Hoàng hôn máu
Giữa thế gian ai thấu đk chữ tìnhGiữa bể khổ ai pit có tương laiGiữa tình yêu ai dám đoán đúng saiVà giữa những lầm lỡ ai tin ai thật lògAi sẽ pit nỗi đau tôi buốt lạnhTựa như sương giá giữa buổi bình minhChỉ có ngấn lệ rơi nhẹ đầu cànhVà những cánh hoa úa tàn trôi nhẹ lênh thênhRồi khi ánh hoàng hôn chiềuTự như biển máu thênh thang giũa trờiCỏ xanh tựa như héo tàn ngả sắcRít gào quằn quại cuộn từng cơnRíu rắt chim kêu mỏi mòn chờ đợiChẳng còn ai chẳng còn chẳng còn ngoài Tôi…