tac dam c100-119
Tặc Đảm ( 贼胆 )
Chương 100: Triệu hồi khôi lỗi.(1)
Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (发飙的蜗牛)
Dịch: Tặc*Thiên
Nguồn 4vn: http://www.4vn.eu
Bấm vào đây để xem nội dung.
Con rơi màu đỏ mạnh mẽ lao xuống Tiêu Ngự.
Huyệt động này thật sự quá hẹp, không thể thoải mái tay chân mà chiến đấu, Tiêu Ngự hơi nghiêng người một chút, một cái Phản Thủ Bối Thứ ra tay.
Chuỷ thuỷ xẹt qua với một quỹ tích ngắn ngủi, khi tới cạnh lưng của con rơi màu đỏ này, cánh tay cùng cổ tay của Tiêu Ngự đồng thời dùng sức, chuỷ thủ đột nhiên tăng tốc, đâm sâu vào lưng của con quái vật.
Mộng Yểm Hồng Bức: Bình thường quái cấp 15.
82% độ hoàn thành, hơn 100 điểm giá trị thương tổn hiện lên trên đầu Mộng Yểm Hồng Bức.
"Chỉ là một quái cấp 15 bình thường, chỉ có 600 huyết lượng." Tiêu Ngự thở ra một hơi, còn tưởng rằng con quái vật này cấp bậc rất cao chứ, chỉ là một con quái vật cấp 15 bình thường mà thôi, vừa rồi thật là kinh hãi quá lớn mà.
Dịch Cốt!
Tiêu Ngự dùng chuỷ thủ rạch một đường trên lưng con dơi này. Mộng Yểm Hồng Bức lâm vào trạng thái choáng váng 3,5 giây.
Tiêu Ngự công kích liên tiếp, tốn mất 30 giây mới đánh bại được con rơi đỏ này, còn Mộng Yểm Hồng Bức này có thể được xếp vào hạng những con quái vật mạnh thuộc cấp 15, huyết lượng nhiều, công kích cũng rất mạnh.
"Xem ra bản đồ này cấp bậc quái vật cũng không cao lắm." Trong lòng Tiêu Ngự thầm nghĩ, nhìn hệ thống nhắc nhở một chút, con rơi đỏ này có kinh nghiệm cực ít, chỉ tương đương với quái cấp mười mà thôi.
Kinh nghiệm thật quá ít đi, ở chỗ này mà thăng cấp thật là quá thua thiệt, quái có cấp bậc cao, thực lực mạnh, nhưng kinh nghiệm kiếm được lại thấp, thế này làm người ta sống thế nào?
Tiêu Ngự buồn bực không thôi, mò mẫm dưới thân Mộng Yểm Hồng Bức nửa ngày lấy được cũng không ít đồ vật à, ba ngân tệ, cùng với một kiện lục trang hoả pháp cấp 15.
"Không nghĩ tới ra một kiện trang bị lục trang à, nhân phẩm(2) a." Cái trang bị lục trang này thuộc tính không tồi, hẳn là có thể bán được chừng 30 kim tệ, kinh nghiệm kiếm được từ con rơi này thấp, Tiêu Ngự cũng hiểu được.
Tay trái của Tiêu Ngự lại vừa mò được một đồ vật, hình như là một trang giấy hơi mỏng.
"Đây là cái gì?" Tiêu Ngự cầm lấy trang giấy xem qua một chút.
Mộng Yểm Linh Vân Phù: Lợi dụng thi thể của sinh vật Mộng Yểm mà triệu hoán một khôi lỗi , huyết lượng bằng 50% của sinh vật bản thể, duy trì liên tục trong ba ngày, sau khi thoát ra vẫn hữu hiệu như cũ, khôi lỗi sinh vật mộng yểm này chỉ có thể tồn tại trong Mộng Yểm Huyệt Động, không thể mang ra ngoài.
Tiêu Ngự bỗng nhiên thất kinh, cái đồ chơi này có thể triệu hồi khôi lỗi?
Tiêu Ngự nhìn linh vân phù một chút, vừa nhìn lại thi thể Mộng Yểm Hồng Bức trên mặt đất, trong lòng hưng phấn dị thường, phỏng chừng loại linh vân phù này là đồ đặc biệt của nhiệm vụ trong bản đồ này, cũng là mấu chốt để hoàn thành nhiệm vụ.
Cẩn thận đọc phương pháp sử dụng ghi trên giấy, Tiêu ngự đặt Linh Vân Phù ở trên ngực Mộng Yểm Hồng Bức đã chết, Linh Vân Phù chậm rãi biến mất vào trong lồng ngực Mộng Yểm Hồng Bức, sau một lúc lâu, vết thương trên người nó liền khép kín, da dẻ toàn thân biến thành màu đỏ sậm, vỗ cánh, bay thẳng lên lẳng lặng trôi nổi trên không trung.
Tiêu Ngự thử điều khiển Mộng Yểm Hồng Bức, dưới sự điều khiển của Tiêu Ngự con Mộng Yểm Hồng Bức này không ngừng hoạt động quay cuồng trên không trung, giống hệt với khi còn sống, hành động linh hoạt phi thường.
"Nhặt được bảo vật rồi." mặc dù chỉ duy trì được trong ba người, nhưng trong ba người này, Tiêu Ngự có thể dùng con khôi lỗi Mộng Yểm Hồng Bức này làm rất nhiều chuyện, tỉ như trợ giúp mình đánh quái thăng cấp.
Tiêu Ngự nhìn qua thuộc tính của Mộng yểm Hồng Bức, nếu sử dụng con quái vật này, đương nhiên phải tìm hiểu nó một chút rồi.
Mộng Yểm Hồng Bức: quái cấp 15.
Loại hình công kích ma pháp/ công kích vật lí tầm xa/ quái phổ thông.
Ma pháp công kích chia đều 50 tấn công dưới đất và 50 tấn công trên không trung.
Công kích vật lí cũng chia đều 80, khoảng cách công kích là 2.9/2.7.
Cự ly xạ trình ma pháp 50m: Sinh vật khôi lỗi, phòng ngự thấp, không giáp, kháng ma pháp 10%, kháng vật lý 3%.
Tốc độ di chuyển 7
Sinh mệnh : 300 điểm, mỗi giây hồi phục 3 điểm sinh mệnh.
Ma pháp - tiểu hoả cầu, tổn hao nội lực 100.
Nội lực: 300 điểm - mỗi giây khôi phục 5 điểm.
Tầm nhìn đêm tối 50.
Cẩn thận tìm hiểu thuộc tính của con dơi này thì công kích ma pháp của nó không tồi, một đòn tiểu hoả cầu đánh ra mất gần 80 điểm sát thương, mặc dù trong chiến đấu nó chỉ phóng ra được 3 hoả cầu. Tiêu Ngự không khỏi tưởng tượng khi con khôi lỗi mộng yểm hồng bức này phối hợp chiến đấu với mình sẽ có cảnh như thế nào.
"Con quái vật này có tầm nhìn đêm tối lên tới 50?" Tiêu Ngự nhìn bằng tầm nhìn của Mộng Yểm Hồng Bức, phát hiện chung quanh trở lên rộng rãi sáng sủa, hắn nhớ rõ, con dơi này là dựa vào sóng siêu âm phát ra từ miệng sau đó dùng lỗ tai để định vị, nó có thể xem như một loại sinh vật ác ma, không thể phán đoán như sinh vật thông thường được.
Có tầm nhìn của Mộng Yểm Hồng Bức, Tiêu Ngự có thể đi lại tuỳ ý trong huyệt động rồi.
" Nếu con Mộng Yểm Hồng Bức này có khả năng rơi ra Mộng Yểm Linh Vân Phù, vậy các con khác khẳng định cũng có thể rơi ra, triệu hoán là không có số lượng hạn định!" Tiêu Ngự không khỏi cảm thấy hưng phấn vì ý nghĩ này, mang theo mười con tiểu đệ phía sau, vậy kinh nghiệm thăng cấp còn không tăng lên nhanh chóng sao? Bất quá tiêu ngự còn có một vấn đề, nếu như đám tiểu đệ này quá nhiều, mình căn bản không thể khống chế hết được.
Mặc kệ thế nào, trước hết nhận thêm một ít tiểu đệ đi đã rồi mới tính sau, Tiêu Ngự mang theo khôi lỗi Mộng Yểm Hồng Bức đằng sau tiếp tục đi tìm kiếm tung tích của các con khác.
Có tầm nhìn của Mộng Yểm Hồng Bức, Tiêu Ngự tìm quái dễ dàng hơn nhiều.
Huyệt động này thật rắc rồi phức tạp, có rất nhiều đường phân ngã rẽ, Tiêu Ngự chỉ có thể dựa vào cảm giác của mình mà đi tìm kiếm quái vật.
Vừa mới tiến vào một ngã rẽ mới không lâu sau, thì phát hiện ra một con Mộng Yểm Hồng Bức khác, Tiêu Ngự chỉ huy khôi lỗi bắn tới một đạo hoả cầu, con Mộng Yểm Hồng Bức kia bị chọc giận, hướng đến Tiêu Ngự đang ở phía sau khôi lỗi đánh tới.
Tiêu Ngự nghênh đón, cho con Mộng yểm Hồng Bức đó một đòn tạc kích, trực tiếp kích ngất nó.
Vì tiết kiệm nội lực của khôi lỗi Mộng Yểm Hồng Bức, Tiêu Ngự mang theo nó nhảy vọt tới, cùng với hoả lực của khôi lỗi Mộng Yểm Hồng Bức mới hơn 20 giây Tiêu Ngự đã giết chết được con Mộng Yểm Hồng Bức kia.
Ngoại trừ ba ngân tệ ra thì không có thu hoạch gì nữa.
" Xem ra Linh Vân phù kia nhất định có tỉ lệ xuất hiện, cũng không phải mỗi con Mộng Yểm Hồng Bức đều rơi ra." Tiêu Ngự chỉ có thể mang con khôi lỗi Mộng Yểm Hồng Bức tiếp tục tiến tới, tìm kiếm con quái vật tiếp theo trên bản đồ.
Có thêm tiểu đệ bên mình là khôi lỗi Mộng Yểm, đánh chết các con Mộng Yểm Hồng Bức bình thường này trở lên đơn giản hơn nhiều, những con dơi này dù giá trị kinh nghiệm là rất nhỏ, nhưng rơi ra nhiều đồ vật, sau khi đánh chết hơn 10 con Mộng Yểm Hồng Bức, lại cấp cho Tiêu Ngự thêm một viên Linh Vân Thạch.
Hồng Diễm Linh Vân Thạch: Phẩm cấp, phổ thông nhất giai. Thuộc tính, công kích ma pháp hoả hệ +10, có thể dùng để khảm nạm, bảo thạch gia công.
Rơi ra một viên Linh Vân Thạch thuộc tính không tồi chút nào làm cho Tiêu Ngự phi thường cao hứng, ở nơi này thăng cấp tuy chậm nhưng mà tìm bảo vật thật phi thường tốt.
Tiếp tục đi tới, vừa lại giết một con Mộng Yểm Hồng Bức, Tiêu Ngự rốt cuộc đã đánh rơi ra một cái Mộng Yểm Linh Vân Phù thứ hai , dùng nó để hồi sinh một con khôi lỗi Mộng Yểm Hồng Bức thứ hai, nhìn hai con khôi lỗi của mình Tiêu Ngự rất hưng phấn, xem ra thu thập mười con đệ đi theo cũng không phải là quá khó, nếu như có thể khéo léo điều chỉnh đội ngũ, cho dù giá trị kinh nghiệm của Mộng Yểm Hồng Bức là tương đối thấp, tốc độ thăng cấp của Tiêu Ngự tuyệt đối không chậm lắm so với ở bên ngoài.
=====================
Chú Thích:
(1) Khôi lỗi: Con rối do người điều khiển.
(2) Nhân Phẩm: người có phẩm chất tốt >:<
--------------------------------------------------------------------------------
Tặc Đảm ( 贼胆 )
Chương 101: Bản đồ phụ bản(1).
Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (发飙的蜗牛)
Dịch: Tặc*Thiên
Nguồn : 4vn
Bấm vào đây để xem nội dung.
