Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
BÁN NHẠ XUÂN PHONG (VẤP PHẢI GIÓ XUÂN)

BÁN NHẠ XUÂN PHONG (VẤP PHẢI GIÓ XUÂN)

13 0 1

Tần Mạch luôn có một người trong lòng khó thổ lộ, đó chính là nghĩa huynh đệ của hắn.Vì thế, sau khi thành thân, hắn không biết phải đối mặt với tân nương của mình như thế nào.Nhưng vị tiểu thê tử này lại không hề tầm thường, nàng thấu tình đạt lý, hiểu chuyện hơn người.Không chỉ không kinh ngạc hay ghê tởm, mà thậm chí còn hiến kế giúp hắn chiếm được trái tim người trong mộng.Hiếm có một hiền thê không hề ghen tuông như thế, hắn nguyện che chở nàng cả đời bình an.Nhưng điều nàng mong muốn lạ ít hơn nhiều so với những gì hắn có thể trao.Nàng chỉ muốn hắn không oán không hối mà cùng nàng hòa ly.----------Lan Thù cho rằng suy nghĩ hoang đường nhất đời trước của mình chính là ngây ngốc tin rằng có thể sưởi ấm trái tim Tần Mạch.Năm đó, chàng thiếu niên cưỡi ngựa giữa vườn xuân rực rỡ, phong tư tuấn lãng như lan như ngọc, tuấn mỹ vô song.Nàng chỉ cần một ánh mắt đã đem lòng yêu, và như nguyện ước, vào năm cập kê, nàng trở thành thê tử của hắn.Nhưng sau khi vào cửa, nàng mới phát hiện Tần Mạch không hề có tình ý với nàng, chỉ là không thể trái lệnh vua.Nàng nghĩ rằng điều đó không quan trọng, bởi cả hai vẫn còn trẻ, nàng tin mình có thể từ từ bồi đắp tình cảm với hắn.Mà đôi mày lạnh nhạt của hắn, quả thực theo thời gian chung sống, cũng dần trở nên dịu dàng hơn.Nàng cứ ngỡ hắn đã động lòng.Cho đến một ngày, nàng tận mắt thấy hắn vì một nam tử mà liều chết không màng... Khi ấy nàng mới hiểu, thì ra trong lòng hắn, luôn cất giấu một người không dám nói ra.Còn nàng, chẳng qua chỉ là một…

Khế ước hào môn_phần 3_Cận Niên

Khế ước hào môn_phần 3_Cận Niên

11,295 214 12

Tác giả: Cận NiênEdit: Dương Quỳnh Phương phươngCẤM SAO CHÉP TRUYỆN MÌNH EDIT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA ĐƯỢC MÌNH ĐỒNG Ý!"Tần Mộc Ngữ, trên đời này ngoại trừ Cẩn Lan, ai cũng không xứng có con với tôi"Đêm khuya, chỉ bộ quần áo trên người, cô bỏ trốn.Trốn chạy là gì? Là tôi yêu anh, yêu anh vô cùng... nhưng, vì sao lại tàn nhẫn với tôi như vậy?"Anh đừng động đến đứa bé... Nó là con của anh... Xin anh đừng động đến nó" Mộc Ngữ trong bóng đêm van xin, tuyệt vọng gào khóc...Thượng Quan Hạo cười khẩy, giữ chặt hai vai cô, đầu gối dùng lực đá vào cái bụng đã hơi nhô lên.Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng bầu trời đêm...Môi hắn chậm rãi tiến gần tai cô thủ thỉ: "Có phải của tôi hay không, cho đến bây giờ cũng không quan trọng, chỉ cần liên quan đến cô, tất cả phải tìm đến cái chết..."*Nhớ 1 năm trước, lúc 18 tuổi, bước vào Tần gia, nhận được sủng ái từ trên trời rơi xuống.Hắn mang theo vầng sáng nhàn nhạt đi tới, dáng người cao ngất, vẻ mặt lãnh đạm.Cô rơi vào tay giặc, chỉ vì một cái liếc mắt.4 năm sau, cô như được sống lại, bỏ chạy đến một nơi xa xôi, cố gắng quên đi tình yêu ngày xưa đầy máu và nước mắt... Hắn xuất hiện ở đầu đường Manchester, liếc mắt sắc bén, ánh mắt chậm rãi dừng lại nhìn đứa bé đang được cô ôm ở trong lòng."Mẹ, chú kia đang nhìn mẹ kìa" Cậu bé túm túm ngón tay của mẹ mình.Mộc Ngữ lòng tràn đầy tuyệt vọng, cười yếu ớt, nắm bàn tay nhỏ của con "Đó không phải là người, là ác ma."Cô muốn rời đi, nhưng lập tức bị hắn chặn lại."T…

Khế ước hào môn_phần 2_Cận Niên

Khế ước hào môn_phần 2_Cận Niên

252,363 6,148 200

Tác giả: Cận NiênEdit: Dương Quỳnh Phương phươngCẤM SAO CHÉP TRUYỆN MÌNH EDIT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA ĐƯỢC MÌNH ĐỒNG Ý!"Tần Mộc Ngữ, trên đời này ngoại trừ Cẩn Lan, ai cũng không xứng có con với tôi"Đêm khuya, chỉ bộ quần áo trên người, cô bỏ trốn.Trốn chạy là gì? Là tôi yêu anh, yêu anh vô cùng... nhưng, vì sao lại tàn nhẫn với tôi như vậy?"Anh đừng động đến đứa bé... Nó là con của anh... Xin anh đừng động đến nó" Mộc Ngữ trong bóng đêm van xin, tuyệt vọng gào khóc...Thượng Quan Hạo cười khẩy, giữ chặt hai vai cô, đầu gối dùng lực đá vào cái bụng đã hơi nhô lên.Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng bầu trời đêm...Môi hắn chậm rãi tiến gần tai cô thủ thỉ: "Có phải của tôi hay không, cho đến bây giờ cũng không quan trọng, chỉ cần liên quan đến cô, tất cả phải tìm đến cái chết..."*Nhớ 1 năm trước, lúc 18 tuổi, bước vào Tần gia, nhận được sủng ái từ trên trời rơi xuống.Hắn mang theo vầng sáng nhàn nhạt đi tới, dáng người cao ngất, vẻ mặt lãnh đạm.Cô rơi vào tay giặc, chỉ vì một cái liếc mắt.4 năm sau, cô như được sống lại, bỏ chạy đến một nơi xa xôi, cố gắng quên đi tình yêu ngày xưa đầy máu và nước mắt... Hắn xuất hiện ở đầu đường Manchester, liếc mắt sắc bén, ánh mắt chậm rãi dừng lại nhìn đứa bé đang được cô ôm ở trong lòng."Mẹ, chú kia đang nhìn mẹ kìa" Cậu bé túm túm ngón tay của mẹ mình.Mộc Ngữ lòng tràn đầy tuyệt vọng, cười yếu ớt, nắm bàn tay nhỏ của con "Đó không phải là người, là ác ma."Cô muốn rời đi, nhưng lập tức bị hắn chặn lại."T…

Khế ước hào môn_phần 1_Cận Niên

Khế ước hào môn_phần 1_Cận Niên

1,535,896 11,292 105

Tác giả: Cận NiênEdit: Dương QuỳnhCẤM SAO CHÉP TRUYỆN MÌNH EDIT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA ĐƯỢC MÌNH ĐỒNG Ý!Truyện đã đăng đến chương 365 trong "Khế ước hào môn_phần 2" trên wattpad nha các bạn!"Tần Mộc Ngữ, trên thế giới này ngoại trừ Cẩn Lan, ai cũng không xứng có con với tôi"Đêm khuya, chỉ bộ quần áo trên người, cô bỏ trốn.Trốn chạy là gì? Là tôi yêu anh, yêu anh vô cùng... nhưng, vì sao lại tàn nhẫn với tôi như vậy?"Anh đừng động đến đứa bé... Nó là con của anh... Xin anh đừng động đến nó" Mộc Ngữ trong bóng đêm van xin, tuyệt vọng gào khóc...Thượng Quan Hạo cười yếu ớt, giữ chặt hai vai cô, đầu gối dùng lực đá vào cái bụng đã hơi nhô lên của cô.Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng bầu trời đêm...Môi hắn chậm rãi tiến gần tai cô thủ thỉ: "Có phải của tôi hay không, cho đến bây giờ cũng không quan trọng, chỉ cần liên quan đến cô, tất cả phải tìm đến cái chết..."***Nhớ 1 năm trước, lúc 18 tuổi, bước vào Tần gia, nhận được sủng ái từ trên trời rơi xuống.Hắn mang theo vầng sáng nhàn nhạt đi tới, dáng người cao ngất, vẻ mặt đạm mạc.Cô rơi vào tay giặc, chỉ vì một cái liếc mắt.4 năm sau, cô như được sống lại, bỏ chạy đến một nơi xa xôi, cố gắng quên đi tình yêu ngày xưa đầy máu và nước mắt... Hắn xuất hiện ở đầu đường Manchester, liếc mắt sắc bén, ánh mắt chậm rãi dừng lại nhìn đứa bé đang được cô ôm ở trong lòng."Mẹ, chú kia đang nhìn mẹ kìa" Cậu bé túm túm ngón tay của mẹ mình.Mộc Ngữ lòng tràn đầy tuyệt vọng, cười yếu ớt, nắm bàn tay nhỏ của con "Đó không…