Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3




" Người đâu mau gọi thái y đến cho trẫm nhanh lên " - Tử Du nhanh chóng cho người gọi thái y đến .


Cẩn thận xem xét cho Sa Hạ, thái y quay sang nói : " Cô nương này không có gì đáng ngại, chỉ là nhiều ngày không ăn gì, tẩm bổ nhiều một chút là được, bệ hạ chớ lo lắng . "

" Trẫm đã biết, ngươi lui xuống đi " - Tử Du thở phào nhẹ nhõm

" Thần xin cáo lui "


Thái y nhanh chóng ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại Tử Du và nàng .



Vuốt ve khuôn mặt của nàng, đặt lên trán nàng một nụ hôn, Chu Tử Du một trận đau lòng . Sao Sa Hạ lại gầy như vậy ? Nhớ lúc trước cơ thể của nàng không tính là cường tráng vì nhiều năm tập võ nhưng vẫn có chút thịt, không gầy như bây giờ . Tử Du là tự trách mình không chăm sóc tốt cho nàng . Chu Tử Du quyết định sau khi Sa Hạ tỉnh lại sẽ nuôi cho nàng thật mập mạp a . Thành heo con càng tốt, khi ôm sẽ thích hơn .

" Cứu ... cứu ... đừng đánh ta " - Sa Hạ bỗng hét lớn, khuôn mặt tái nhợt không có sức sống, đôi mắt nhắm nghiền, mồ hôi trên trán kết thành tầng mỏng, tay chân vùng vẫy .

" Không sao đã có ta ở đây sẽ không ai làm hại nàng . Ngoan nào " - Ôm nàng vào lòng, Tử Du liên tục trấn an nàng .

Sa Hạ không còn vùng vẫy nữa, dường như biết có người bảo vệ mình, cọ cọ vào lòng người kia mà ngủ thiếp đi . Tử Du nở một nụ cười, ôm nàng vào lòng, cũng từ từ khép mắt lại .


Trên giường có hai thân ảnh ôm nhau an nhiên mà ngủ .


Sa Hạ mở to mắt nhìn cảnh vật xung quanh . Đây là đâu a . Nơi này lại bày trí đẹp như vậy chắc chắn là một nơi không tầm thường .

Không biết đã ngủ bao lâu, cơ thể có chút ê ẩm, khẽ trở người Sa Hạ kinh ngạc nhìn người trước mắt . Người kia thật đẹp . Sắc đẹp có thể nói là khuynh sắc khuynh thành tựa như tiên nữa hạ phàm . Đôi mắt đen pha chút mờ ảo cùng hàng lông mày phượng tuyệt đẹp . Trên mặt lộ ra một chút khí tức mạnh mẽ, nhìn thật không giống người bình thường, rất có khí chất của hoàng đế . Đôi môi hé mở đỏ mộng . Mái tóc đen xõa dài tán loạn trên giường . Bộ y phục đỏ rượu càng làm tôn lên nước da trắng hồng, mịn màng . Sa Hạ nhìn đến không chớp cả mắt .


" Ta biết ta đẹp nhưng không cần nhìn chăm chú vậy đâu " .

" Ách ... ta ... ta " - Sa Hạ lúng túng không biết phải trả lời như thế nào

" Ta đẹp đến không nói nên lời phải không " - Tử Du nhướng mày

" Không ... không phải ... " - Sa Hạ đỏ bừng mặt ấp úng trả lời

Tử Du xoa xoa má nàng . Nương tử của ta da mặt thật mỏng nha, dễ ngại như vậy . Nhưng trêu nàng thật thích . Tử Du là thích nhìn lúc nàng ngại ngùng .

" Vậy ta không đẹp ? "

" Không ... tất nhiên là đẹp "



" Hoàng thượng người nên thức dậy rồi, hôm nay người phải thượng triều sớm "

Tử Du còn muốn nói nữa nhưng bên ngoài một tiểu thái giám đã gấp gáp gõ cửa hối thúc nàng thức dậy . Lâu như vậy mới có cơ hội cùng Sa Hạ nói chuyện cư nhiên lại bị một tiểu thái giám phá rối .

Mang theo tâm tình không mấy tốt cùng Sa Hạ xuống giường . Tử Du đứng mãi mà vẫn không thấy nàng có phản ứng gì liền đột nhiên nhớ đến . Trước kia y phục của mình đều là Sa Hạ thay cho mãi đến nhiều năm sau vẫn vậy nên hình thành thói quen phải là Sa Hạ thay y phục cho mình .

" Nàng qua đây thay y phục cho ta "

" Hả...ả...."

———————————————————
À nhon ~ i'm comeback rồi đây !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro