Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 30

Cậu nói " Ta căn bản không cần sự chăm sóc của ngươi . Dù ngươi có viết hưu thư hay không thì ta cũng sẽ rời khỏi đây "

Anh nói " Tiêu Chiến , em rời đi vậy Tỏa nhi phải làm sao . Em không cần con chúng ta sao "

Tiêu Chiến tất nhiên rất yêu thương con mình nhưng cậu không thể mang theo Tỏa nhi vì theo cậu bé con sẽ không có 1 cuộc sống tốt , cậu cố kiềm chế những cảm xúc của bản thân nói " Tỏa nhi không phải vẫn còn 1 người phụ vương là ngươi sao . Vương Nhất Bác , ngươi đã không thể làm tốt trách nhiệm của 1 phu quân thì nên làm tốt trách nhiệm của 1 người phụ vương "

Nói xong cậu đi đến bên giường lấy tay nải đã chuẩn bị sẵn đeo lên người rồi xoay người hướng cửa đi tới . Nhất Bác thấy cậu muốn rời đi vội nắm tay cậu lại , " Thình " 1 tiếng , anh nện thẳng 2 đầu gối của mình xuống đất . Cậu thấy anh quỳ xuống trước mặt mình thì kinh ngạc , anh nói " Tiêu Chiến , xin em đừng đi đừng bỏ lại anh và Tỏa nhi . Xin em cho anh 1 cơ hội để bù đắp những lỗi lầm của mình , xin em cho anh cơ hội được cùng em cho Tỏa nhi 1 ngôi nhà đúng nghĩa "

Cậu nhìn anh rơi nước mắt thì có chút mũi lòng , anh đường đường là 1 Bát Vương Gia cao cao tại thượng chỉ quỳ trước Hoàng Thượng và Thái Hậu vậy mà bây giờ lại quỳ trước mặt cậu . Anh là 1 người cao ngạo từ trước đến nay chưa từng cầu xin ai việc gì cũng chưa từng vì ai mà khóc , vậy mà bây giờ lại vì cậu mà khóc và không ngừng cầu xin cậu . Con tim cậu như thắt lại , cậu cũng muốn tha thứ cho anh nhưng cậu thật sự không thể quên được những chuyện đã qua . Cậu đưa tay kéo tay anh ra khỏi tay mình rồi dứt khoát xoay người rời đi . Cậu ra tới phòng chính của Thọ Khang Cung thì thấy Thái Hậu và Hoàng Hậu đang ngồi đó , Thái Hậu thấy cậu đeo tay nải liền nói " Chiến nhi , con định đi đâu sao "

Cậu quỳ xuống trước mặt Thái Hậu nói " Mẫu hậu , con muốn rời khỏi đây . Con rất đa tạ người đã yêu thương con như hài nhi của người , con cũng muốn được ở bên cạnh chăm sóc người đến cuối đời nhưng con thật sự không thể tiếp tục ở lại đây . Xin người cho phép con rời đi "

Kế Dương nghe cậu nói vậy thì nói " Tiêu Chiến , đệ đã suy nghĩ kỹ chưa . Đệ thật sự muốn bỏ lại Thế Tử và Nhất Bác sao "

Cậu nhìn Kế Dương nói " Hoàng Hậu , đệ đã nghĩ kỹ rồi "

Thái Hậu nhìn cậu nói " Được ai gia cho phép con rời khỏi đây nhưng con phải nhớ bát vương phủ là nhà của con . Đến khi nào con muốn trở về thì hãy trở về có biết không "

Cậu cảm động lau vội nước mắt khấu đầu với Thái Hậu rồi nói " Mẫu hậu , đa tạ người "

Thái Hậu nói " Được rồi con đi đi "

Khi Nhất Bác chạy ra đến phòng chính thì cũng là lúc nghe được Thái Hậu đồng ý cho cậu rời đi . Anh gào lên " MẪU HẬU ... "

Tiêu Chiến xoay người rời khỏi Thọ Khang Cung , anh muốn đuổi theo nhưng đã bị Thái Hậu cho thị vệ giữ anh lại , anh đau đớn nhìn cậu rời đi , anh gào lên " TIÊU CHIẾN XIN EM ĐỪNG ĐI , XIN EM Ở LẠI VỚI ANH . TIÊU CHIẾN , ANH THẬT SỰ YÊU EM KHÔNG THỂ SỐNG THIẾU EM . TIÊU CHIẾN.... "

