Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Ở bên góc anh đào có một cô bé đang ngồi khóc , lúc này Mộ Dương ở gần liền chạy đến .

" Này , sao ngươi khóc "

" Cây kẹo hồ lô của ta bị bẩn mất rồi "

" Ummmm... Thôi ta dắt ngươi đi mua "

" Thật sao ? "

" Thật , ta không lừa trẻ con "

" Huynh cũng là trẻ con mà "

" Ta đã 12 tuổi rồi đó , ngươi bao nhiêu ? "

" Ta... Nhỏ hơn huynh 1 tuổi , ta tên Trác Hy Ninh , hôm nay huynh mua hồ lô cho ta , sau này ta gả cho huynh nhé ? " .

Chẳng ai ngờ với câu nói thuở nhỏ ấy mà tình cảm của bọn họ sớm đã chớm nở , thoáng chốc cũng 9 năm , Mộ Dương được phong làm thái tử vì mẹ của hắn là sủng phi , kèm theo tố chất hoàng tộc vốn có và tài năng của hắn . Hy Ninh lúc này cũng trở thành mỹ nhân vạn người mê , tinh thông cầm kì thi hoạ và võ công .

" Thái Tử , trẫm thấy con không còn bé vẫn nên sớm thành hôn để củng cố năng lực "

" Phụ hoàng , hoàng nhi không vội "

" Con đã có người trong lòng rồi sao "

Thái tử không đáp .

" Thế vừa hay , công chúa Bắc triều đến cầu hôn , ta ban hôn cho con , con thấy thế nào ? "

" Con.. có thể suy nghĩ lại không ? "

" Được "

Mộ Dương lê đôi chân về cung với tâm trạng nặng nề , về đến nơi thấy cửa chính đang mở , hắn bước vào , thì ra Hy Ninh đã ở đó từ sớm , đang pha trà đợi hắn về.

" Ninh nhi ."

" Thái tử , vào trong uống cùng ta ngụm trà "

Hắn nhấp môi .

" Trà muội pha là cực phẩm , chỉ là ta không có tâm tư để thưởng trà . "

" Có chuyện gì sao ? "

" Hoàng Thượng chuẩn bị ban hôn cho ta , mặc dù nói là cho ta suy nghĩ nhưng vốn dĩ ta chẳng thể từ chối . "

Sau câu nói ấy của Mộ Dương , gương mặt của Hy Ninh thoáng chút tâm tư .

" Là ai ? "

" Là công chúa Bắc Triều "

Lúc này Hy Ninh đã hiểu lý do Hoàng Đế ban hôn .

" Thế thì thật tốt , có thể giúp ngài rất nhiều việc . "

" Ninh Nhi , muội vẫn nhớ câu nói của muội năm ta 12 chứ ? "

" Vẫn nhớ , chỉ là lúc đó còn nhỏ , bây giờ thì khác , cũng chẳng còn sớm , ta xin cáo từ . "

" Ta đưa muội về "

" Không cần phiền thế đâu , ta tự về được "

Trên đường về phủ , Hy Ninh như người mất hồn , cung nữ Mạn Nhi hiểu được chuyện gì nên liền hỏi .

" Tiểu thư , rõ ràng người rất thích ngài ấy , tại sao người cứ tỏ ra thờ ơ như vậy . "

" Mạn Nhi , ngươi đã yêu chưa ? "

" Vẫn chưa ạ "

" Ngươi sẽ không hiểu nổi những kẻ đang yêu đâu , họ sẵn sàng làm những điều tốt nhất cho người mình yêu . Ngài ấy là Thái tử , ta là con gái của Triều Thần , tuy thân phận ta cao quý nhưng người có thể phò tá ngài ấy đăng cơ chỉ có công chúa của các quốc gia khác mà thôi . "

" Thế đoạn tình cảm này thì sao ? "

" Từ lúc ngài ấy mỉm cười với ta , ta đã nguyện cả đời chỉ có mỗi ngài ấy , không phải ngài ấy , không gả . Chỉ là bây giờ , ta đã không thể gả cho ngài ấy , ta cũng sẽ không gả cho ai . "

" Tiểu thư , liệu ngài ấy có yêu người không ? "

" Yêu hay không yêu có còn quan trọng sao ? "

Nói rồi cô trẫm rải bước đến cây anh đào , liên tưởng đến ngày đầu từng gặp Thái tử .

" Cây anh đào này , vốn nên chặt đi rồi , Mạn Nhi ta mệt rồi , nghĩ ngơi sớm thôi . "

Lúc này trong lòng Mộ Dương tâm tư sôi sục . Hắn vì câu nói của Hy Ninh về lời nói năm xưa mà mất ngủ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #vua