Điều khiển hai con khôi lỗi trở nên khá phức tạp, Tiêu Ngự am hiểu nhất là khống chế bản thân mình, nhưng là một người một ngựa mà thôi, hiện tại đồng thời điều khiển hai con khôi lỗi, làm cho hắn có chút lực bất tòng tâm, hơn nữa hai con khôi lỗi này huyết lượng cũng không phải nhiều lắm, hắn phải phi thường cẩn thận, không cho bất kì con khôi lỗi nào bị hi sinh, một khi phát hiện ra một con khôi lỗi huyết lượng xuống quá thấp phải nhanh chóng cho nó cách ly khỏi chiến trường, tránh phải hi sinh vô ích.
Nhưng mà sau khi có hai con khôi lỗi tốc độ thăng cấp của Tiêu Ngự đã nhanh hơn nhiều.
"Level 11, 37%." Mặc dù tốc độ như thế này so với ở ngoài vẫn là chậm hơn nhiều, nhưng tốc độ thăng cấp chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất chính là, trong huyệt động Mộng Yểm này, đồ vật rơi ra bên ngoài tuyệt đối không thể so sánh, chỉ có mấy giờ, đã có hai kiện trang bị lục trang, một viên linh vân thạch, còn có một phương thức đều chế ma dược học nữa.
Phương pháp điều chế ma dược học này là cách đều chế ra dược hoàn tăng thương tổn do công kích bằng hoả hệ ma pháp, đối với Tiêu Ngự mà nói không có tác dụng gì, hắn chuẩn bị đem ra bán.
Chỉ cần thu hoạch được mấy thứ này, đã có thể bán ra được hơn 100 kim tệ, so với bên ngoài thì tốt hơn rất nhiều, ở trong động này ba ngày nói không chừng có thể kiếm được hơn 1000 kim tệ.
Những nghi ngờ trùng trùng ban đầu đã biến mất hết, Tiêu Ngự dần dần quên đi mình đang bị giam giữ trong động vậy, nếu có thể kiếm được hơn 1000 kim tệ, dù bị chết để thoát ra ngoài cũng đáng.
"Nơi này hẳn là có cửa ra khác." Tiêu Ngự thầm nghĩ, giả thiết nơi này chỉ có một cửa vào ở trong đáy vực sâu, như vậy mình nếu ngoài ý muốn mà xông vào, thì bản đồ này vĩnh viễn sẽ không bị người chơi nào khác phát hiện ra nữa, như vậy sẽ mất đi ý nghĩa xếp đặt bản đồ của máy chủ đầu não.
"Tiếp tục chừng một giờ nữa thì nên ra ăn cơm chiều đã." Dù sao có login lần này nữa Tiêu Ngự cũng không thể rời khỏi bản đồ này, khôi lỗi tự nhiên cũng sẽ không biến mất, Tiêu Ngự muốn nán lại ở trong bản đồ này vài ngày thừa dịp thăng cấp trong vài ngày tới.
Tiêu Ngự cúi người, tìm kiếm vật phẩm rơi ra từ con Mộng Yểm Hồng Bức, bỗng nhiên giật mình, hắn lại vừa mò thấy được một tấm Linh Vân Phù.
"Ba con." Tiêu Ngự vừa mới lại triệu hồi ra một con khôi lỗi nữa, đội ngũ phía sau hắn đã có quy mô lớn hơn.
Đã có ba con khôi lỗi rồi, Tiêu Ngự cũng chẳng buồn động thủ nữa, nếu như phát hiện có Mộng Yểm Hồng Bức đứng đơn độc, chỉ cần chỉ huy ba con khôi lỗi phía sau đánh lên, ba đấu một, chiến đấu như vậy cũng chả khó khăn gì, cùng lắm thì chờ khi con khôi lỗi đỏ máu ( sắp hết máu) thì kéo ra là được.
Nhìn thấy một con khôi lỗi đã đỏ máu, Tiêu Ngự nhanh chóng gọi lại con khôi lỗi, nhưng bị con Mộng Yểm Hồng Bức kia truy kích con khôi lỗi đã đỏ máu, Tiêu Ngự lập tức đưa một con khôi lỗi khác ra tiến hành tạp vị(2) mà ngăn cản, con Mộng Yểm Hồng Bức chỉ còn cách buông tha con khôi lỗi kia, bị hai con khôi lỗi còn lại truy kích, con Mộng Yểm Hồng Bức lập tức ngã xuống đất.
