HOÀNG THƯỢNG YÊU NGHIỆT HOÀNG HẬU PHÚC HẮC
-Giới thiệu-Cô_Phạm Linh, 15 tuổi. Là 1 cô gái bình thường, dễ nhìn, không xinh cũng không xấu, học lực khá được cái sống tốt với bạn bè. Con nhà khá giả, bố mê đồ cổ, xe máy... Mẹ làm nghề nội trợ, thích màu hồng, mua quần áo cho cô cái gì cũng màu hồng.... *đơ* Anh_ Liệt Băng bằng tuổi cô, học cùng trường cùng lớp với cô. Đẹp trai là hot boy của lớp. Đứa con gái nào quen anh cũng phải thầm thương trộm nhớ ít nhất 2 lần. Ngoại trừ cô, liếc mắt nhìn anh cũng lười nói gì đến nói chuyện cô và anh là bạn bè của nhau 9 năm từ cấp 1 đến cấp 2. Lúc nào cô cũng phải ghen tỵ vs a, giả sử như năm lớp 7 môn toán anh điểm trung bình được 7,9 cô toán nâng lên cho thành học sinh giỏi. Cô thù a vào 1 ngày đẹp trời cô nhắn tin fb cho anh hỏi anh: mai có phải đi học không. Anh: mai nghỉ nhé. Cô: Ôi t yêu m v~ beep. Anh: *đang suy nghĩ nên nhắn lại cái gì thì....*. Cô: t ns đùa đấy đừng cón tin. Anh: :))))). Cư nhiên hôm sau 1 đám con gái bước vào lớp kiếm cô đánh ghen làm cô xuyên qua thời đại triều đình nhà Nguyễn. Anh vì thấy cô bị đánh liền chạy đến đỡ đòn cho cô mà xuyên theo.cô Ngửng mặt lên trời mà hét: Lại họ Nguyễn, sao lại là họ Nguyễn mà không phải họ Phạm. Họ Phạm nhà tôi đắc tội gì với ông mà ông không bao giờ cho họ Phạm nhà tôi được làm vua hả? Hả? Hả? Công lí ở đâuCô cầm đôi hài ném về hướng mặt trời với nỗi uất ức không gì diễn tả nổi. Ông trời nhà ta sao lại để yên cho c…