Babe | NutHong
những mẩu truyện đáng iu…
những mẩu truyện đáng iu…
Văn ánNăm học mới bắt đầu tại một trường trung học ở Bangkok. Nut, học sinh "đầu gấu" nổi danh toàn khối. Dù vậy bảng điểm của cậu luôn ở top đầu, làm giáo viên vừa đau đầu vừa nể phục. Nut sống một mình, ít bạn bè, chỉ có những trận đánh nhau.Hong thì khác, không phải kiểu "mọi người tránh xa" mà là "không ai để ý". Cậu lặng lẽ sống trong thế giới của riêng mình - một góc sân trường vắng, chiếc tai nghe nhét tai, và cuốn sổ tay dày đặc lời nhạc viết tay. Cậu sống như thể muốn tan biến khỏi ánh nhìn của cả thế giới.Thế nhưng, một lần thay đổi chỗ ngồi đã khiến hai thế giới trái ngược ấy va chạm.…
viết truyện vì iu KenPaul mà ít người biết 2 ẻm quá…
do you think like me?…
Nhiếp ảnh gia - Nhà văn…
𝐽𝑢𝑛𝐷𝑦𝑙𝑎𝑛 - 𝑁𝑢𝑡𝐻𝑜𝑛𝑔…
Văn án:Nut và Hong lớn lên cùng nhau ở một thị trấn nhỏ. Họ là tri kỷ, là tất cả của nhau. Hong luôn mơ về một cuộc sống bình yên bên Nut, còn Nut lại khao khát một điều lớn lao hơn - rời khỏi nơi này, đến một thành phố xa lạ, xây dựng tương lai của riêng mình.…
Mùa hè năm mười bảy tuổi, ánh nắng rực rỡ trải dài trên những con đường nhỏ quanh trường học. Cơn gió nhẹ lướt qua, mang theo hương hoa sữa phảng phất trong không gian. Tiếng ve kêu ran, hoà lẫn với âm thanh rộn ràng của những nhóm học sinh túm tụm cười nói sau giờ tan học.…
Ngoài cửa sổ, Chiang Mai vẫn đẹp như những ngày cậu còn ở đây. Những con phố rực rỡ ánh đèn, những quán cà phê khuya lặng lẽ, những tán cây quen thuộc đung đưa dưới gió. Nhưng hôm nay, trời không mưa nữa.Chiang Mai không còn mưa.Nhưng trái tim cậu thì vẫn ướt đẫm.…
"Tháng Tư là khởi đầu" Hong từng nói thế. Câu nói ấy giờ đây như một lời thì thầm của quá khứ, vang vọng trong tâm trí Nut, mãi không chịu buông.Nhưng với Nut, tháng Tư lại là một cái kết.Là lời hứa không thể giữ.Là khoảng trống không thể lấp đầy.…
cherié…
"Chẳng lẽ anh không thích việc P'Jun yêu P'Po hả?""Ừ! Người như nó tốt nhất không nên yêu ai."…