Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7

Thái Hậu tức giận đập tay mạnh xuống bàn nói " Ai gia đã nói nửa năm sau con mới được lập trắc phi , con không nghe thấy sao "

Nhất Bác không chút sợ hãi nói " Con không thể đợi nửa năm được đâu mẫu hậu"

Thái Hậu lại nói " Con có biết theo quy tắc của Lạc Dương Quốc thì thành thân sau 1 năm chính thất không mang thai mới được lập thiếp không , ai gia cho con nửa năm mà con còn không biết đúng sai ngay trong đêm động phòng lập trắc phi . Nhất Bác , con từ trước đến nay chưa từng làm điều xằng bậy như vậy sao bây giờ lại chẳng biết suy nghĩ vậy . Bây giờ dân chúng sẽ nghĩ con như thế nào đây "

Tiêu Chiến thấy Thái Hậu giận dữ liền đến ngồi bên cạnh người đưa tay bóp vai cho Thái Hậu nói " Mẫu hậu người đừng trách vương gia nữa , là ý của con a . Con biết vương gia yêu thích Nghiên Dương nên đã cho người đưa cô nương ấy vào phủ . Con biết cô nương ấy chấp nhận làm thiếp nhưng dù sao cũng là nữ nhi nên được vào từ cửa chính . Mẫu hậu người xem vương gia không có làm điều xằng bậy , đêm động phòng vương gia vẫn ở cùng con "

Thái Hậu nhìn cậu nói " Tiêu Chiến , sao con lại ngốc như vậy . Con có biết như vậy mọi người sẽ cho là Nhất Bác coi thường con hay không "

Tiêu Chiến bày ra vẻ mặt đáng yêu nói " Mẫu hậu , con biết lỗi rồi con sẽ không như vậy nữa người đừng tức giận . Con không về bát vương phủ nữa ở đây cùng mẫu hậu dạo Ngự Hoa Viên có được không "

Thái Hậu nhìn thấy vẻ mặt đáng yêu của cậu liền hạ hỏa , bà đưa tay nựng má cậu nói " Được rồi , được rồi ai gia không tức giận nữa . Nhất Bác con đi tảo triều đi , tảo triều xong thì quay lại đây rước Vương Phi về phủ "

Nhất Bác đứng dậy hành lễ rồi rời đi , Anh vừa trên đường đi đến Kim Loan Điện vừa nghĩ " Sao cậu ta lại nói giúp mình , không biết cậu ta lại có âm mưu gì . Mẫu hậu sao lại yêu thích cậu ta như vậy , đúng là biết dụ dỗ người khác mà . Mà vẻ mặt lúc nãy của cậu ta đáng yêu thật " . Nhất Bác không tự chủ nở 1 nụ cười vui vẻ .

Cậu cùng Thái Hậu dùng bữa sáng xong rồi thì bồi Thái Hậu đi dạo Ngự Hoa Viên . Đến bên đình cậu đỡ Thái Hậu ngồi xuống cùng Thái Hậu uống trà ngắm hoa . Thái Hậu cho mời Hiểu Tinh Hoàng Hậu đến cùng tham gia , Kế Dương hành lễ với Thái Hậu xong thì ngồi xuống bên còn lại của Thái Hậu nói " Vương Phi hôm nay thân thể vẫn ổn chứ "

Cậu ngại ngùng làm cho cả gương mặt ửng đỏ , Thái Hậu nhìn thấy liền cười nói " Đứa trẻ này thật đáng yêu a "

Kế Dương thấy Thái Hậu yêu thương Tiêu Chiến thì cũng mừng thay cho cậu , y nói " Thái Hậu người đã thử qua kỳ nghệ của vương phi chưa ạ "

Thái Hậu đáp " Ai gia chưa được chiêm ngưỡng qua "

Kế Dương lại nói " Vậy để con và vương phi đánh cờ giúp vui cho người "

Thái Hậu cười lớn nói " Được , được ai gia đã lâu không thấy con đánh cờ nha Hoàng Hậu "

Kế Dương nhanh chóng cho người bày 1 bàn cờ , y và cậu bắt đầu so tài kỳ nghệ với nhau . Thái Hậu ngồi ở giữa xem 2 người đánh cờ . Tiêu Chiến hạ 1 quân cờ xuống rồi nói " Hoàng Hậu nương nương , người nên cẩn thận a "

Kế Dương mỉm cười hạ 1 quân cờ xuống rồi nói " Vương phi , đệ không thắng được ta đâu "

Bàn cờ cứ như vậy người này 1 câu người kia 1 câu đến cuối cùng Tiêu Chiến đặt 1 quân cờ xuống rồi nói " Hoàng Hậu nương nương , người thua rồi "

Kế Dương giận dỗi nói " Tiêu Chiến , đệ dám thắng bổn cung "

Thái Hậu cười nói " Hoàng Hậu , con thật sự thua rồi . Sao , thua rồi không phục sao "

Tiêu Chiến cười nói " Hoàng Hậu nương nương , là người không cẩn thận để thua đệ a sao có thể trách đệ được "

Kế Dương giận dỗi quay mặt đi , cậu lại nói " Được rồi , được rồi , Hoàng Hậu nương nương đừng giận dỗi nữa . Lần sau đệ sẽ làm món ăn người thích đem đến cho người được chưa "

Kế Dương liền vui vẻ gật gật đầu , Thái Hậu nhìn cậu nói " Chỉ đem cho 1 mình Hoàng Hậu sao "

Cậu cười nói " Mẫu hậu , tất nhiên là phải có phần của người rồi "

Thái Hậu cười nói " Hoàng Hậu mắt nhìn người của con thật tốt ai gia rất thích đứa hoàng tức này "

Kế Dương đáp " Tất nhiên rồi ạ , con sao dám tiến cử người không ra gì cho Thái Hậu "

Nhất Bác sau khi tảo triều xong thì đến Thọ Khang Cung tìm cậu , nhưng nô tì ở Thọ Khang Cung nói cậu cùng Thái Hậu và Hoàng Hậu đang ở Ngự Hoa Viên . Anh bực bội đi ra Ngự Hoa Viên tìm cậu , anh nhìn thấy họ đang ngồi bên đình thì đi tới . Khi anh lại gần thì nghe được tiếng họ đùa giỡn với nhau , anh ngẩng đầu nhìn thì bắt gặp được nụ cười thật tươi của cậu , 1 nụ cười tỏa nắng . Anh ngẩng người nhìn cậu nghĩ " Cậu ấy cười thật đẹp , ta rất muốn bảo vệ nụ cười đó " . Anh cảm thấy hoảng hốt khi dòng suy nghĩ đó chạy qua đầu mình , sao anh lại có suy nghĩ như vậy . Anh yêu Nghiên Dương chỉ yêu 1 mình Nghiên Dương thôi . Anh đi đến đình hành lễ với Thái Hậu và Hoàng Hậu rồi xin phép đưa cậu về bát vương phủ , trên đường đi ra mã xa anh và cậu không nói với nhau lời nào . Cậu sợ anh phật ý nên cúi đầu đi theo phía sau còn anh đi đằng trước cứ mãi mê suy nghĩ , anh và cậu đều không hay biết rằng anh đã vô thức đi thật chậm để cậu theo kịp mình mà không bị cơn đau hành hạ . Mã xa về tới bát vương phủ anh và cậu vào phòng chính đã thấy Nghiên Dương ngồi đợi ở đó . Nghiên Dương đứng dậy hành lễ với anh và cậu " Thần thiếp thỉnh an vương gia , vương phi "

Anh đi lại nắm lấy tay cô ôn nhu nói " Nàng mau miễn lễ , sau này nàng không cần hành lễ nữa "

Cô gật đầu đi lại trước mặt cậu nói " Nghiên Dương thỉnh an Bát Vương Phi , Nghiên Dương là trắc phi được vương gia lập vào đêm qua ạ "

Cậu mỉm cười nói " Ta đã biết , muội cùng vương gia nói chuyện . Ta mệt , ta vào sương phòng nghỉ ngơi trước "

Cậu đến trước mặt anh hành lễ nói " Thần hạ cáo lui trước "

Nói rồi cậu về thẳng sương phòng , cậu ngồi xuống giường tủi thân nghĩ " Bảo cô ta không cần hành lễ vậy ta là gì " . Cậu chán nản nằm xuống giường , sự mệt mỏi từ đêm qua khiến cậu không còn sức lực để làm gì hết cậu chỉ muốn nghỉ ngơi thôi . Tại phòng chính Nghiên Dương nói " Vương gia người đã hứa với thiếp đêm qua sẽ đến phòng thiếp sao người lại không đến "

Anh nói " Ta phải ở cùng vương phi đêm qua "

Cô giận dỗi nói " Đêm qua người cùng vương phi viên phòng rồi đúng không "

Anh có chút khó chịu đáp " Ta và vương phi là phu thê nên viên phòng cũng không có gì lạ a "

Cô lại nói " Vương gia người đã hứa sẽ không động tới vương phi mà "

Nhất Bác ôm cô an ủi " Nghiên Dương nếu muốn nàng sống yên ổn ở bát vương phủ thì ta bắt buộc phải cùng vương phi viên phòng . Chỉ khi vương phi sinh con thì Thái Hậu mới không làm khó ta và nàng , nàng hiểu không "

Cô biết Thái Hậu tuy đã lớn tuổi nhưng quyền lực vẫn còn trong tay , cả Hoàng Thượng và Bát Vương Gia đều là những người hiếu thảo nên cô không nên đối chọi với Thái Hậu , cô nói " Vậy tối nay người phải đến phòng của thiếp a "

Nhất Bác hôn lên má cô nói " Được ta hứa với nàng "

Tiêu Chiến nằm xuống giường định nghỉ ngơi 1 chút nhưng không ngờ cậu lại nằm luôn tới lúc Lan Nhi vào gọi cậu ra dùng bữa . Cậu nói " Lan Nhi , ta rất mệt muội đừng làm phiền ta để ta nghỉ ngơi "

Lan Nhi vội đưa tay sờ trán của cậu thì mới phát hiện cậu đang bị sốt cô vội chạy ra phòng ăn nói " Hồi Bát Vương Gia , vương phi bị bệnh rồi ạ "

Nhất Bác nói " Bệnh sao , bệnh như thế nào "

Lan Nhi lại đáp " Dạ , vương phi đang sốt rất cao ạ "

Nhất Bác nói " Gọi thái y đi "

Nói xong anh đứng dậy đi đến sương phòng , anh đưa tay sờ lên trán cậu rồi nói " Sao lại sốt cao như vậy "

Thái y nhanh chóng tới , anh nói " Mau bắt mạch cho vương phi "

Sau khi thái y bắt mạch xong thì nói " Hồi Bát Vương Gia , đêm qua người cùng vương phi viên phòng đúng không ạ "

Nhất Bác đáp " Đúng "

Thái y lại nói " Loại chuyện này vương gia nên nhẹ nhàng đừng để lại vết thương . Có lẽ đã để lại vết thương nên mới phát sốt ạ . Thần sẽ đưa thuốc để bôi và thuốc uống để hạ sốt "

Nhất Bác đáp " Được rồi ngươi lui xuống đi"

Lan Nhi nhận thuốc rồi đi sắc cho cậu , Nhất Bác trở về phòng ăn tiếp tục dùng bữa với Nghiên trắc phi , dùng bữa xong thì cùng cô về phòng . Tiêu Chiến sau khi uống thuốc được 1 lúc thì tỉnh lại , Lan Nhi nói " Vương phi người làm muội sợ chết mất . Đây là thuốc để người bôi vào vết thương ạ "

Tiêu Chiến nghe nói thì đã biết thuốc dùng để bôi ở đâu , cậu nói " Lan Nhi , muội chuẩn bị nước cho ta tắm đi "

Cậu tắm rửa và bôi thuốc xong thì mặc đồ quay trở lại sương phòng của mình .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro