Phần 5 : Thương Mặc - Chiến Vương
Cộc cộc ...
" Chiến Vương ? " một tên lính khẽ gõ cửa , nhỏ giọng hỏi .
"Gì ? " một giọng nam lạnh lùng vang lên .
" ngài .. ngài ... ngài có . .. thấy .. con ... mèo nào .. chạy qua ... đây không ? " Nghe giọng lạnh lùng tên quan sai run rẩy cúi đầu hỏi .
" Không " Thương Mặc lắc đầu . Tay vuốt bộ lông của Bạch Vĩ , Thương Mặc đáp .
" Thật ạ ? " Tên quan sai không biết lấy can đảm ở đâu mà ngẩng đầu nhìn hắn . Bất chợt thấy cảnh Chiến Vương luôn lạnh lùng đang vuốt ve một con mèo trắng ..
Mà khoan đã ...
Mèo trắng ?
" Nhưng .... ? " tên quan sai cà lăm chỉ tay vào Bạch Vĩ . Đó là con mèo hắn cần tìm .
" Ở _ đây _ không _ có _ con _ mèo _ nào . Ngươi _ hiểu _ không ? " gần như là gằn từng chữ . Thương Mặc híp mắt lại nhìn tên quan sai .
" Vâng ... vân.. g " tên quan sai thầm đổ mồ hôi hột .
" Thần xin cáo lui ạ "
Bạch Vĩ nằm trong lòng Thương Mặc nghe cuộc hội thoại khẽ ngạc nhiên mà ngẩng đầu .
Người này có vẻ thân thế không đơn giản .
Đúng lúc này Thương Mặc cũng cúi xuống nhìn Bạch Vĩ . Vừa lúc mắt chạm mắt . Bạch Vĩ khẽ cúi đầu . Không biết vì sao mà nàng cảm thấy ... tim mình đang đập rất nhanh ...
Chắc là bị bệnh rồi sao ?
Thôi xong rồi .
Thương Mặc cúi đầu xuống bắt gặp ánh mắt con vật nhỏ đang nhìn mình , rồi như bị bắt gặp mà cúi xuống ..
Cũng .. đáng yêu quá nhỉ .
Đúng lúc này Bạch Vĩ bổng nhảy xuống , lấy đầu cọ cọ vào tay hắn rồi chạy đi .
Thương Mặc thấy vậy khẽ nhíu mày . Chẳng lẽ hắn đáng sợ lắm hả ?
Lúc này Bạch Vĩ nhanh chóng chạy đi . Nàng cảm thấy nếu nàng ở đấy nữa chắc tim nàng sẽ rớt ra luôn thôi .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro