Về nơi bắt đầu
Nguyệt Minh - cô là ánh trăng sáng soi rọi, chỉ lối cho mọi người trong màn đêm u ám. Nhưng ánh trăng mà, có bao giờ thay thế nổi ánh sáng của mặt trời đâu? Ánh trăng ấy, phải thật để ý ta mới nhận ra vẻ đẹp của nó được.Hoàng Phong - anh là một cơn gió, đến rồi lại đi, chỉ thoảng qua nhưng cái hơi mát anh đem lại khiến lòng người phút chốc thoải mái, khi đi rồi lại luyến tiếc, nhớ thương.Trăng và gió, liệu có thể hợp lại để khiến lòng người bình yên?…