Đến khi bóng cậu khuất sau cánh cửa lớn của Thọ Khang Cung thì anh vô cùng đau đớn , cả thân thể đổ gục xuống nên đất không ngừng khóc . Thái Hậu ôm lấy anh nói " Nhất Bác , để cho Chiến nhi đi đi thằng bé đã khổ nhiều rồi "

Nhất Bác nhìn Thái Hậu oán hận nói " Mẫu hậu , người để cho em ấy đi vậy còn con thì sao , còn Tỏa nhi thì sao . Tỏa nhi chỉ mới hơn 1 tháng , thằng bé phải làm sao . Con phải làm sao "

Thái Hậu lại nói " Vậy con nói cho mẫu hậu biết , con lấy tư cách gì để giữ Chiến nhi lại hả . Mọi chuyện ra đến nông nổi này không phải là do con gây ra sau , Nhất Bác mẫu hậu đã từng nói con sẽ hối hận nhưng con nào có để lời nói của mẫu hậu trong lòng . Đến nước này thì chính là con tự làm tự chịu không thể trách ai cả "

Nhất Bác ngẩn người nghĩ " Phải là do ta , tất cả mọi chuyện điều là ta gây ra . Là ta đã đối xử tệ bạc với em ấy vậy ta lấy tư cách gì để giữ em ấy lại đây "

Thái Hậu thấy anh ngồi yên đó thì nói " Nghệ Hiên , ngươi đỡ vương gia về phòng đi "

Nghệ Hiên nhanh chóng đỡ anh về phòng , anh nói " Ngươi ra ngoài đi , ta muốn được 1 mình "

Nghệ Hiên rời khỏi phòng anh đến Ngự Thiện Phòng để lấy thức ăn cho anh , 2 canh giờ sau Nghệ Hiên quay lại phòng thì thấy bên trong yên lặng 1 cách lạ thường . Y vội đẩy cửa đi vô phòng thì vô cùng hoảng hốt , y gào lên " NGƯỜI ĐÂU MAU GỌI THÁI Y , VƯƠNG GIA TREO CỔ TỰ SÁT RỒI "

Cả Thọ Khang Cung nháo nhào lên , người thì gọi Thái Hậu , người thì gọi thái y , người thì báo cho Hoàng Thượng và Hoàng Hậu . Nghệ Hiên đưa anh xuống đất , y làm vô số cách để níu kéo hơi thở của anh . Hà thái y đến cũng mau chóng rút kim châm vào những huyệt đạo cần thiết của anh . Hoàng Hậu và Hoàng Thượng đã tới , Thái Hậu trên tay bế Tỏa nhi cũng đã có mặt . Thái y sau 1 lúc loay xoay cũng thành công cứu sống anh , mọi người nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm . Không lâu sau thì anh cũng tỉnh lại , anh nhìn xung quanh 1 lượt và biết mình vẫn còn sống . Thái Hậu bế Tỏa nhi đến cạnh giường nhìn thấy anh đã tỉnh nói " Nhất Bác, con tỉnh rồi "

Anh khẽ nói " Mẫu hậu , sao lại cứu con . Không có em ấy con sống cũng như chết . Sao người không để con chết đi "

Nói xong anh nhích người ngồi dậy dựa lưng vào tường , Kế Dương nghe được lời anh nói thì tức giận đi đến tát thật mạnh vào mặt anh nói " Vương Nhất Bác , Ngươi xem ngươi làm phụ vương kiểu gì vậy . Ngươi khiến cho mẫu thân của Tỏa nhi rời bỏ nó bây giờ ngươi cũng muốn rời bỏ nó . Ngươi có nghĩ ngươi chết rồi Tỏa nhi sẽ thế nào không , sao ngươi lại ích kỉ đến như vậy . Ngươi có từng nghĩ cho Tỏa nhi chưa "

Nhất Bác xoay đầu nhìn Tỏa nhi đang nằm trong vòng tay Thái Hậu đầy hối hận , anh đưa tay bế lấy Tỏa nhi ôm vào lòng nói " Tỏa nhi , phụ vương xin lỗi con . Phụ vương sẽ thay cha con chăm sóc cho con thật tốt"

Mọi người biết anh đã thông suốt mọi việc nên cũng không còn quá lo lắng nữa , ngày hôm sau anh đưa Tỏa nhi về bát vương phủ . Anh cũng bắt đầu quay trở lại với việc triều chính , anh chăm sóc và dạy dỗ Tỏa nhi rất kỹ . Anh mong khi gặp lại cậu thì sẽ không khiến cậu thất vọng về Tỏa nhi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro