[Oneshot] Mứt Mận - Trần
" Mình à, anh muốn ăn mứt mận."…
" Mình à, anh muốn ăn mứt mận."…
Văn án:Biển người rộng lớn, tìm người tốt rất dễ, tìm người hợp mới khó. Có câu: người bên bạn suốt thời thanh xuân tươi đẹp chưa chắc là người đi cùng bạn đến cuối đời. Thật may, em đã phí hoài thanh xuân của mình cho người khác, để nguyện phí hoài cả cuộc đời cho anh.Cô, một cô gái quá đỗi bình thường không ngờ cũng có ngày vì chia tay mối tình 9 năm mà bị biến thành "mất trí". Con người chững chạc, dịu dàng, hiểu chuyện đã sớm trở nên phóng khoáng, vô âu vô lo, tính cách còn thêm mấy phần xốc nổi. Anh, người đàn ông không có gì đặc biệt nhưng lại là hình mẫu của biết bao cô gái. Từ ngoại hình đến năng lực đều có thừa. Nhưng đối với cô trước đây có lẽ kẻ vô vị như anh chỉ là lớp sương mờ nhạt không đáng để vào mắt.Giữa bọn họ chính là không có cái gì gọi là định mệnh. Nói chính xác hơn là ra đường quên xem ngày nên lỡ đụng trúng. Nếu không phải ở thời điểm này thì anh và cô vốn mãi chẳng còn cơ hội tìm thấy nhau. Cả đời, anh sẽ không bao giờ yêu thích nổi loại phụ nữ không đứng đắn như cô. Ngược lại, bấy giờ cô là hoa đã có chủ.Thế mà mối quan hệ vô duyên vô cớ lại bắt đầu bằng câu:Chúng ta kết hôn đi!Đoạn tình cảm của bọn họ chẳng khác gì cơn mưa đầu mùa, tưới mát tâm hồn hai kẻ héo úa trong tình yêu...Trích:- Tôi có thể giúp anh.- ...có cách sao?- Đương nhiên rồi, nhưng mà tôi đâu thể giúp anh không công được.- cô muốn gì?- Muốn anh...muốn anh kết hôn với tôi.…
La Chính, cậu có thấy gì không? Tử Đằng năm nay không nở, vì tớ đã không cần phải đợi ai nữa rồi!…
Chào mừng mọi người đến với Cửa Hàng Giấc Mơ! Review shop là nơi những tác giả trẻ yêu thích viết lách có cơ hội để gặp gỡ, giao lưu và học hỏi. Liệu đọc giả sẽ có suy nghĩ gì khi đọc tác phẩm của mình nhỉ? Vậy thì đúng rồi đó hãy ghé vào đây nhé! Cửa hàng giấc mơ sẽ cùng trưởng thàng với các bạn.…
P/s: Tôi xin lỗi vì đã bỏ rơi cậu, và cũng sẽ tha thứ cho cậu vì đã tổn thương tôi. Chúc cậu hạnh phúc. Tôi mong mình cũng thế!…
Đỗ An Du là sinh viên năm cuối trường đại học thành phố A, khoa báo chí truyền thông. Cô gái bình thường này không ngờ rằng chỉ sau một giấc ngủ, cô đã biến từ một sinh viên bình thường thành biên tập viên cho công ty truyền thông Dispatch với địa vị đáng ngưỡng mộ. Cuộc đời cô tưởng chừng như một trang sách mới, nào ngờ bị đảo lộn bởi chính thần tượng của mình. - Park Chanyeol ssi, nếu anh không ngừng việc gặp gỡ phụ nữ ngay bây giờ thì e là tôi sẽ không thể bảo vệ được cho anh nữa đâu.- Tôi không hề bắt cô phải bao che cho tôi. Hãy đi và làm những gì tốt cho bản thân cô. Còn việc cô đã giúp tôi, xin lỗi tôi nghĩ mình sẽ không cảm ơn cho việc đó.Hi vọng mọi người thích và ủng hộ câu chuyện li kì này nhé!…