Âm Thầm Chạy Theo Ánh Dương
Tớ lựa chọn yêu thầm cậu ấy không phải vì tớ tự ti , không phải vì tớ nhút nhát . Mà là bởi vì khoảng cách giữa tớ và cậu ấy đã được định sẵn hai chữ " đơn phương " .Tôi chưa bao giờ thích mùa đông tại cái thời tiết lạnh buốt ấy luôn cứa vào từng lớp tế bào cơ thể của tôi nhưng vì có cậu ấy nên tôi lại càng yêu mùa đông hơn .Bốn mùa trôi qua đi với hàng bao kí ức đẹp có buồn có tất cả đều gom lại thành những kỉ niệm tươi đẹp để cho thanh xuân ôm trọn lấy .Cậu ấy với đôi mắt rực rỡ đầy ắp nhiệt huyết của tuổi trẻ mãi mãi tồn tại trong ngày đông năm ấy và mãi mãi không bao giờ gặp lại ở những mùa đông tiếp theo nữa .Hình bóng cậu ấy trải đầy con đường tôi bước đi khiến cho tôi không bao giờ quên nhưng tiếc thay đó chỉ là những mảnh kí ức còn vương lại ."Chúc cậu tiền đồ xán lạn , một đường nở hoa . "…