáng, mỉm cười và hạnh phúc.…
Nếu có thể hóa lệ thấm tro tàn ngày ấy.Nếu có thể thốt ra câu thương nhớ.Nếu có thể sớm hơn một chút.Chỉ là có thể.Đành gửi tro tàn theo gió phiêu bồng cùng em.…
Giữa ngân hà, anh và em chia tayGiữa ngân hà, em yêu anhGiữa ngân hà, anh đứng nhìnGiữa ngân hà, mình phải chăng không thuộc về nhau.…
Cảnh báo độ tuổi 18+ Hoseok à, chạy đi trước khi gã tớiTới, gã tới rồi.Máu, không.Không, đó không phải máu.…
Giữa vô vàn thân ảnh đó, bóng dáng em vẫn sáng ngần như trăng rằmChẳng biết vô tình hay hữu ý anh vô thức chìm đắm nơi emAnh nào phải cây si già nhưng lại nguyện ý mê đắm em.…
Chỉ là vài tâm sự nho nhỏ của cô bé như mình về Bang Tan mà thôi.…
Sóng xa so với đại dương Màn đêm so với ánh dương hiền hòa Sao em đuổi kịp màn sươngGiăng lối mù mịt mắt em lệ nhòa.Em à, lại đây anh nói tí, xuống nữa...Một chút nữa thôi, cao quá.. Anh không với tới.…
Anh lừa tôi nhiêu đấy đã đủ rồi chứ?Anh nói dối tôi bao nhiêu lần nữa đây?Anh ngoại tình sau lưng tôi bao nhiêu lần nữa? Tại sao, tại sao lúc nào cũng là tôi hỏi anh?Hoseok, triệu lần em hỏi anh một lần anh hỏi em?Em còn nhớ lời hứa hôm ấy không?Em còn nhớ Taehyung anh....…
Anh thương em.Em cũng thương anhBình dị sóng vỗ mặt hồThuyền ai lướt ngã tay vồ biển sâu Biển sâu chẳng sợ ai đâu Kiên trì theo đuổi một tay ôm đầy.…
Ai có thể ngờ người cùng đi với mình suốt đời lại là người khiếm thị?Ai có ngờ người mình thương lại không thể nhìn được.Ai có ngờ tôi lại yêu người đó đến như thế.Chỉ cần anh bên em vậy là đủ.Câu chuyện là những mẩu truyện sinh hoạt của cặp đôi trẻ, chuyện tình của một chàng trai mù và tôi.Truyện không ngược, không ngọt chỉ đơn giản cảm giác bình yên và dung dị.…
Ai nói nhỏ tuổi không thể bảo vệ người lớn hơn mình?Ai nói người nhỏ tuổi người nhỏ tuổi không thể yêu người lớn tuổi hơn mình?Ai nói chứ?Ai nói tôi không yêu anh ấy, ai nói?Dù tôi có trở thành cát bụi, tôi cũng nguyện trở thành hạt cát bám gót theo anh ấy suốt cuộc đời, không ly khai.…
Tương truyền trong nhân gian tại một tỉnh thành xa xôi nơi hoang vu Trung Quốc tồn tại một cái giếng.Giếng ấy nói không quá tên là "Giếng Rút Mạng"Sở dĩ nó tên như vậy bởi khi ai đó ước một điều ước tức khắc đều thành hiện thực.Nhưng ai biết đâu cái giá phải trả là quá đắt.Một bộ phận trên cơ thể để đổi lấy 1 điều ước nhỏ nhoi. Trái luật thì hậu quả chỉ có một.Sống không bằng chết.Ấy thế nhưng vẫn có một kể mu muội như thiêu thân lao vào bán mạng cho giếng.Người ấy chính là anh.Kim Nam Joon.…
Anh rồi như cát bụi.Cát bụi nhỏ bé nhưng phi thường.Phi thường bảo vệ tình yêu của mình.Bảo vệ nó dù đó chỉ là 1 vỏ bọc xơ xác không hồn.…
Đã bao giờ chúng ta yêu một người dù biết người đó không thuộc về mình chưa. Có bao giờ chúng ta thương một người mà người đó không hề để ý đến mình chưa.Chắc chắn là có. Tôi cũng thế.Một con đom đóm nhỏ nhưng mơ tưởng ánh trăng lấp lánh kia rọi tới mình.Theo đuổi thứ mà chúng ta đánh đổi tuổi thanh xuân dù không hối tiếc, thứ ấy là gì?Một ánh sáng nhỏ bé giữa bóng đêm tĩnh mịch.…
Ngày xưa tuyên truyền đã lâu có một vị hoà thượng ngày ngày xin cơm từng nhà để ăn. Và từ ngày hôm ấy, có một cậu bé bụ bẫm nơi góc bếp, đứa bé oe oe khóc lên khiến vị hoà thượng mủi lòng thu nhận.Nhưng ai ngờ, cớ sự bất ngờ ập đến. Biến mất hương tình, một mất một còn, một âm một dương. Tách biệt giang sơn.…