Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

5

Mộc Lan nhẹ nhàng bế tiểu Nam lên, đối nàng là nhẹ bất quá sự.

" Nam Nam nếu không thoải mái có thể cùng dì nói nha."

" Ân!"

Vân Cẩm Nam không có được mụ mụ bế, trong tay dì hắn cảm thấy ấm áp.

" Vân tiên sinh, tuy không biết Tiếu Tiếu là như thế nào. Mong là chúng ta có thể chung sống vui vẻ."

Hắn chỉ trầm mặt nhìn rồi gật đầu.

Cơm trưa Mộc Lan ngồi bên cạnh giúp tiểu Nam lấy đồ ăn. Đứa nhỏ này vừa manh vừa mềm làm nàng thích bế hắn lên chơi.

" Mộc dì, con cho người xem con bảo bối."

Phòng của Vân Cẩm Nam rất nhiều mô hình xe, đứa nhỏ này từ nhỏ liền thích xe đồ chơi.

Bọn họ cùng nhau chơi với nhau, Vân Biết Ý thấy người còn tốt liền về văn phòng làm việc. Hắn tuy ra tai nạn vẫn cần phải quản lý sự vụ, cha hắn ở công ty thay quản lý không ít.

Cái nào quan trọng mới để cho hắn làm. Mộc Lan lúc này đang cố lấy hảo cảm của Vân Cẩm Nam trước như vậy mới có tích phân tìm được đạo cụ.

Nàng không biết có đạo cụ nào khiến cho Vân Biết Ý thương chữa khỏi cần có nhiều tích phân.

Mộc Lan không chọn công lược Vân Biết Ý sớm nguyên nhân là người lớn có khi còn thấu đáo hơn. Hắn có thể quản toàn bộ tập đoàn lớn như vậy, dù bị liệt nhưng không ai dám đứng ra phản đối hắn nắm quyền đủ biết nàng trước mắt hắn chỉ tổ làm tốn công.

So với hắn nàng càng thích cùng tiểu Nam bên cạnh nhau chơi. Đứa nhỏ này quá hiểu chuyện, nàng bây giờ cùng hắn vẽ tranh.

Hắn còn nhỏ tuổi đã học tiếng anh, tuy không tính quá khó. Mộc Lan cũng nhớ mấy đầu tiếng anh thiếu nhi liền cùng hắn xướng.

Tới tối nàng sẽ vì hắn kể chuyện xưa, hát ru cho hắn ngủ. Vân Cẩm Nam mới một ngày đối với Mộc Lan đã cống hiến ra 20 cái hảo cảm giá trị.

Nàng không muốn trừu ngay mà để ở nguy cấp mới dùng, trở về phòng liền lăn ra ngủ.

" Thiếu gia, Mộc tiểu thư cùng tiểu thiếu gia đã đi ngủ. Người cũng nên nghỉ ngơi."

" Cảm ơn Chung bá, ta sắp xong rồi."

Chung bá làm việc cho nhà hắn rất lâu, vì hắn thương mới từ nhà cũ tới chăm sóc hắn.

Thiếu gia nghe lọt sau hắn không nói nhiều mà lui ra ngoài. Tuy là cùng thiếu gia lớn lên, hắn trước nay vẫn giữ bổn phận người làm tuyệt không đối gia chủ có điều vượt qua.

Xoa nhẹ trán, Vân Biết Ý cho xe lăn chạy tới phòng con trai. Thấy hắn từ theo dõi hôm nay có bao nhiêu vui vẻ mới phát hiện hắn luôn bận việc. Nữ nhân kia toàn ra ngoài ăn chơi tới nửa đêm, có lẽ để Mộc Lan ở lại không phải quyết định tệ.

Hắn cảm tình đồng ý nhưng lý trí lại muốn quan sát thêm thời gian.

Sáng chưa tới 6h thì Mộc Lan đã dậy, tối hôm qua nàng hứa đưa tiểu bằng hữu đi nhà trẻ. Vân Cẩm Nam học ở nhà trẻ hướng dương là tốt nhất trường khu này.

Bình thường Vân Biết Ý bận rộn, Tiếu Tiếu đi bar sau sáng ngủ tới trưa nên toàn là tài xế trong nhà đưa đi.

Nàng nghe hắn nói thích được giống người khác có ba mẹ đưa đi học, chỉ là hắn thấy ba ba ngồi xe lăn sau tuy không nói gì vẫn là thông minh nhận ra mọi người khác thường mới im lặng.

Mộc Lan nhanh chóng thay quần áo, tối hôm qua Chung bá đưa cho nàng thẻ ngân hàng bên trong có 100 vạn là nàng chi phí sinh hoạt hằng tháng.

Nàng không khỏi cảm khái vạn ác kẻ có tiền, trước nay không dùng quá nhiều tiền Mộc Lan cảm giác bản thân sắp thành phú bà.

Phòng của nàng là theo tiêu chuẩn nữ chủ nhân chuẩn bị, có bồn tắm mát xa cùng phòng để quần áo.

Quần áo thì ở nàng cùng tiểu Nam chơi đã cho người lắp đầy tủ đều là phù hợp nàng tuổi. Màu sắc đều thiên màu lam hoặc xanh lá có chút nhạt. Kiểu váy phù hợp vóc dáng không cao như nàng.

Thay quần áo xong, Mộc Lan liền xuống ăn sáng. Nhìn thấy tiểu bằng hữu vừa mới tỉnh dậy tim liền mềm nhũn.

" Tiểu Nam dậy rồi, con còn tự mặc quần áo thật là giỏi quá." Nàng không tiếc lời khen đứa nhỏ còn bế lên rua một lần.

Vân Cẩm Nam thấy Mộc dì liền vui vẻ cười khanh khách, hai người lúc này chưa ăn sáng mà đợi Vân Biết Ý xuống dưới mới ăn.

Mộc Lan không để ý Vân Biết Ý nhìn mà chuyên chú ăn sáng, thỉnh thoảng cùng nãi nắm nói chuyện ở trường học.

Nàng biết bọn họ có khống ẩm thực của tiểu Nam nên không tùy tiện cho kẹo hay thứ gì.

Trong chốc lát nàng cùng tiểu Nam đi tới trường học, hắn có người đưa đi nên hôm nay vui vẻ.

" Đi học vui vẻ, chiều dì sẽ đón con tan học."

" Chào dì con đi."

Chào tạm biệt sau Mộc Lan liền đi tới một cái thương trường, nàng không thể cho Nam Nam đồ ăn nên thử xem có thứ gì để đứa nhỏ lần sau cho bằng hữu hay không.

Thương trường lúc này có chút vắng, dù sao là sáng sớm. Mộc Lan đi tới quầy đồ chơi trẻ em xem phát hiện có mấy quyển chuyện xưa không tồi liền mua, có đồng hồ đồ chơi phát sáng cũng mua. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro