Till the end
Đi mất rồi. Thứ duy nhất chúng ta có thể níu giữ lại chỉ là những hồi ức mơ hồ về người nọ mà thôi.(Tình hình là chỉ có vỡ, không có lành)…
Đi mất rồi. Thứ duy nhất chúng ta có thể níu giữ lại chỉ là những hồi ức mơ hồ về người nọ mà thôi.(Tình hình là chỉ có vỡ, không có lành)…
Xé rách vỏ bọc của cậu đi. Như vậy mới có thỏa mãn được bản thân.…
Số phận của con người như hoa rơi dưới đất.Ai sẽ tự nguyện cúi mình nâng niu chúng chứ?…