"Tạp vị, đây là kĩ xảo cổ xưa nhất." Tiêu Ngự mỉm cười, hướng tới thi thể của Mộng Yểm Hồng Bức, mỗi lần thế này, đều là thời khắc hưng phấn nhất của Tiêu Ngự, bởi vì hắn không biết có thể thu hoạch được cái gì, có lẽ có một chút vui mừng ngạc nhiên đang chờ đón mình.
Khom lưng thu thập chiến lợi phẩm lên, thì ra chỉ có ba ngân tệ.
Dọc đường đi dọn dẹp sạch sẽ đám Mộng Yểm Hồng Bức gặp phải, phía sau đã có tới bốn con khôi lỗi, Tiêu Ngự thật sự có chút khó điều khiển, đồng thời điều khiển nhiều con khôi lỗi như vậy, thật không phải ai cũng làm được, lúc gặp quái vật, Tiêu Ngự dứt khoát làm cho chúng nó phát ra mấy cái tiểu hoả cầu, sau đó cùng nhau đánh thốc lên, dù sao người đông thế mạnh, đánh chết một con Mộng Yểm Hồng Bức đơn độc tuyệt đối không phải là vấn đề.
Sau khi số lượng khôi lỗi tăng lên tới 4 con, tốc độ thăng cấp của Tiêu Ngự miễn cưỡng có thể so với lúc ở bên ngoài.
Một đường đi thông suốt không chút trở ngại, chỉ cần đi phía sau bốn con khôi lỗi mà dọn dẹp chiến lợi phẩm, không có công việc nào ung dung thoải mái hơn.
Nhìn hành trang một chút, chỉ tính riêng số ngân tệ đã nhặt được, đã có tổng cộng bảy kim tệ rồi, đương nhiên đáng giá nhất vẫn là thu hoạch các loại trang bị, ném trong trường đấu giá tuyệt đối sẽ là các người chơi khác điên đầu.
Ung dung thoải mái đi mò mẫm trong huyệt động, dần dần Tiêu Ngự không gặp Mộng Yểm Hồng Bức nữa mà thay vào đó là một ít đám dơi phóng ra những tia chớp màu xanh, Mộng Yểm Thanh Bức là quái cấp 16.
May mắn đối mặt với đám quái hơn một cấp này, bốn con khôi lỗi Mộng Yểm Hồng Bức vẫn có thể ứng phó được.
"Pháp trượng có tốc độ ngâm xướng ma pháp +3, Ồ hay, thứ tốt." Giết ba con Mộng Yểm Thanh Bức Tiêu Ngự lại vừa nhặt được một kiện trang bị lục trang nữa, là pháp trượng lục trang đẳng cấp 16, nhìn thuộc tính rất đáng giá.
Quét ngang đường đi, giết chết hơn mười con dơi màu xanh, Tiêu Ngự đã kiếm được một con khôi lỗi Mộng Yểm Thanh Bức, như vậy hắn đã có tới năm con khôi lỗi theo sau rồi.
Trong quá trình giết quái, Tiêu Ngự phát hiện ra một vấn đề, trong bản đồ này quái vật là cố định, sau khi dọn dẹp sạch sẽ trên đường đi, những con quái vật không có xuất hiện lại phía sau, mỗi lần giết chết một ít quái, bản đồ này sẽ ít quái đi một ít, việc này làm cho ý định đứng yên một chỗ đợi quái xuất hiện của Tiêu ngự tan biến.
"Nơi này hẳn là một bản đồ nhiệm vụ phụ bản." Tiêu ngự phỏng đoán, bởi vì những bản đồ nhiệm vụ phụ bản đều rất đặc thù, tỉ lệ rơi đồ cao, quái vật sẽ không xuất hiện lại, người chơi tiến vào bản đồ phụ bản này sẽ không thể rời khỏi trừ khi là thông qua được bản đồ hoặc là chết mà đi ra. Bản đồ nhiệm vụ phụ bản còn có một ít đặc thù nữa, mặc kệ là có bao nhiêu quái vật bị giết chết, một khi người chơi một lần nữa tiến vào phụ bản này, tất cả quái vật một lần nữa sẽ xuất hiện lại đầy đủ, nếu như người chơi mà thông qua được nhiệm vụ, nhiệm vụ trong phụ bản này sẽ tự động biến mất, trở thành một bản đồ bình thường.
Nhưng bản đồ này tuyệt đối là có chút cổ quái, không biết kế tiếp sẽ phát sinh ra truyện gì, trong bản đồ này quái vật cấp cao nhất là loại nào, có thể xuất hiện quái vật mà mình không thể địch nổi hay không, trong lòng Tiêu Ngự có chút thấp thỏm. Hắn biết, bản đồ nhiệm vụ phụ bản thường xuyên sẽ có một ít boss cường đại, Tiêu Ngự cũng không hy vọng xa vời là có thể đả thông được cái bản đồ nhiệm vụ này, dù là cuối cùng phải chết mà thoát ra ngoài, cũng phải chết một cách đáng giá mới được.
Kể từ đó, tâm tình của Tiêu Ngự ung dung thoải mái hơn rất nhiều, ở chỗ này mà giết quái, đánh ra bảo vật không hẳn không phải là một chuyện tốt.
Vẫn không gián đoạn luyện cấp, Tiêu Ngự nhìn giá trị kinh nghiệm một chút, trải qua một giờ giết quái, giá trị kinh nghiệm của Tiêu Ngự đã tăng lên chừng 5%, tốc độ coi như không tồi.
"Cũng nên đi ăn cơm đã, lúc này chắc Tiểu Vũ cũng trở về rồi. Buổi tối tiếp tục tìm quái sau." Dù sao có tầm nhìn đêm tối của đám dơi, buổi tối vẫn có thể tiếp tục luyện cấp, Tiêu ngự tìm một góc bí mật thu mấy con rối vào á không gian(3), buông đầu khôi ra.
Đặt đầu khôi ở trên giường, nhìn thoáng qua trang trí chung quanh, trang trí trong nhà bác sĩ Triệu được bày trí hết sức tinh tế, căn nhà gỗ của mình không cách nào có thể so sánh được với nơi này, nhưng Tiêu Ngự không quên mình lúc này chỉ là ăn nhờ ở đậu mà thôi.
"Ta nhất định có thể." Ở trong trò chơi Tiêu Ngự như cá gặp nước đã làm cho hắn có một chút tin tưởng, hắn không tự giác được giật giật ngón tay phải, nhưng lại phát hiện trên tay hoàn toàn trống không, không thấy chuỷ thủ trên tay phải, thói quen trong trò chơi dẫn đến ngoài đời thật, làm cho Tiêu Ngự xấu hổ vuốt vuốt cái mũi.
===============
Chú Thích:
(1) Phụ bản: bản đồ nhiệm vụ thường có trong các game onl nhập vai.
(2) Tạp Vị: Thẻ vị trí, ý nói thay đổi vị trí giữa các con rối theo sau trong phạm vi khống chết.
(3) Á không gian: không gian chứa sinh vật.
Tặc Đảm ( 贼胆 )
Chương 102: Nỗi lòng Tiêu Ngự.
Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (发飙的蜗牛)
Dịch: Tặc*Thiên
Nguồn 4vn: http://www.4vn.eu
Bấm vào đây để xem nội dung.
- Ca, huynh xuống rồi à, còn tưởng chưa xuống muội lên kéo huynh xuống à! - Tiểu Vũ nhìn thấy Tiêu Ngự từ cầu thang đi xuống, nói, nhanh nhẹn tiến tới, trên tay cũng đã cầm bát đũa rồi.
Ánh mắt Tiêu Ngự nhìn về phía phòng khách, Triệu Lam Hinh đang đứng dọn mâm bên cạnh bàn ăn, một thân trang phục tao nhã, càng làm nổi bật thêm khí chất của nàng, trống ngực của Tiêu Ngự không tự chủ được bất giác đập mạnh hơn vài phần, đối mặt với Triệu Lam Hinh, ánh mắt hắn hơi khó nhìn, nhớ tới chuyện xấu hổ ngày hôm qua, nhanh chóng chuyển ánh mắt tới nơi khác.
Từ nhỏ tới lớn, ngoại trừ Tiểu Vũ cùng Yến Lâm ra, Tiêu Ngự cho tới bây giờ cũng chưa từng tiếp xúc với nữ nhân bao giờ, hơn nữa cuộc sống gian khổ, khó tránh khỏi tự co mình lại, gặp nữ nhân luôn duy trì một khoảng cách nhất định, mặc dù có quen biết một chút với Triệu Lam Hinh nhưng lúc gặp gỡ Tiêu Ngự vẫn có một chút mất tự nhiên.
Triệu Lam Hinh hứng thú đánh giá Tiêu Ngự, không nghĩ tới, hắn còn thẹn thùng hơn cả mình, nhớ tới chuyện hôm qua, khuôn mặt có chút nóng lên.
- Ăn cơm đi! - Triệu Lam Hinh cười nói, nhận lấy bát đũa trong tay Tiểu Vũ.
Tiêu Ngự đi ra sau rửa mặt một chút, ba người ngồi xuống tại bàn ăn.
Không biết tại sao Tiêu Ngự lại cảm giác thấy bầu không khí có chút kì quái.
Tiểu Vũ chớp chớp con mắt nhìn Triệu Lam Hinh một chút vừa lại nhìn Tiêu Ngự một chút, trong mắt hiện lên một ý cười khó nhận thấy.
Nhìn thấy ánh mắt của Tiểu Vũ không hiểu tại sao Tiêu Ngự cảm thấy chột dạ cúi đầu ăn cơm.
So sánh với hắn, Triệu Lam Hinh ngược lại có vẻ thoải mái hơn rất nhiều, vừa gắp cho Tiểu Vũ một ít rau, vừa giống như một người chị chu đáo vậy, hỏi này hỏi nọ, chủ yếu vẫn là chuyện học tập.
- Tiểu Vũ nếu muội có chỗ nào không hiểu, có thể hỏi tỷ, nếu tỷ giải đáp không được có thể tìm bạn học khác giải thích cho muội.
Triệu Lam Hinh nói, nàng so với Tiêu Ngự còn muốn cưng chiều Tiểu Vũ hơn.
Đại học Y Khoa là trương đại học tốt nhất, rất nổi danh ở cả Mẫu Tinh, chiêu sinh rất nghiêm khắc, mỗi thành phố chỉ thu nhận một hai danh ngạch mà thôi, do vậy sinh viên của trường đại học y Khoa đều là dựa vào thực lực của mình mà thi đậu, dạy cho Tiểu Vũ một học sinh trung học tất nhiên là có thừa năng lực.
Tiêu Ngự đang ăn cơm, vẫn không có nói lời nào. Không tự giác bắt đầu chú ý với cuộc nói chuyện của hai người, Triệu Lam hinh hỏi vấn đề này là vấn đề mà Tiêu Ngự rất muốn biết, hắn thật ra rất muốn quan tâm tới học hành của Tiểu Vũ, nhưng là hắn không biết phải nói như thế nào, huynh muội hắn hai người quan hệ mặc dù rất tốt, nhưng hắn lại hơi thiếu quan tâm tới học hành của Tiểu Vũ.
Tiêu Ngự vẫn đảm đương vai phụ huynh, nhưng hắn vốn chất phác, có thói quen quan tâm tới Tiểu Vũ lại không đặt loại quan tâm này ở cạnh miệng (ý nói không quen nói tới vấn đề này).
Tiểu Vũ mặc dù không có gì ngăn cách với Tiêu Ngự, nhưng dù sao Tiêu Ngự cũng là huynh trưởng, tất nhiên Tiểu Vũ thích nói chuyện với một vị tỷ tỷ như Triệu Lam Hinh hơn.
Tiểu Vũ thành tích rất ưu tú, Tiêu Ngự cũng an tâm một ít, chí ít những gì mình cố gắng đã có một chút ý nghĩa.
- Lam hinh tỷ tỷ, tỷ xinh đẹp như vậy, ở trường nhất định có nhiều người theo đuổi đi? - Tiểu Vũ đột ngột chuyển chủ đề, làm cho Lam Hinh có chút s
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro