Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
[Nguyệt Linh] Thanh Phong Minh Nguyệt,  Bất Thức Nhân Gian Khổ Đoạn Trường.

[Nguyệt Linh] Thanh Phong Minh Nguyệt, Bất Thức Nhân Gian Khổ Đoạn Trường.

0 0 1

Nam Tư Nguyệt x Mộ Huyền Linh (Không thích có thể thì lướt sang bộ khác giúp mình) ***Mộ Huyền Linh xà tới ôm cổ hắn: "Nhớ chàng quá."Hắn cũng ôm nàng: "Còn biết đường về là tốt rồi."Mộ Huyền Linh không dám cãi, vùi mặt vào ngực hắn: "Đừng có giận mà.""Ta biết kiểu gì nàng cũng tìm cách chạy đi mà." Tuy nói thế nhưng hắn keo kiệt không cho hắn nụ cười nào.Hắn chợt nhớ ra: "Nàng dẫn ai về à?"Mộ Huyền Linh nắm cánh tay hắn, chớp chớp mắt. Nam Tư Nguyệt gạt nhẹ tay nàng ra: "Họ đâu?"Hắn phải xem xét trước mới yên tâm.Nàng âm thầm bĩu môi: "Ta bảo họ xuống bếp tìm đồ ăn cho ta rồi."Nam Tư Nguyệt nghiêm mặt không nói gì.Nàng luồn ra sau lưng hắn, giẫm cái bóng của hắn mấy cái không tạo ra tiếng động."Ta chỉ sợ họ đụng mặt người khác gặp rắc rối thôi."Nam Tư Nguyệt bất ngờ quay lại, Mộ Huyền Linh lập tức xoay người cười ngây ngốc: "Cũng phải."Hồi lâu không nghe thấy Nam Tư Nguyệt nói gì nữa, Mộ Huyền Linh mất hứng: "Chàng mà dỗi ta chỉ có thiệt cho chàng thôi." Hắn chẳng giận hờn gì nàng, chỉ là nàng đi lâu quá có chút nhớ nhung ấm ức thôi. Thấy Mộ Huyền Linh xoay người hắn vội ôm lấy nàng: "Ấm trồng hoa đã dựng sơ sơ rồi đó, nàng có muốn qua đó xem không?" "Xem chứ." Thấy hắn nguôi giận nàng sán lại nũng nịu.…

[Đồng nhân Khang Niệm] Lối Nhỏ Đường Mòn Trăng Lại Sáng.

[Đồng nhân Khang Niệm] Lối Nhỏ Đường Mòn Trăng Lại Sáng.

816 34 6

Giới thiệu truyện:Dương Khang thần hồn say sưa, bước song song theo nàng. Mục Niệm Từ cảm thấy trong không khí có mùi vị kỳ quái, bèn hỏi: "Lần trước ngươi nhận nhầm ta? Có phải đang tìm người quen không?""Không nhận lầm là ta cố ý đó." Hắn cười rộ lên: "Cách làm quen với mấy cô nương xinh đẹp này ta học từ người khác đấy." Mục Niệm Từ đỏ mặt lẩm bẩm: "Nói năng bậy bạ."Dương Khang dựa vào ánh trăng nhìn gò má đỏ bừng của nàng, sóng mắt long lanh. Mục Niệm Từ không nhìn hắn mắt hướng về phía trước, Dương Khang đủng đỉnh đi bên cạnh cười cười.Gió thổi cành cây giữa đêm vắng, hai người không nói gì nữa, Dương Khang sờ vết thương trên tay mình, mò khăn tay trong người. Nó từng lau nước mắt cho nàng, ảo giác của hắn quay trở về, trên đó mùi hương còn đượm, bóng nàng đêm đêm nhập mộng khiến hắn mê say.***Truyện chia thành ba giai đoạn: Phần 1: Dương Khang tìm thấy Mục Niệm Từ, giấc mộng năm ấy quay trở lại. Hắn dùng thân phận giả gặp nàng, ở cạnh nàng.Phần 2: Hắn rơi vào tuyệt vọng, nhận ra rằng quyền quý chẳng còn ý nghĩa khi mất đi người thân. Lúc này, Mục Niệm Từ ở bên an ủi và giúp hắn vượt qua nỗi đau.Phần 3: Cùng nhau xây dựng cuộc sống bình yên, rũ bỏ quá khứ, hắn quyết định từ bỏ cuộc sống trong Vương Phủ, cùng Niệm Từ mở một quán trọ nhỏ ven đường, dựng nhà nhỏ nuôi cá trồng rau.Lưu ý: Có vài nhân vật mình bịa ra và không bám sát nguyên tác, mn cân nhắc ạ.…