[Đoản] Điêu Tàn Hoá Kinh Tâm
Trăng tròn, gió lạnh, thổi tan trầm hương...Nhẹ nhàng giăng trên cửa tướng phủ...Cầm một vị đương quy bỏ vào nấu thuốc...Nước mắt tương tư, tục đoạn đau thương trong lòng...Hai lượng thủ ô đặt trên giấy...Thuốc dẫn là mộng đẹp...Cùng chàng từ biệt hai phương trời...Trích: Hoa rơi thành bùn…