Chương 5
Đêm tối dài đằng đẳng,ánh nguyệt tà thập thò qua những áng mây đên,tại một khoảng trống bên trong rừng rậm,một cỗ thi thể người và thú mắc kẹt trong những nhánh bụi gai,tên thổ phỉ hốc mắt trợn to dữ tợn trước kia chết,linh lực âm trầm tỏa ra từ thi thể khiến không gian trở nên u uất lạnh lẽo.
Ánh lửa sáng lên trong lớp sương mù dày đặc,hai bóng người,một chủ một tớ bước đến gần thân xác của tên thổ phỉ,quan sát.
"Cậu....Hắn chết rồi..."Tên đầy tớ
"Lấy nhẫn trữ sủng của hắn...(À)...Sẳn tiện moi lấy nội đan của đầu Phố Lang kia..."Tên thiếu gia
Nội đan là kết tinh sinh mệnh của dị thú,chỉ có thể lấy khi dị thú tử vong bởi vì nếu mất đi nội đan dị thú tự nhiên cũng vong mạng.
Tên nô bộc cầm dao rạch bụng đầu cự lang,moi từ trong ruột một viên tinh thể màu đỏ sẫm.
Phù!!!
Gió nổi lên,rì rào,sương mù lại vơi di dù là một chút thậm chí còn dày lên,khiến cho cảnh vật phía trước mờ căm.
Phốc!!!Phốc!!!
Từ sương dày lao ra những đạo gai nhọn,gai nhọn lao nhanh hướng về bộ phận trọng yếu của hai kẻ kia.
Ghú!!!
Dã lang tru lên,từ đồ án bước ra một đầu cự lang,lông dày đen sẫm,đầu có một khối hộp sọ bao phủ.
<<---Liêu Lang---Á chủng thú tộc/Á chủng lang tộc---Ác/Kim hệ--->>
Liêu Lang là dạng tiến hóa của Phố Lang,sỡ hữu thêm kim thuộc tính khiến xương sọ nó phát triển,hình thành một lớp áo giáp sắt để bảo vệ.Con Liêu Lang này ít nhất cũng là Hôi Nham trung kỳ ngũ đoạn.
Liêu Lang đứng cạnh chủ,nhe nanh cảnh giác dòm ngó xunh quanh.
Phốc!!!Phốc!!!
Gai đen lại phóng tới lần này là đánh về phía sau lưng của tên thiếu gia.
"Cậu cẩn thận đằng sau..."Tên nô bộc vội cảnh bảo,chỉ thấy Liêu Lang xoay người dùng móng vuốt bẻ gảy lấy gai nhọn.
"Ở đó...Giết chết nó cho ta..."Tên thiếu gia ra lệnh.
Ghào!!!Ghú!!!
Liêu Lang tru lên,phóng người chạy về hướng gai nhọn phóng ra,biến mất trong làn sương.
Chỉ nghe tiếng gầm ghừ và tiếng móng vuốt cha sát,phía sau màn sương kia những tia lửa lóe sáng lập lòe.
"Cậu...Để Liêu Lang một mình chiến đấu lại ổn không..."Tên nô bộc
"Ở bìa rừng này dị thú Hôi Nham trung kỳ không có nhiều đâu...Liêu Lang đường đường ngũ đoạn chẳng lẽ lại yếu thế hơn..."Tên thiếu gia cười đắc chí chỉ là sự đắc chí ấy không kéo dài được bao lâu,chỉ thấy xanh mặt thét với làn sương.
"Liêu Lang...Trở về..."
Ghào!Ghú!
Tiếng kêu yếu ớt,một thân thể ngã phịch xuống,Liêu Lang nằm dài trên đất,hơi thở yếu ớt.
Phía sau Liêu Lang bóng không rõ lộ ra,xen kẻ với mấy con thú là một bóng dáng con người.
"Ngươi là ai..."Tên thiếu gia
Bóng người kia chỉ tay về phía trước,lạnh giọng hỏi:"Các ngươi là người của Vĩnh An thành sao..."
"(Hừ)...Đây là Quách Tư thiếu gia của Quách gia...Ngươi khôn hồn thì thả Liêu Lang ra..."Tên nô bộc quát tháo thu hút sự chú ý của kẻ thần bí,câu chút thời gian cho tên chủ niệm chú ngữ thu sủng vật về.
Phừng!!!
Lam diễm hỏa cầu bay đến phát nổ dưới chân của tên thiếu gia cắt ngang chú ngữ của hắn.
"Giọng nói này...Là Lưu Trạch sao..."Kẻ kia bước ra,chỉ là một tên dân đen gầy nhom đen đúa.
Tên nô bộc kia nhìn thấy thiếu niên kia thì sửng người
"Ngươi quen kẻ này sao..."Quách Tư
"Thưa cậu...Hắn là Vương Hạo...Lúc trước từng ở cùng nô trại với con..."Lưu Trạch
"Ra là vậy...Hóa ra cũng chỉ là một tên nô bộc..."Quách Tư khinh thường,hắn đường đường con cháu thế gia lẽ nào lại sợ một tên nô lệ.
Ngữ khí chuyển đổi thành một cách kiêu ngạo,ra lệnh:"Lập tức thả Liêu Lang của ta ra...Ta có thể cho ngươi toàn mạng..."
"(Hehe)..." Vương Hạo hừ lạnh,lùi về sau lớp sương,dị thú một trảm lao xuống lập tức liền giải quyết Liêu Lang.
Tiếng thét rống vang dài trong bóng tối tịch mịch.
Quách Tư bị hồn ước phản phệ,mặt tái mét,căm phẫn gào lên.
"Ta phải giết ngươi..."Nói rồi hắn gọi ra sủng vật thứ hai,là một đầu Hôi Nham trung kỳ ngũ đoạn Tiên Huyết Thú
<<---Tiên Huyết Thú---Á chủng Thú tộc---Ác/Ám hệ--->>
Tiên Huyết Thú là một loài ngưu hình dị thú,tứ chi tráng kiện vạm vỡ,sừng dài ba tấc,lông trên người là một màu đỏ son.Tiên Huyết Thú vừa hiện ra liền rống lên một tiếng,huyết khí trong người tản ra dựng lên một tấm Huyết Thuẫn,đây chính là kỹ năng đặc hữu của phân loài Huyết Thú (tức những dị thú có sự tương quan với máu)
Huyết Thuẫn được dựng lên,Quách Tư cùng Tiên Huyết Thú bên trong nhìn ngó tứ phía,lúc này chỉ còn lại mình Quách Tư,tên Lưu Trạch từ lúc này đã bỏ chạy mất hút rồi.
Những đạo hắc thú được phóng đến,lam diễm cũng từ ba hướng khác nhau mà phun trào,những bóng dáng thập thò lướt qua,vung ra trảo nhận lên Huyết Thuẫn.
Huyết Thuẫn phòng ngự rắn chắc,trụ vững qua những đòn tấn công kia,nhưng nước cứ chảy thì đá cũng mòn,tấm phòng ngự kia không thể duy trì mãi mãi sẽ có lúc nó sụp đỗ.
Những đạo thức bay ra,phủ lên một tràn lam hỏa rực lửa,hỏa thứ lao đến ghim sâu vào tấm Huyết Thuẫn,một đạo hai đạo rồi ba đạo,đám dị thú kia cứ tấn công như thể không biết mệt.Linh lực của Tiên Huyết Thú cứ vơi dần đi,Quách Tư cùng sủng vật ngay cả kẻ thù còn chưa thấy mặt cứ kéo dài thế này chỉ có chết.
Răng rắc!!!
Huyết Thuẫn xuất hiện nứt vỡ,vết nứt lan rộng bao phủ tất cả bề mặt,rắc mộ tiếng tấm phòng ngự liền vỡ nát,đám dị thú ẩn trong sương mù liền lao lên tấn công.Nanh Tử dẫn theo bốn đầu Linh Cẩu khác lao lên,dùng số lượng quật ngã Tiên Huyết Thú,sau tiếng tru dài,cái cổ của Tiên Huyết Thú bị cắn nát sinh cơ cũng rời bỏ khỏi cơ thể.
Quách Tư quỳ rạp xuống đất tuyệt vọng:"Không thể nào....Tiên Huyết Thú của ta là trung kỳ lục đoạn...Sao thể bại dưới đám sơ kỳ tam đoạn được chứ...Không...Không...Ngũ khống...Không Bát khống...Không Cửu khống...Ngươi đến cùng là ai...Tại sao lại nhằm vào ta...Ngươi đến cùng ai!!!..."
Ngự Sử tùy vào mỗi người khả năng khế ước đều bị hạn chế và số lượng triệu hoán cũng tương tự,một tên Hồn Sư nhất chuyển có thể khống chế chín con dị thú rõ ràng là trái với lẽ thường,rõ ràng kẻ này không chỉ là một tên nô bộc.
"Suỵt!!!.."Vương Hạo khẽ cười,một bóng dáng lướt qua,trảo nhận của Nanh Tử sắc bén tức thì liền xé xét cổ họng hắn,Quách Tư cứ vậy mất máu mà chết.
....
Phía xa cánh rừng già,Lưu Trạch chạy bán mạng,không dám chậm trễ một giây một khắc nào.
"Đáng ghét...Tên Vương Hạo đó quá đáng sợ rồi...Không được...Nhất định phải cáo tri lại với sư tôn..."
Ghào!!!
Một bóng dị khuyển lao lên,đầu Linh Cẩu há to miệng,cắn vào bả vai của Lưu Trạch,máu tươi phún ra,ào ạt chảy xuống,tiếng của hắn kêu lên oai oái.
"Cút ra..."Lưu Trạch đẩy con Ác Nha Linh Cẩu ra,kìn nén đau đớn,triệu hoán ra một con trăn gấm.
<<Hợp Hoan Nhiễm---Á chủng Nhiễm tộc---Độc hệ>>
Lưu Trạch cưỡi trên của Hợp Hoan Nhiễm uốn éo mà tháo chạy.
"Hợp Hoan Nhiễm...Nghe nói cả cơ thể nó đều bao phủ trong dịch thể kích dục...Là hiếm có chủng trong Nhiễm tộc...Nhưng loài này hình như chỉ có ở Tây Sa quốc Hợp Hoan Tông thôi mà...Lưu Trạch này có chút thú vị..."
"Vương Hạo...Dù gì chúng ta cũng từng quen biết...Chúng ta lại không thù không oán...Ngươi nhất quyết muốn truy cùng diệt tận ta..."Lưu Trạch hét lớn.
"Chúng ta thân nhau lắm sao..."Hắn cười khanh khách.
Chỉ thấy hỏa diễm trên trời hạ xuống,ba đầu Ma Trơi liền lập tức lao lên tấn công.
"Ma Trơi...Đáng ghét..."Nhìn thấy Ma Trơi Lưu Trạch liền kinh hãi,bởi vì hợp hoan khí của Hợp Hoan Nhiễm có thể ảnh hưởng lên sinh vật có nhục thể,mà chủng loài Ma Trơi chỉ có linh thể,không có dục niệm,năng lực của Hợp Hoan Nhiễm coi như phế.
Ba đầu Ma Trơi tụ hợp,hỏa khí ngập trời,ma diễm lượng lờ,một đạo hỏa cầu to lớn từ trên không giáng xuống,nổ một ầm trời.
Mảnh rừng bị thiêu rụi một mảnh,trơi trọi xác sơ,xác cây cháy khô nằm lăn lóc,Lưu Trạch trọng thương kết bên là Hợp Hoan Nhiễm bị bỏng nặng.
"Ta không đánh lại...Thật xem Lưu mỗ sợ ngươi..."Lưu Trạch niệm chú ngữ,đồ án chuyển hóa dưới chân hắn,Hợp Hoan Nhiễm hóa thành các dải sáng nhập vào người hắn,tức thì nhục thể Lưu Trạch liền biến hóa thành dạng nửa người nửa thú.
"Thiên phú Hợp Nhất......"Vương Hạo kinh ngạc,thiên phú là một loại tư chất thù của những cá nhân đặc biệt,không phải Ngự Sử nào cũng sở hữu thiên phú,và không thiên phú nào giống nhau.
Thiên phú Hợp Nhất cho phép Ngự Sử kết hợp với một dị thú.Ở tình trạng kết hợp,ngự sử được coi là nửa người nửa sủng,kế thừa tất cả năng lực của đối tượng hợp nhất.
Lúc này Lưu Trạch vận sức,thiêu đốt chất nhờn trên da,những gợn khói đỏ hồng bay ra,hóa thành mê vụ,hợp thành vụ xà.Lưu Trạch khống chế vụ xà hình thành xà trận trực tiếp tấn công Vương Hạo đứng trên nhánh cây
"Hoan Vụ Trận này của ta...Một khi dính phải cả người sẽ bị dục hỏa chèn ép,tinh lực bị hút cạn...Chờ bị hút khô đi..."Lưu Trạch
Vương Hạo âm trầm,mây đen trên trời càng thêm dầy đặc,âm khí xunh quanh càng thêm nặng nề,nhiệt hạ thấp,mỗi hơi thở đều hóa thành sương trắng ngay khi tiếp xúc với không khí.
Hoan vụ tức thì bị kết đông,hóa thành những giọt nước hồng rơi xuống.Xunh quanh cây cối phủ lên một lớp băng sương sẫm màu,hơi thở của mọi sinh vật như nặng đi vạn phần.
"Đây là...Thiên phú gì...Chẳng lẽ là Băng hệ thiên phú...Không rõ ràng trước kia ngươi chỉ là tên lắm bệnh...Sao bây giờ lại trở nên biến thái như vậy..."Lưu Trạch bàng hoàng.Băng hệ thiên phú là đỉnh tiêm thiên phú trong giới Ngự Sử,có thể thao túng nguyên tố chi lực trong không khí hỗ trợ rất nhiều cho sủng vật cùng hệ,so với thiên phú hợp nhất của hắn còn quý hiếm hơn.
Vương Hạo đứng lặng thinh, phất tay một cái băng tinh trào dâng,khóa chặt lấy Lưu Trạch,Hắc Thử (Ác Thứ Đại Thử) phóng ra gai nhọn gia phụ thêm ma diễm của đám Lam Đại,Lam Nhị và Lam Tam(Tên của ba con Ma Trơi).Kết thúc sinh mệnh của Lưu Trạch.
"Thiên phú sao...Là lời nguyền thì đúng hơn..."Vương Hạo ngẫm nghĩ,bỗng hồn ước thứ nhất của hắn biến động,thông đạo hồn ước mở ra,một cánh tay hỗn độn khí hiện thế.
Cánh tay quỷ dị lao đến phá tan khối băng tinh,dùng lực lượng quỷ dị hút lấy thần hồn và toàn bộ linh lực của Lưu Trạch,dung hòa luyện chế thành một viên linh hoàn đặt vào tay của chủ nhân rồi biến mất.
Cầm linh hoàn trên tay hắn cười mãn nguyện
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro