Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 35: Thiên Di - Cảm Ơn Ngươi Vẫn Nhớ Ta

Rất lâu sau đó Thiên Di rốt cuộc cũng chịu buông Tiểu Tinh ra... Sau đó lại hỏi.

- Tinh Tinh... ngươi lên đây làm gì... Không phải ngươi đi thăm mộ Phác bá bá và bá mẫu chứ.

Tiểu Tinh gật đầu xác nhận Thiên Di lại nói.

- Tinh Tinh... ngươi mất trí nhớ sao lại biết Phác bá bá và bá mẫu được an táng ở đây.

Tiểu Tinh đáp.

- Là sư phụ ta nói cho ta biết... Đích thân sư phụ ta chôn cất cha mẹ ta ở đây mà.

Thiên Di vẻ tức giận nói.

- Tinh Tinh... vậy là sư phụ ngươi cứu được ngươi ngay hôm đó sao...

Tiểu Tinh cũng chỉ gật đầu... Thiên Di lại nói.

- Tinh Tinh... sư phụ của ngươi cũng thật xấu... Biết ngươi còn sống mà lại nói với cha ta là không tìm được ngươi... Cha mẹ ta còn nghĩ ngươi cũng chết rồi... Hại cha mẹ ta thương tâm ngươi. Họ không cho ta biết chuyện này... Mãi gần đây mới chịu nói... Đến khi ta biết được sự tình ta cũng khóc mất mấy ngày lại còn muốn chết luôn theo ngươi... Nếu không phải linh cảm của ta nói cho ta biết ngươi còn sống thì ta đã chết mà không nhắm được mắt.

Tiểu Tinh nghe vậy thì càng cảm động... Tiểu Tinh nhìn chăm chú Thiên Di sau đó hỏi.

- Thiên Di... rốt cuộc ngươi và ta có quan hệ gì với nhau... Tại sao ngươi lại tốt với ta như vậy.

Thiên Di cười đáp.

- Tinh Tinh... ngươi không cần cảm động đâu... Nhưng ta có thể khẳng định ta là người đối tốt nhất với ngươi trên thế gian này.

Tiểu Tinh cười khẽ nhưng không hiểu vì sao nàng lại tin tưởng vào lời nói của Thiên Di... Đứng một lúc nữa Thiên Di lại nói.

- Tinh Tinh... ngươi về đây lâu chưa... Sao không về nhà.

Tiểu Tinh hơi ngạc nhiên và cũng bối rối mà nói.

- Ta... ta về hơn một tuần rồi... Ta... không nhớ nhà mình ở đâu.

Thiên Di nghe vậy liền nói.

- Tinh Tinh... Bây giờ ngươi theo ta về nhà đi... Nhà của ngươi bao năm nay ta vẫn giữ gìn như cũ...

Tiểu Tinh cũng tò mò muốn biết ngày xưa mình ở đâu... Nàng cũng tin tưởng vào người con gái vừa gặp nhưng lại thân thiết này... Nàng không phản đối mà đi theo Thiên Di... suốt đường đi Thiên Di luôn nắm tay Tiểu Tinh như sợ nàng sẽ chạy mất...

Thiên Di đưa Tiểu Tinh đến một khu nhà gỗ... Nhà không rộng nhưng cũng không phải chật... Trong nhà ngoài vườn rất sạch sẽ... Cho thấy ở đây luôn được quét dọn thường xuyên... Nha hoàn đi bên cạnh Thiên Di lúc này mới lên tiếng.

- Phác cô nương... Tiểu thư nhà ta ngày nào cũng qua đây quét dọn... Phòng của cô nương là do đích thân tiểu thư làm, mấy năm nay đều như thế.

Tiểu Tinh nhìn sang Thiên Di đầy cảm kích... Thiên Di chỉ mỉm cười đáp lại... Thiên Di kéo tay Tiểu Tinh vào trong nhà, đi qua hết các căn phòng và chỉ vào từng phòng mà nói.

- Tinh Tinh ngươi nhớ không... Đây là phòng của cha mẹ ngươi...

Tiểu Tinh lắc đầu không đáp... Thiên Di cũng không tỏ ra muộn phiền lại kéo Tiểu Tinh đi phòng kế bên.

- Tinh Tinh... đây là phòng đựng thuốc... Ta và ngươi hay lén vào đây phá thuốc nên hay bị cha ngươi mắng.

Tiểu Tinh vẫn buồn bã lắc đầu... Thiên Di không nói gì lại kéo nàng đi tiếp.

- Tiểu Tinh... đây là phòng của ngươi... Chúng ta hay ở đây cùng chơi đùa... Ta còn dạy ngươi thêu khăn...

Tiểu Tinh lần này cười cười đáp.

- Ngươi còn mắng ta là đồ ngốc.

Thiên Di vui mừng bắt lấy tay Tiểu Tinh hỏi vội.

- Tinh Tinh... ngươi nhớ ra sao...

Tiểu Tinh vẫn cười khẽ... nàng đáp.

- Không phải là ta đã mơ thấy... Thì ra tiểu cô nương trong giấc mơ kia đúng là ngươi.

Thiên Di liền khấn khích hỏi tiếp.

- Tinh Tinh... Ngươi còn mơ thấy gì nữa không

Tiểu Tinh cười tươi hơn một chút rồi nói.

- Còn nhiều lắm... Nhưng hình như không đúng sự thật.

Thiên Di tò mò hỏi.

- Chuyện gì mà không đúng... Ngươi không nhớ sao biết là không đúng...

Tiểu Tinh đáp.

- Ngươi khi nãy nói với ta ngươi là người đối tốt với ta nhất trên đời đúng không...

Thiên Di mơ màng gật gật đầu... Tiểu Tinh lại nói.

- Nhưng ta trong mơ lại toàn thấy ngươi ăn hiếp ta... Ngươi mắng ta lại còn đánh ta nữa...

- Ta...

Thiên Di cứng họng... Ngày xưa quả thật có hay ăn hiếp Tiểu Tinh nên giờ cũng không có chối được... Nhưng mà rõ ràng nàng cũng rất chăm sóc Tinh Tinh mà... Tại sao Tinh Tinh không mơ thấy chuyện đó chứ... Thiên Di vô cùng ấm ức...

Tiểu Tinh thấy Thiên Di tỏ vẻ lúng túng thì thấy rất thích... Thì ra khi nàng ta bối rối sẽ rất đáng yêu... Tiểu Tinh lại trêu ghẹo thêm.

- Ta còn nhớ trong mơ ngươi cao hơn ta một chút... Sao lớn lên lại thấp hơn ta rất nhiều.

"Huhu"... Thiên Di khóc không ra nước mắt... Chuyện chiều cao nàng cũng rất ấm ức mà... Nàng từ nhỏ cũng ăn rất nhiều thứ bổ dưỡng nhưng là không thể cao được đấy chứ... Cũng may mấy năm nay không ai nhắc tới chuyện này nên nàng cũng quên... Hơn nữa rõ ràng Tinh Tinh ngày xưa nhỏ hơn nàng, nàng cũng tin là lớn lên không thể cao hơn nàng được... Xem ra nàng đã lầm... Tinh Tinh hiện tại vẫn gầy hơn nàng một chút nhưng đã cao hơn nàng cả nửa cái đầu... Nàng không chấp nhận được sự thật này nha...

Tiểu Tinh nhìn Thiên Di vẻ mặt khổ sở thì muốn cười đến đau cả bụng nhưng nàng cố tiết chế lại nên vẻ mặt vẫn rất bình thản... Nha hoàn đứng cạnh đó thì có chút ngạc nhiên... Tiểu thư nhà nàng xưa nay ngang tàng phách lối bá đạo không ai bằng... Chưa bao giờ chịu nhường nhịn hay mất mặt trước ai... Hôm nay lại bị cô nương này khiến cho khổ sở đến vậy... Đúng là oan gia gặp nhau.

Tiểu Tinh thấy Thiên Di vẻ mặt càng ủ rũ thì không nỡ đùa dai nữa nên liền nói.

- Ta chỉ trêu ngươi một chút thôi... Ngươi cũng không nên quá suy nghĩ... Chuyện ngày nhỏ ta không nhớ nhiều nhưng cũng nhớ được một chút ... Ta biết ngươi từ nhỏ cũng rất hay bảo vệ ta... Ta tin ngươi nói thật...

Thiên Di nghe Tiểu Tinh nói vậy thì mặt mày tươi tỉnh lên một chút... Nhưng vấn đề quan trọng khiến nàng lo lắng hiện tại chính là chiều cao của nàng và Tinh Tinh... Sau này khi ở bên nhau người lùn sẽ bị thiệt thòi hơn... (Ài... Không biết Di nhi lấy đâu ra định lý này...) Suy nghĩ một hồi không ra cách gì cứu vãn Thiên Di lại ai oán thở dài... Nàng kết luận... "Không phải tại mình lùn... Mà tại Tinh Tinh quá cao..." ... Bởi vì chiều cao của nàng so với tiêu chuẩn của con gái phương đông thì vừa đạt mốc chuẩn mà... Suy nghĩ đó khiến Thiên Di thoải mái hơn. Nàng cười khẽ một tiếng.

Tiểu Tinh thấy Thiên Di bỗng nhiên cười một mình thì thấy rất lạ... Nàng liền hỏi.

- Ngươi có chuyện gì mà cười vậy.

Thiên Di đáp.

- Không nói cho ngươi biết.

Tiểu Tinh thấy vậy cũng cười nói.

- Ta cũng không cần biết.

Thiên Di chu chu môi không nói gì... Một lúc sau mới lên tiếng.

- Tinh Tinh... hiện tại ngươi ở đâu.

Tiểu Tinh đáp.

- Ta ở nhà trọ với sư phụ và hai sư tỷ đồng môn.

Thiên Di lại nói.

- Ngươi về nhà ở đi... Đừng ở khách trọ nữa.

Tiểu Tinh vẽ khó xử nói.

- Ta... ta không quyết định được... Ta phải xin ý kiến của sư phụ.

Thiên Di lại nói.

- Tinh Tinh... Lần này ngươi sẽ ở lại chứ... Ngươi không bỏ ta lại nữa chứ.

Tiểu Tinh vẫn bối rối đáp.

- Ta không biết... Sư phụ không nói sẽ ở lại.

Thiên Di nói.

- Tinh Tinh... sư phụ ngươi không ở lại thì để cho người đó về... Ngươi không cần đi theo nữa có được không...

Tiểu Tinh không đáp lại khiến Thiên Di bất an... Nàng lại nói.

- Tinh Tinh... Từ nay ta sẽ chăm sóc ngươi... Không cần sư phụ ngươi nữa... Ta chỉ có mình ngươi... sư phụ ngươi còn có nhiều đệ tử khác. Tinh Tinh... Ngươi lần này không được bỏ ta mà đi biết không...

Tiểu Tinh nhìn vẻ mặt hoảng loạn của Thiên Di lòng có chút đau... Người này luôn khiến nàng nghĩ đến Ái Mỹ...

Bỗng nhiên Tiểu Tinh như hiểu ra điều gì đó... Ái Mỹ... Nàng hiểu vì sao Thiên Di luôn khiến nàng nhớ đến Ái Mỹ... là bởi vì thứ tình cảm mà Thiên Di đối với nàng rất giống với tình cảm của Ái Mỹ giành cho Lý Ân... nó cũng mãnh liệt như vậy, sâu sắc như vậy...

Tiểu Tinh có chút rối loạn... Nàng đã luôn ước mình sẽ được như Lý Ân, có một người yêu mình hơn tất cả... xem mình là cả thế giới của họ... .Nhưng hôm nay khi nhận ra Thiên Di chính là như ước nguyện, xem mình là cả thế giới thì bỗng nhiên Tiểu Tinh lại bối rối... Bởi vì nàng nhận ra rằng có lẽ vì người nàng mong đợi ấy chính là Ái Mỹ chứ không phải ai khác nên không thể chấp nhận Thiên Di...

Sắc mặt Tiểu Tinh càng ngày càng kém đi... Hiện tại nội tâm nàng đấu tranh dữ dội... Nàng nghe những lời Thiên Di nói... sự chân thành khiến nàng mềm lòng... nhưng tình cảm của nàng vẫn thiên về Ái Mỹ... .dù lòng nàng đã sớm kêu mình buông bỏ... nhưng là nói được và làm được là hai việc khác xa nhau... Mà cho dù có làm được cũng không phải nhanh như vậy sẽ được... đưa một con người vào trái tim đã khó nhưng xóa đi còn là nhiệm vụ khó hơn rất nhiều...

Bởi vì đã yêu thích Ái Mỹ nên đối với sự bộc lộ tình cảm của Thiên Di không khó để Tiểu Tinh nhận ra Thiên Di đối với mình là thứ tình cảm nào... Bởi vậy lòng nàng rối loạn... Nàng không ngờ rằng khi mình mất tích bao năm qua người này vẫn luôn chờ đợi mình... Tình cảm không hề phai nhạt đi... Trên đời này có được mấy người nhận được chân tình như thế... Tiểu Tinh nghĩ hẳn là mình đã tu nhiều kiếp mới có được đặc ân này... Nàng rất cảm động...

Tiểu Tinh nhìn Thiên Di lo lắng nhìn mình... Nàng bỗng nhiên thấy đau lòng... Nàng liền ôm lấy Thiên Di cảm động nói.

- Thiên Di... cảm ơn ngươi vẫn nhớ ta... Xin lỗi vì ta lại quên mất ngươi.

Thiên Di nói.

- Tinh Tinh ngươi đừng tự trách... Ngươi không có lỗi... Ngươi là gặp tai nạn nên mới mất trí nhớ... Là tại ta không tốt... Nhiều năm vậy cũng không đi tìm ngươi... Ta giờ nhận ra mình thật ngu ngốc... Ta vì hứa chờ ngươi mà chỉ biết ngồi yên để chờ... Lẽ ra ta nên đi tìm ngươi, biết đâu chúng ta đã gặp được nhau sớm hơn một chút... Tinh Tinh... thời gian qua ngươi sống có tốt không.

Tiểu Tinh gật đầu xúc động nói.

- Ta sống rất tốt, sư phụ và các sư huynh sư tỷ đều rất yêu thương ta...

Thiên Di lại nói.

- Tinh Tinh... Nếu ngươi không ở lại đây thì ta sẽ đi theo ngươi... Cho dù là đi đến đâu ta cũng không dời xa ngươi nữa...

Tiểu Tinh cảm động... Nàng nói.

- Thiên Di... ngươi trước tiên cho ta thời gian suy nghĩ được không... Chuyện này với ta quá đột ngột... Ta không thể quyết định ngay được...

Thiên Di nói.

- Được... ngươi cứ suy nghĩ đi... Từ giờ đến lúc ngươi suy nghĩ xong ta sẽ vẫn ở cạnh ngươi.

Tiểu Tinh nhất thời không hiểu ý Thiên Di... Nàng hỏi lai.

- Ngươi nói vậy có ý gì.

Thiên Di nói.

- Từ hôm nay ta sẽ luôn ở cạnh ngươi... Ngươi ở đâu ta ở đó.

Tiểu Tinh bối rối nói.

- Nhưng ta ở với sư phụ tại nhà trọ.

Thiên Di nói.

- Ta sẽ nói cha ta mời cả sư phụ ngươi về nhà ta ở... Nhà ta rất rộng, lại ở miễn phí nữa... Còn được hầu hạ chu đáo hơn bên ngoài.

Tiểu Tinh nói.

- Nhưng ta sợ sư phụ ta không đồng ý.

Thiên Di thản nhiên nói.

- Ta và ngươi đi thuyết phục sư phụ ngươi... Ta cũng sẽ nhờ cha mẹ ta thuyết phục... sư phụ ngươi sẽ đồng ý thôi.

Tiểu Tinh còn chưa kịp nói thêm Thiên Di đã kéo nàng đi ra ngoài sau đó nói với nha hoàn.

- Ngươi về nhà nói với cha và mẹ ta là ta đi nhà trọ mời sư phụ của Tinh Tinh tới nhà... Kêu mọi người chuẩn bị thêm cho ta hai phòng nữa.

Nha hoàn gật đầu dời đi. Tiểu Tinh cũng bất đắc dĩ bị Thiên Di kéo đi... Nàng có chút bất an... Sư phụ nàng có hay không sẽ tức giận đây... Nhưng là tính tình bá đạo của Thiên Di như vậy nên Tiểu Tinh cũng không cách nào ngăn cản... 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro