Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1 - 2


Hà Phong trước đây là một Alpha.

Đúng vậy, trước đây.

Thế nhưng rất không may một lần bị tai nạn xe cộ, đặt trước mặt cha mẹ hắn chỉ có hai lựa chọn:

Làm phẩu thuật thay đổi thể chất của hắn thành Omega hoặc là chết.Cho nên hiện tại hắn là một Omega, mà còn là một Omega ốm yếu.

Hà Phong sau khi tỉnh lại trốn trong nhà nửa tháng mới có thể tiếp nhận được sự thật bản thân đã biến thành Omega.

Thế nhưng đã từng là một kim cương vương lão ngũ Alpha Hà Phong, làm qua vô số Omega, đương nhiên kẻ thù cũng rất nhiều.

Giờ đây hắn trở thành Omega, rất nhiều Alpha từng bị hắn hoặc gia tộc của hắn chèn ép bắt đầu rục rịch, muốn cười nhạo hắn có rất nhiều, nghĩ muốn đàn áp hắn cũng rất nhiều, đương nhiên muốn "đè" hắn cũng nhiều không kém, dù sao hắn lớn lên so với người thường cũng tốt hơn.

Hà Phong đứng trước gương nhìn mặt chính mình, càng ngày càng buồn rầu, da của chính mình so với trước kia tốt hơn, càng lúc càng trắng, hắn cái bộ dáng này căn bản không thể so sánh với trước kia, khiến hắn xấu hổ không có biện pháp ra khỏi nhà.

Vì vậy, hắn không có cách nào khác đành gọi điện cho tên bạn Alpha hủ nữa Khuê Mật.

Khuê Mật hít một hơi khói thuốc tựa vào trên tường nhìn Hà Phong: "Ông cái bộ dạng này, ngay cả tui cũng nghĩ muốn đè ông a. Đáng tiếc tui đã có bầu bạn rồi a."

Hà Phong liếc nàng một cái, "Cô cách ta xa một chút, khí tức quá mạnh mẽ, tui thở không được."

Khuê Mật trêu Hà Phong thổi một hơi thuốc đi qua, "Zô, khó thấy được có lúc ông sợ tui nha, nói xem, gọi tui đến có việc gì, không phải đến xem bộ dáng Omega yếu đuối của ông đi."

Hà Phong có chút xấu hổ mở miệng, "Gần đây tui cảm thấy trong người có chút kỳ quái, rất khó chịu."

Khuê Mật vẻ mặt buồn cười, "Khó chịu ở đâu, không phải là kỳ phát tình của ông tới rồi chứ. Ông chưa xem qua sách kỳ phát tình thuyết minh sao?"

Hà Phong gãi gãi tóc, "Tui trước kia là một Alpha, mấy cái đó cũng không cần phải... A, có nhu cầu thì miễn đừng để lại dấu hiệu là được rồi. Cần gì biết nhiều như vậy."

Khuê Mật dụi dụi tàn thuốc, quàng vai Hà Phong, "Lúc rảnh rỗi thì nhìn một chút, bất quá nếu là kỳ phát tình của ông đến thật, ông dự định làm sao bây giờ, chính mình không có khả năng giải quyết. Lẽ nào muốn tui giúp? Tui đây cũng không ngại a."

Hà Phong vẻ mặt ghét bỏ hữu khí vô lực đẩy Khuê Mật, "Cô đừng trưng vẻ mặt đắc ý, không phải còn có thuốc ức chế sao, tui chết cũng không cho kẻ khác đến đè a."

Khuê Mật buông tay ra, "Ông đã suýt chết một lần, ông còn không biết mẹ ông nói với tui thế nào đâu, với thân thể hiện giờ của ông còn dùng thuốc ức chế, ông liền chờ cầu người khác đến làm thịt đi, hay là tui giúp ông giới thiệu một vị kim cương vương lão ngũ a?"

Dưới lầu,

Hà ba, Hà mẹ suốt ruột vô cùng, tuy rằng con trai từ Alpha biến thành Omega, nhưng dầu gì cũng là con mình, Hà đại ca bình tĩnh cầm tư liệu của mấy Alpha cùng Hà ba, Hà mẹ tham khảo, mau chóng tìm cho thằng em út chỉ biết gây sự một gã Alpha đáng tin để quyết định chung thân đại sự.

Hà ba nhìn xuống tư liệu, phát hiện con trai của kẻ thù truyền kiếp vậy mà cũng có trong danh sách, nhíu nhíu mi, "Này Dương gia cùng nhà chúng ta điều kiện quả thật như nhau, nhưng hai nhà lại là kẻ thù truyền kiếp, ba lo lắng đem đứa nhỏ sang sẽ bị bọn họ khi dễ."

Hà đại ca vểnh vểnh chân bắt chéo uống một ngụm trà, "Con đã điều tra qua Dương Ngạn, danh khí rất tốt, không phải là một kẻ xằng bậy, diện mạo cũng không tệ, hơn nữa nếu như mối nhân duyên này thành công, hai nhà chúng ta đã một thế kỷ rồi mới quan hệ thông gia, đến lúc đó giá cổ phiếu tăng mạnh, đối với gia tộc chúng ta mà nói là trăm lợi không hại. Người Dương gia cũng không phải kẻ ngốc, hơn nữa thù này cũng đã kết mấy trăm năm trước rồi."

Hà ba lại lật mấy tư liệu khác, "Những người khác đâu, ba xem điều kiện cũng không tồi."

Hà đại ca thở dài, "Mấy người đó điều kiện không phải không tốt, nhưng đều là hoa hoa công tử, lấy tình trạng thân thể của em con hiện giờ, bị khi dễ hay không cũng rất khó nói, nếu có thể tốt vậy thì con cũng không đem tài liệu của Dương gia bỏ vào đây."

Hà ba nhu nhu cái trán, chỉ có thể bắt đắc dĩ đáp ứng, "Được rồi, con đến Dương gia nói chuyện xem sao, không thể để cho em trai con chịu thiệt, hơn nữa làm càng nhanh càng tốt, ba sợ kỳ động dục của nó đến gần rồi. Ba sẽ bảo mẹ đi nói chuyện khuyên nhủ em con."

Hà mẹ chờ Khuê Mật đi rồi mới bước lên lầu nhìn đứa con trai út so với trước đây yếu ớt hơn nhiều nhưng lại càng lớn càng xinh đẹp, vẻ mặt lo lắng, "Con trai à, mẹ với ba con cũng không có biện pháp, con đã sắp đến kỳ phát tình rồi, ba mẹ và đại ca con đã thương lượng qua, chuẩn bị cho con và con trai của Dương gia kết thân, như vậy đối với con cũng tốt. Chúng ta cũng yên tâm."

Hà Phong nghe đến Dương gia thì mặt đầy vẻ miễn cưỡng, "Mẹ, mẹ có lầm hay không, Dương Ngạn nhà bọn họ chính là kẻ thù truyền kiếp của chúng ta a, mà con với hắn từ nhỏ đã không hợp nhau, vừa gặp đã ầm ĩ, con còn đoạt của hắn bao nhiêu người, mẹ cũng không phải không biết, để con bị hắn cái kia...., tuyệt đối là không được."

Hà mẹ trấn an vỗ lưng hắn, "Không lẽ, con có người thích hợp rồi? Là người Quan gia, hay là Trương gia?"
Hà Phong đau đầu muốn chết, "Không được không được, mấy người bọn họ phẩm hạnh thế nào con còn không biết sao, so với con thì còn thác loạn hơn."

Hà mẹ vừa nghe liền nở nụ cười, "Con cũng biết trước đây con hay chơi đùa thế nào sao, hiện tại biết sai rồi, đại ca con đã giúp con xem qua, con gả qua sẽ không chịu thiệt, hơn nữa mẹ xem Dương Ngạn trưởng thành cũng rất bảnh bao lịch sự a, đứng chung với con trai bảo bối của mẹ chính là một đôi mà, con nghĩ mà xem nếu không phải kỳ phát tình của con đến rồi, mẹ sẽ cam tâm đem con gả đi sao."

Hà Phong thở dài, tưởng tượng đến cuộc sống thống khổ sau này của chính mình, "Được rồi."

Dương Ngạn tựa mình trên thân xe, bình tĩnh hít một hơi khói thuốc, ở trước cửa Hà gia chờ Hà tiểu thiếu gia đi xuống.

Hà Phong không hiểu sao có chút khẩn trương, hắn căn bản không nghĩ đến chuyện Dương Ngạn sẽ đáp ứng chuyện này, thật sự là có quỳ cũng trốn không thoát vẫn phải bị đè mà.

"Cha bọn nhỏ nói xem, hai lão già chúng ta có phải là sắp được ẵm cháu ngoại rồi không?""Mẹ nó nhìn coi con của chúng ta như vậy thì có khả năng sao? Tương lai không cãi nhau ầm ĩ đòi về nhà mẹ đẻ là đã tốt lắm rồi."

Hà Phong liếc mắt nhìn cha mẹ của mình cứ như vậy mà bán con, đứng ở cửa nhìn người giúp việc đem hành lý bỏ vào cốp xe Dương Ngạn, thở dài quay đầu lại nhìn ba mẹ hô: "Ba mẹ, con đi đây, đi thật đó." "Đi mau, đi mau, có đoạn đường ngắn như vậy ngươi đi qua đó rồi về đây chẳng phải rất gần?"

Vốn tưởng ba mẹ se giữ hắn lại, khiến hắn tức giận đi thẳng đến xe Dương Ngạn dùng lực mở cửa ghế phụ ngồi xuống.

Quay qua Dương Ngạn hét lên, " Ngươi còn ngồi đó làm chi, không lái xe đi nhanh chút đi."

Dương Ngạn tự mình lái xe, một câu cũng chưa nói, Hà Phong có chút xấu hổ, trước kia hắn không thích nhìn Dương Ngạn một bộ cao cao tại thượng, mà Dương Ngạn cũng khinh thường cùng chính mình có bất cứ quan hệ gì, có một đoạn thời gian bởi vì một Omega mà hai người làm náo loạn ầm ĩ, vốn chính là kẻ thù truyền kiếp, không muốn nhìn đối phương cũng là bình thường, không nghĩ tới có một ngày lại dùng thân phận như vậy ngồi chung trên một chiếc xe.

"Đệch, ta nghĩ ngươi sẽ không đồng ý."

"Ta cũng nghĩ ngươi sẽ không đồng ý, còn nữa, ta không thích nghe lời thô tục, sau này không được nói như vậy nữa."

Hà Phong trừng mắt nhìn Dương Ngạn, hắn thật xem mình là Omega tiểu tình nhân của hắn sao, hừ một tiếng, quay đầu tựa vào cửa xe mơ màng, từ sau khi bị tai nạn chính mình quả thật rất dễ mệt mỏi, quả nhiên là Omega cũng không dễ làm, mà làm một Omega suy yếu càng không dễ.

Dương Ngạn dừng xe nghiêng đầu nhìn người nào đó đang ngủ, y không thể không thừa nhận trong xe tràn ngập một mùi hoa sơn chi tử (hoa dành dành) từ người nào đó phát ra, nhịn không được mà đưa tay chạm vào sau phần gáy trắng nõn của người nào đó.

Nhất thời một luồng tin tức tố cường đại tràn ngập khắp xe, Hà Phong bắt đầu không thở nổi, ngọ ngoạy tỉnh lại, vừa mở mắt đã thấy Dương Ngạn đè nặng chính mình, bị dọa không dám nhúc nhích, "Ngươi, ngươi muốn làm gì?" Dương Ngạn thuận tay tháo dây an toàn của hắn, liếc mắt nhìn hắn, "Đến rồi."

Hà Phong thở dài, chính mình bây giờ quá yếu, căn bản không phải đối thủ của hắn, cho dù hắn có làm gì mình thật, thì chính mình cũng chỉ có thể thần phục trước tin tức tố của hắn, không có biện pháp chống lại, thực sự là đi bước nào tính bước ấy a.

Sự thật chứng minh không có yếu hơn chỉ có yếu nhất, cả căn phòng đều tràn ngập khí tức cường liệt của Dương Ngạn, làm cho bệnh nhân vùa mới khỏi bệnh như Hà Phong chống đỡ không được, hai chân như muốn nhũn ra, cắn môi đè nén hô hấp của mình, giống như con thỏ ngu ngốc xâm nhập vào phạm vi đánh dấu của kẻ khác.

Dương Ngạn thấy khí tức Hà Phong có chút không bình thường, như có như không ngọt nị không ngừng tràn ngập xung quanh mình, có chút khó chịu, kéo kéo caravat, chính mình như thế nào sinh ra hứng thứ với hắn, bất quá cũng chỉ là bản năng trời sinh của Alpha mà thôi, vì thế cởi tây trang đi vào tắm rửa.

Đem quần áo treo vào tủ quần áo trong phòng ngủ, nghe trong phòng tắm truyền ra tiếng nưới, Hà Phong phát ngốc ngồi ở trên giường, hắn một chút cũng không thích ở đây, bao gồm cả không khí ở nơi này.

Tâm tình hết sức suy sụp, không chịu được lại gọi một cuốc điện thoại qua cho Khuê Mật.

"Tui đang ở trong nhà Dương Ngạn nè."

"Dương Ngạn, nghe người khác nói hắn cũng tốt, ông không thích sao?"

"Hơn nữa rất nhiều Omega đều tranh nhau muốn trèo lên giường của hắn, cơ mà hắn có chút ưa sạch sẽ, kẻ mà người khác chạm qua hắn cũng không cần."

"Không thích, bây giờ tui hối hận rồi, trừ hắn ra thì ai cũng được."

"Ngoại trừ ta, ai cũng được?" Dương Ngạn tóc ướt sũng nhỏ giọt xuống bàn tay Hà Phong, đè lên người hắn, lấy di dộng, tắt máy, ném lên sô pha.

"Đừng..." Dương Ngạn đưa tay nâng gáy Hà Phong lên, chợt đem hắn đẩy ngã xuống giường, tìm môi hắn hôn mãnh liệt, Hà Phong chịu không nổi loại kích thích bất thình lình này, giãy giụa hung hăng cắn đầu lưỡi Dương Ngạn, không nghĩ tới tin tức tố của Alpha trộn lẫn trong máu tiến vào trong thân thể hắn, khiến tia phản kháng cuối cùng của hắn đều tan biến dưới màn hôn môi kịch liệt.

Rốt cuộc khi Hà Phong sắp bị hôn tới thở không nổi, Dương Ngạn buông tha cho bờ môi của hắn, bắt đầu xé quần áo của hắn, đầu lưỡi chậm rãi liếm, cắn, mút vào thân thể của hắn, Hà Phong giãy giụa muốn đứng lên, nhấc chân đá tới đầu gối Dương Ngạn.

Dương Ngạn đưa tay nắm chặt cổ chân Hà Phong, dùng lực tách hai chân hắn ra, cúi người, quay người Hà Phong nhắm tuyến thể sau gáy cắn xuống, "Đừng... Không...." Hương hoa ngọt nị nồng đậm cùng hương vị Alpha riêng biệt hòa quyện vào nhau lan ra khắp căn phòng, tơ máu dưới làn da tái nhợt bắt đầu chảy ra, Dương Ngạn liếm liếm vài giọt máu chảy ra sau gáy Hà Phong, "Bây giờ, ngoại trừ ta, còn ai có thể?"

Hắn thế nhưng đánh dấu tạm thời chính mình, đây là ý nghĩ cuối cùng của Hà Phong trước khi ngất đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: