Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 23

Tú Nghiên đứng bên cạnh lo lắng nhìn về phía đại phu " người đó ra sao , có nguy hiểm gì không "

" tiểu thư an tâm , cũng may lưỡi dao không đâm quá sâu , hiện tại do vị này mất máu quá nhiều nên mới ngất đi , phải nghỉ ngơi nhiều hơn , tránh vận động mạnh , mỗi ngày cần phải thay băng bôi thuốc một lần , uống thuốc theo đơn đầy đủ , thì sẽ mau chóng hồi phục " đại phu đưa đơn thuốc cho Tú Nghiên .

" Đa tạ đại phu , ta còn một việc muốn nhờ ngài , sự việc hôm nay xin ngài giữ bí mật " Tú Nghiên đưa ra một đỉnh bạc đưa cho đại phu .

" tiểu thư không cần lo lắng , ta biết những gì nên nói và những gì không nên nói " đại phu nhanh chóng nhận tiền rồi rời đi .

Tú Nghiên nhìn Duẫn Nhi nằm trên giường , không biết bây giờ nên cười hay nên khóc đây . Cười vì ngu ngốc đã trao tình cảm cho người không nên trao , hay khóc vì sự yếu đuối của bản thân mình , không thể cắt đứt đoạn tình cảm này .

Mở cửa phòng đi ra ngoài , Tú Nghiên hướng Tiểu Loan dặn dò " chuẩn bị xe ngựa , sắp xếp hộ vệ đưa Lâm Duẫn Nhi lên xe , ta muốn đem hắn trở về phủ " .

Tiểu Loan mở to mắt kinh ngạc nhìn Tú Nghiên " tiểu thư xin hãy suy nghĩ cẩn thận , tuy Lâm công tử có ơn cứu mạng tiểu thư , nhưng không vì vậy mà có thể mang hắn về được . Để mọi người biết thanh danh tiểu thư sẽ bị ảnh hưởng , còn nữa lão gia nếu biết người mang Lâm công tử trở về sẽ rất tức giận " Tiểu Loan là một lòng nghĩ cho Tú Nghiên , nếu để mọi người biết đường đường là Quận chúa ban đêm lại mang một nam nhân trở về còn gì là thanh danh của tiểu thư nữa .

" Tiểu nữ thấy tốt nhất nên để Lâm công tử ở lại nơi đây dặn dò Lão Hồ chăm sóc kĩ lưỡng cho Lâm công tử , nếu người còn lo lắng thì mỗi ngày tới đây thăm hỏi một chút " Tú Nghiên đăm chiêu nhìn Tiểu Loan " Duẫn Nhi là nữ nhân sao có thể ở cùng với đám nam nhân này được , còn để cho bọn họ chăm sóc..." nghĩ tới đó Tú Nghiên càng khó chịu hơn .

" Ta đã quyết , không cần nói nữa , về phần phụ thân ta tự sẽ có cách , ngươi cứ chuẩn bị như những gì ta dặn dò là được " Tú Nghiên xoay mặt bước vào phòng Duẫn Nhi .

____________________________________

Tú Nghiên đã chuẩn bị hai xe ngựa , một chiếc chở Duẫn Nhi vào phủ bằng cửa sau , còn Tú Nghiên hướng cửa chính đi vào .

Đi vào phủ Tú Nghiên lập tức phân phó nô tài thân cận đưa Duẫn Nhi vào biệt viện của mình , sắp xếp để Duẫn Nhi ở kế bên phòng của Tú Nghiên .

Sau khi sắp xếp cẩn thận , Tú Nghiên liền tìm gặp phụ thân mình " giấy không thể gói được lửa , dấu diếm phụ thân cũng không phải cách tốt . Dù sao phụ thân cũng thương yêu mình nhất , chắc sẽ chấp nhận cầu xin của mình " dù là nghĩ như vậy nhưng Tú Nghiên vẫn không thể không lo sợ .

Thấy Tú Nghiên đi tới phòng thừa tướng , quản gia lập tức bước tới hành lễ " tiểu thư đã về , người tới gặp lão gia " Tú Nghiên khẽ gật đầu .

" sau khi tiểu thư cùng Doãn công tử rời phủ , Doãn Thái sư đã cho người mời lão gia cùng đi ngoại thành bàn công vụ , chắc mười ngày nữa sẽ trở về , lão gia đã dặn nô tài nói lại với tiểu thư " quản gia từ tốn nói

" được , vậy ta không làm phiền ngươi nữa " Tú Nghiên liền trở về biệt viện của mình , hướng tới phòng Duẫn Nhi bước vào . Biệt viện này là nơi ở trước đây của nàng cùng phụ mẫu , sau khi mẫu thân mất đi , phụ thân liền dọn ra ngoài viện khác ở . Chỉ còn mình nàng vẫn chọn ở lại nơi đây , nên nơi này đa số là người hầu do nàng tuyển chọn , nên Tú Nghiên không sợ lời ra tiếng vào bàn tán .

Tú Nghiên bước vào phòng cẩn thận đóng cửa để không gây ra tiếng động nào , tiến về phía giường ngủ , nhìn thấy người đang nằm hôn mê trên giường , lòng Tú Nghiên có một cảm giác khó nói thành lời .

Nhìn chằm chằm vào Duẫn Nhi , đây là lần đầu tiên Tú Nghiên nhìn kĩ ngũ quan của Duẫn Nhi " thật đẹp , nếu thay cho ngươi trang phục nữ nhi , chắc sẽ là một mỹ nhân khuynh thành , có phải không . Vì sao ngươi lại gạt ta , có phải ngươi chỉ muốn đùa giỡn với ta thôi phải không .  " nước mắt của Tú Nghiên lần lượt thi nhau rơi xuống , làm ướt cả khuôn mặt của nàng . Tú Nghiên cảm thấy đây là lần đầu tiên nàng vì một người xa lạ mà đau đến mức này , nổi đau này nàng không biết phải nói như thế nào , nàng chỉ có thể khóc mà thôi .

Tú Nghiên rất sợ , sợ Duẫn Nhi khi tỉnh dậy , nàng sẽ không biết đối mặt với Duẫn Nhi như thế nào , sợ Duẫn Nhi sẽ rời khỏi đây , sợ Duẫn Nhi chỉ muốn lừa gạt nàng ,  xem nàng như một trò đùa . Tú Nghiên cứ khóc như vậy cho tới khi gục đầu xuống giường Duẫn Nhi mà thiếp đi .




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro