Tháng mười hai
Chiều nay đông theo em về tôi
Ấm nồng những năm dài đằng đẵng
Chút se lạnh gió thổi làn da Tháng mười hai về mình chung lối
Mộng chiều hôm ấy nắng về em
Thoáng em nhìn băng quơ đượm mầu
Vạt nắng kia thao thức bồi hồi
Bốn chân trời vĩnh viễn êm đềm
Tôi lo được mất đến nôn nao Tôi sợ lạc em cả ngàn đông Khi em cười nhìn tôi chẳng nói
Hồn tôi mộng phiêu diêu sóng trào
Đông sẽ tàn vào ngày em đến Chỉ tiếc mưa cứ rả rích bên cửa
Bẽ bàng kiếp mù mịt sương đêm
Tôi nặng trĩu xoá mây đến bên
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro