QUYỂN II - NGÀY KHÔNG TÊN
Tôi tỉnh dậyHôm nay, một ngày mới lại bắt đầu.Cánh cửa tù cứ thế mở ra, và từng tù nhân như tôi lại nặng nề lê ra ngoàiTiếng chuông leng keng vang lên đầy hối hả, như từng đòn gánh đánh thúc chân tôiTôi ngã nhào xuống nền đấtĐầy cát, bụi, máu và rác.Đã bao nhiêu ngày rồi, tôi không biết tên, cũng chẳng đếm xuểTôi chỉ biếtMình đã ở đây lâu rồiĐủ lâuĐể có thể quên mất mình là ai..…