Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 16

Vương Lãnh Khang khẽ nhíu mi mở mắt . Nằm sát vào lòng hắn là cái tiểu quỷ hôm qua câu dẫn hắn - Vân Tuyết

Hắn ôm nàng , ép sát thân thể ấm áp nàng vào hắn . Tay không hẹn mà luồn đi sờ mó khắp người nàng . Nàng nhíu mi , đang mộng đẹp . Tay ngọc ngà đưa ra đánh cái tay trên người nàng rồi lẩm bẩm một câu

- Con muỗi chết tiệt . Để nãi nãi ngủ nhá !!!

Hắn phì cười vì nàng quá dễ thương . Chân ngọc nàng cư nhiên lại gác sang người hắn . Một tay chống lên giường , hắn chăm chú nhìn nàng . Thử tượng tượng nàng và hắn . Ở trên một ngọn núi phong cảnh thơ mộng . nàng đáng yêu quyến rũ gọi hắn một tiếng tướng công , hắn cũng ngọt ngào đáp lại tiếng nương tử . Sáng hắn có thể ôm nàng vào lòng , rồi nàng sẽ nấu ăn cho hắn . Tối hắn cùng nàng ân ái . Rồi sau đó nàng có mang ... Rồi có đứa con ... Sẽ bám lấy nàng đến khi lớn . ..

Khuôn mặt tối sầm nhanh chóng . Như thế khi ngủ hắn sẽ không ôm nàng được nữa .... Không thể có con . Hắn không cho phép có hài tử nào ở đây cả
( TB : Huynh cư nhiên đi ghen với hài tử ?? VLK : Nàng chỉ là của ta .!!! TB : okê okê )

Bản tính bá đạo của hắn là thế . Chỉ mình nàng thuộc về hắn . Hắn không cho ai dành nàng cả ( TB : ca ơi ca , mai mốt ca gặp hoài luôn )

Nàng xoay mình tỉnh dậy , bắt gặp ánh mắt đầy phong tình của hắn . Không nhịn mà hôn lên môi hắn .

- Nga ! . Thật là một tiểu sắc nữ nha - Vương Lãnh Khang ôn nhu cười , ở bên nàng , hắn dường như có thể cười tươi hơn là ở cạnh mấy đám phi tử của hắn . ( TB : đương nhiên rầu anh . Mấy mụ đó là hộp bút chì đủ màu mà )

Nàng sắc mặt khẽ ửng đỏ rồi đánh hắn vài cái . Hắn không nhịn được mà ôm nàng vào lòng . Hắn chỉ muốn ôm nàng mãi . Để nàng thuộc về hắn .

- Yah ! Ngươi mau đứng dậy mặc đồ nha ! . - Ô Ô .. Vân Tuyết nàng thực sự muốn đi chơi với Huyết Linh bây giờ nha .

Hắn cười cừoi , đứng dậy mặc hoàng bào . Thân ảnh màu đen vào bẩm báo hắn

- Hoàng thượng , có tin người xuất cung , các phi tử với triều thần đang loạn lên .

Nàng sau khi nghe thấy mừng húm , đuổi hắn về .

- Xuy Xuy , ngươi mau về nha !

- Nàng muốn đuổi ta về hả Tuyết nhi ? - Hắn cừoi khẽ , vuốt tóc nàng .

- Nha ! Ta còn về Tuyết Hàn biệt viện nữa nha . Ngươi mau về đi .

- Được rồi . Tối nay ta tới tìm nàng . Ngoan ngoãn đừng đi ngoài đường . - Hắn lo sợ đi ngoài đường thể nào những tên háo sắc sẽ nhìn nàng . Nàng chỉ là của hắn thôi ( TB : ôi anh thật bá đạo ... )

Một hồi xua hắn về . Nàng cấp tốc phi thân về Tuyết Hàn biệt viện hò reo Huyết Linh . Huyết Linh đầu tóc rối bù nhìn nàng , mắt lơ mơ buồn ngủ .

- Chủ nhân .. ĐỪNG HÀNH TA NỮA ! - Huyết Linh lại chui vào chăn ngủ ngon lành , mặc kệ Vân Tuyết nàng hò reo nàng .

Sau mọt nén nhang hò Huyết Linh . Nàng cuối cùng cũng kéo được cái tiểu nô tỳ lười biếng này ra khỏi Tuyết Hàn Biệt Viện .

Hô Hô , cuộc dạo phố bắt đầu .

Đi trên đường , ai cũng nhìn nàng chăm chú . Ôi thật là ngại cho nàng . Được làm minh tinh sướng ghê ( TB : nàng ấy thật là biến thái =v=" Ý ta lộn .. Tự kỷ mức độ cao . VT : )

Những công tử thì đi đứng đâm sầm vào rạp hàng người ta . Có kẻ ý ới vô sỉ giữa thanh niên bạch nhật mà hò reo la hét nàng . Huyết Linh đi bên cạnh cũng ngán ngẫm .

Đi đến chợ , nàng với Huyết Linh tung tăng từ hàng này sang hàng khác . Từ xa trên mái ngói , Hàn Quân Kiên lạnh lẽo đứng cùng thuộc hạ nhìn xuống nàng . Hắn đã đi tìm nàng từ mấy tháng trước . Nhìn nàng trong kĩ viện làm nữ tử phong trần làm lòng hắn đau như cắt . Nhưng hắn sẽ đem nàng về tay hắn . Rồi khoá nàng lại , chỉ để một mình hắn yêu . Không để ai biết đến sự hiện diện của nàng . Chỉ hắn , chỉ mình hắn biết thôi .

Từ xa trên tửu lâu , một mâu quang nóng bỏng của một nam nhân nóng bỏng không kém cũng nhìn nàng . Đôi mắt tràn đầy sủng nịnh . Khoé môi lúc nào cũng tươi cười . Bàn tay đưa lên như muốn vuốt ve nàng . Nhưng chỉ là từ xa . Hắn - Vương Lãnh Kỳ đã nhất kiến chung tình với nàng . Từ sau khi cùng nàng mây mưa . Hắn về lại vương phủ . Lúc nào cũng nghĩ đến nàng . Khi mây mưa với nữ nhân khác . hắn chỉ cảm nhận được sự ghê tởm ở trong đó . Bọn họ dùng để phát tiết , còn nàng dùng để yêu . Đôi mắt liếc qua vô số nam nhân mắt trái tim lồm bộp nhìn nàng .

- Viễn .. Ta không muốn bọn họ nhìn nàng nữa .

- Nô tài hiểu .

Nàng như chú sóc nhỏ bé chạy qua hàng này hàng nọ . Mua về hơn hai chục cái vòng tay cho lâu viện nàng . 5 vòng cổ cho sát thủ kiêm nam sủng của nàng . Miệng ngậm hồ lô đường . Huyết Linh đằng sau lờ đờ bước .

- Nga ! Huyết Linh lên trên Vu Xuân núi chơi không , ta nghe có đồi hoa oải hương cực đẹp ở đó .

Hai người cùng phi thân theo hướng núi Vu Xuân mà đi . Đương nhiên trên nóc nhà có mười cái nam nhân mặc hác y bám theo . Ở dưới có mười cái nam nhân hoàng y bám đuôi theo luôn ( TB : =] ... )
Nhìn thấy cả một đồng hoa ở kia , nàng không nhịn được mà khẽ tháo giày với dây lụa mượt mà kia . Gió thổi bay mái tóc nàng với bộ váy nàng lên . Từng bước đi trên hoa , nàng xoay một vòng lại . Hai mắt híu lại vì cười , đương nhiên nụ cười trên môi thực mỹ lễ xinh đẹp .

Hai cái đại nam nhân bám theo vì thé mà trống ngực cũng đập thình thịch mà theo dõi nàng . Cả hai đều cùng bước ra một lúc . Kêu tên nàng :

- Tuyết nhi . - Hàn Quân Kiên với Vương Lãnh Kỳ kêu lên . Nàng giật mình quay lại .

" Chết ta rồi .. Hai cái đại soái ca "

Khi đồng thanh nói , hai cái đại nam nhân lắc mình đã đến trước nàng ,hai mắt trừng nhau .

- Hắn là ai hả Tuyết nhi ? - Lại đồng thanh

Nàng nuốt nước bọt ức một cái . Chỉ về phía Hàn Quân Kiên .

- Nga ~ . Hắn là Hàn Quân Kiên , cung chủ Huyết cung nga ~ ..

Rồi nàng lại chỉ tay sang Vương Lãnh Kỳ .

- Vương gia Vương Lãnh Kỳ nga ~

Hai đại mỹ soái ca trừng nhau đến bức người xung quanh . Rồi lại đồng thanh la hét .

- Hắn là gì của nàng ?!?!

- Ách .. ta ..

Ngay lúc nàng còn bập bẹ nói , hai đại nam nhân lại trừng nhau . Rồi lại tiếp tục sự kiện đồng thanh .

- Ta là phu quân của nàng !!!!

- Ách , cái này hai vị soái ca ... ~ - nàng mở miệng hoà giải

- Im !!! .. - Ô ô ô .. Hai vị mỹ nam trừng nàng thật là đáng sợ nga ~ ..

Cả hai người không hẹn mà nắm lấy tay nàng . La hét

- Nàng là của ta !! - Tập 2

- Của ta !! - Tập 3

- Của ta mà !! - Tập 4 ( )

- Buông tay ngươi ra !! Nàng là của ta !! ( Tâp 5 )

Nàng bị kéo qua kéo lại như món đồ chơi , nhịn nhực quá lâu nên cơn tức giận bùng nổ . Hất tay hai nam nhân rồi thét lên

- Mệt . Ta là của ta . Huyết Linh . Về .

Xúc tích ngắn gọn bước đi . Để lại thuộc hạ và hai cái nam nhân đơ ra .

Khi bóng dáng nàng khuất . Hai người mới quay lại trừng nhau .

- Nàng là của ta !!

Rồi quay lưng la hét thuộc hạ đi về .

Nga ~ . Bây h là phiên ngoại hai bé tranh giành bé kia :> .. Các nàng tự đoán ai với ai nhá . Ai đoán được bé nào ra bé nào ta thưởng tem chap sau

Trên đồng cỏ xanh biếc . Có một bé mặc đồ tiểu hồng phấn 3 tuổi . Hai mắt to tròn , môi xinh xinh anh đào . Mặt trắng cutie ngồi vuốt ve chú thỏ mắt to tròn xinh hổng kém . Đang yên lành cho bé thỏ ăn thì đâu ra hai bé mập chạy đến .

Một bé mặc bộ oa nhi màu lam . Phong thái rất khác người , có chút lạnh lùng dễ thương . Tầm 4 tuổi chạy bịch bịch đến

Một bé khác mặc bộ màu hoàng . Phong thái có chút ma mị . Đúng là gien từ bé . Hai mắt nhíu lại chỉ tập trung về bé xinh xinh đang chơi thỏ . Thanh âm chạy bịch bịch đến .

Hai cái tiểu oa nhi trừng nhau . Chạy đến bé xinh xinh kia . Rôiì hai bé bắt đầu tấn công .

- Nga ~ .. Tuyết nhi có thích ta hông - Bé màu lam tấn công bé xinh xinh .

Bé xinh xinh rủ rão gật đầu , rồi lại cúi gằm đầu xuống vuốt ve bé thỏ trắng .

Bé màu lam tự đắc hếch mặt về bé màu hoàng .

- Nga ! .. Mai mốt ta cưới Tuyết nhi nha ~ - Bé màu hoàng cũng không thua kém gì

Bé xinh xinh lại ảo não gật đầu .

- Hứ , tên kia , nàng nàz của ta nhớ !! - Bé màu lam bắt đầu hò hét

- Nàz của ta~ - Bé hoàng không thua kém gì .

- Của ta ~

- Của ta cơ ~

Mặt bé xinh xinh tối sầm lại . Thân ảnh lắc lư theo hai cái tiểu mỹ nam tranh dành bé . Bé thỏ vừa gặm cỏ vừa ngước mắt lên nhìn .

Một hồi kéo qua kéo lại . Bé xinh không chịu được liền tống cho hai bé hai quyền đấm vào đầu .

- Ta . nà . của . ta ~ - Gằn ra mấy chữ bập bẹ , nàng ôm bé thỏ lạch bạch chạy đi .

Còn hai bé lam hoàng sụt sịt mũi . Miệng vẫn đồng thanh nói

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro