Phần 4 : Người lạ
Nghĩ vậy . Thương Vũ nhanh chóng chạy ra ngoài .
Lúc này , Bạch Vĩ đang chạy trên từng nóc nhà . Nhờ thân thể nhỏ gọn mà nàng có thể chui qua được những khe cửa nhỏ .
Từ trên cao nhìn xuống nàng có thể thấy được nơi này rộng lớn biết bao nhiêu . Nơi này tuy không thể sánh bằng Hoàng thành của phụ thân nhưng vẫn rất to lớn .
Chẳng lẽ đây là Hoàng Cung trong truyền thuyết ?
Nếu vậy ... Thương Vũ chẳng lẽ là ....
" Kia kìa , mau bắt con mèo kia lại , nhanh lên , nhanh lên "
Một giọng nói đánh gãy suy nghĩ của nàng . " Bọn lính chết tiệt " thầm rủa trong lòng , nàng nhanh chóng chạy vào một căn phòng .
" Woa , nơi này thật đẹp " Nàng bước nhẹ vào . Ừm , có thể sánh với nơi ở của nàng .
" Mèo sao ? " một giọng nam trầm thấp vang lên . Giọng hắn có vẻ ghét bỏ .
Dám ghét bỏ ta à ? Ta ghét bỏ cả nhà ngươi ...
Bạch Vĩ nghĩ nghĩ . Ngẩng đầu lên .
Người này thật đẹp . Đẹp hơn những người nàng từng gặp . À ... ừm ... có vẻ caca nàng vẫn đẹp hơn .
Nàng nhìn hắn .
" Meow " đôi mắt chớp chớp . Nàng nhảy lên người hắn . Ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn .
Thật ra nàng đã tính nhảy lên cào vào mặt hắn rồi , nhưng nàng nghe thấy tiếng nói của nhiều người .
" Mau lục soát , không được bỏ sót bất kì chỗ nào "
Thương Mặc ngẩn người nhìn con mèo trong lòng mình mà nhíu mày . " Cái thứ này từ đâu chui ra vậy ? "
Tính đẩy Bạch Vĩ ra nhưng khi sờ đến bộ lông của nàng ...
" Ừm m.. ừ ... mềm ra phết ... " Vuốt vài cái , Thương Mặc đưa ra kết luận .
" Mau lục soát đi , phải tìm bằng được con mèo đó " Tiếng nói đánh gãy suy nghĩ của Thương Mặc . Hắn nhíu mày . Tên nào to gan dám đến chỗ ở của hắn ?
Đợi chút .. mèo ? Nó à ? Nhìn con mèo trong ngực mình ra sức chớp chớp đôi mắt . Đôi mắt của Thương Mặc khẽ xuất hiện ý cười .
Thôi thì cứu loài vật thông minh này một mạng vậy .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro