Yêu Thương Một Con Người
Tình yêu chính là một liều thuốc độc vĩnh viễn không có thuốc giải. Khi em mang lòng thương một người, bản thân em sẽ mang nỗi nhớ khảm sâu tới kiệt cùng, đau buốt. Chẳng thể trốn chạy, chẳng thể bỏ buông!…
Tình yêu chính là một liều thuốc độc vĩnh viễn không có thuốc giải. Khi em mang lòng thương một người, bản thân em sẽ mang nỗi nhớ khảm sâu tới kiệt cùng, đau buốt. Chẳng thể trốn chạy, chẳng thể bỏ buông!…
Tại sao bạn lại phải giống người khác khi bạn là một cá thể riêng biệt? Bạn có tài năng của riêng bạn, có cách nhìn lạ lẫm, có những cảm xúc chân thật nhất. Thì việc gì phải che giấu nó? việc gì phải khoác lên người bộ dạng ủ rũ chán chường khi phải cố bắt bản thân nhìn giống những người xung quanh bạn?. Đã đến lúc tự đặt ra câu hỏi: Đã bao giờ bạn sống thật với chính mình chưa?…
Sài Gòn đâu vắng những ngày mưa, cớ sao khi xa mưa lại nhớ thương mưa da diết...Nếu yêu xin đừng im lặng, dù chỉ một câu, một từ, hay một chữ... Để mưa mãi kề bên, dù chỉ là trong tâm trí...…
Lúc người ta yêu bạn, bạn khóc một chút người ta cũng thấy không nỡ, bạn đau một người ta thấy đau mười. Lúc người ta không còn yêu bạn nữa, bạn có khóc long trời lỡ đất người ta cũng chẳng buồn nhìn, bạn đau trăm lần ngàn lần vạn lần người ta cũng lười hỏi nguyên do.…