Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Buổi chiều đang ngồi cùng mấy tên vệ sĩ đánh bài,đột nhiên quản gia hối hả chạy đến nói lão gia cho gọi, Điền Cảnh Lâm quăng bộ bài xuống liền đi theo hắn,đi đến phòng khách đã thấy Nhậm Thành ngồi ở trên ghế salon cùng nữ nhi của hắn,trong lòng dâng lên một cảm giác xấu, Điền Cảnh Lâm đi đến bên cạnh bọn họ.

“Cảnh Lâm ngồi đi”

Nàng nghe Nhậm Thành nói vậy cũng liền ngồi xuống,nàng cũng biết hắn gọi nàng đến là có chuyện giao phó,cho nên trầm mặt đợi lệnh.

“Sau này ngươi phụ trách an toàn cho tiểu Dĩnh đi”

Điền Cảnh Lâm gật đầu một cái, nàng cũng sớm đoán được sẽ như vậy,cho nên không có gì ngạc nhiên,nàng đang muốn đứng dậy đi ra ngoài,đã thấy Nhậm Dĩnh dùng ánh mắt khó hiểu quan sát nàng từ đầu đến chân,để cho nàng có chút không được tự nhiên.

“Ngươi cùng ta đi ra ngoài một chút”

Nói xong Nhậm Dĩnh liền ung dung sãi bước đi ra ngoài, Điền Cảnh Lâm cũng đi theo phía sau,ra đến cửa đã thấy một chiếc xe màu đỏ đang đậu ở bên ngoài ,Nhậm Dĩnh lần nữa cầm lái, Điền Cảnh Lâm vẫn trầm mặt lên xe ngồi,hai người chạy đến một trung tâm của thành phố,Nhậm Dĩnh đi đến một của hàng bán y phục,nhân viên thấy nàng đến liền chạy ra chào hỏi.

“Nhậm tiểu thư đã lâu không gặp,mời vào bên trong”

Điền Cảnh Lâm mặt vô biểu tình đi theo phía sau,đột nhiên Nhậm Dĩnh xoay người lại đưa cho nàng bộ y phục,nàng cũng không biết Nhậm Dĩnh muốn làm gì,cho nên nhíu mày hỏi.

“Đại tiểu thư ngươi có ý gì ?”

“Thì ra ngươi biết nói chuyện,ta còn tưởng ngươi câm đây,thay bộ y phục này cho ta nhìn”

Nhậm Dĩnh mỉm cười đầy ngọt ngào,để cho nàng càng thêm có ác cảm với nữ nhân này,mỗi câu nói đều chứa đầy gai,làm cho người nghe thật sự khó chịu.

“Ta có y phục rồi”

“Ta nói ngươi mặc vào ngươi liền mặc vào đi”

“Ta là vệ sĩ chỉ có nhiệm vụ bảo vệ an toàn cho ngươi,những thứ khác ta không làm”

Điền Cảnh Lâm thật không biết nữ nhân này muốn gì,đem nàng ra làm thú vui tiêu khiển sao,mặc dù nàng có chút tham tiền,nhưng lòng tự trọng vẫn phải có,không thể bị người tùy tiện sai khiến như vậy được.Nhậm Dĩnh đột nhiên đưa điện thoại cho nàng, Điền Cảnh Lâm cầm lên nghe,đầu dây bên kia là Nhậm Thành,không cần đoán cũng biết chuyện gì xảy ra.

“Cảnh Lâm a,ngươi chiều theo ý nàng một chút đi,nàng chỉ là muốn tốt cho ngươi thôi,sau này ngươi cứ nghe theo lời của nàng là được” Điền Cảnh Lâm nghe hắn nói vậy cũng không tiện từ chối. 

“Ta biết” 

Nói xong liền cúp máy,cầm lên bộ y phục kia đi vào phòng thay đồ,Nhậm Dĩnh đưa cho nàng bộ vest đen,áo sơ mi tím đậm, Điền Cảnh Lâm thật không biết Nhậm Dĩnh đang cố ý chơi mình có phải hay không,nhìn đến bộ y phục trên người của mình,thật là không quen mắt,dù sao nàng theo chính là phong cách “rách rưới” chứ không phải “lịch sự” như vậy,nhưng thật sự thì nàng mặc nó vào rất hợp,còn rất đẹp mắt nữa là khác,đẩy cửa bước ra đã thấy Nhậm Dĩnh đứng bên ngoài chờ,nàng đi đến cài nút áo trên cùng giúp Điền Cảnh Lâm,sau đó thắt thêm chiếc nơ.

“Ngươi tại sao bắt ta ăn mặc thành như vậy” Điền Cảnh Lâm thật không nhịn được nữa rồi,cũng không biết Nhậm Dĩnh đang giở trò gì.

“Tạm được,hôm nay có tiệc sinh nhật của một vị bằng hữu,ngươi liền theo ta đi dự,còn có chúng ta sẽ giả bộ đang yêu nhau”

Nói xong Nhậm Dĩnh liền đi vào phòng thay đồ, Điền Cảnh Lâm thỡ dài lắc đầu,cũng không biết Nhậm Dĩnh có bị bệnh thần kinh hay không,thật không biết trong đầu nàng nghĩ gì, Điền Cảnh Lâm ngồi ở bên ngoài đợi lát sau liền thấy Nhậm Dĩnh bước ra,nàng mặc một bộ váy ngắn màu đen,lộ ra nữa lưng trần gợi cảm,đuôi tóc cũng được uốn công,buông xõa ở bên vai,đột nhiên Điền Cảnh Lâm cảm thấy nàng thật có mùi vị nữ nhân,quyến rũ đầy tà mị.

“Nhìn cái gì mà nhìn,chưa từng thấy qua đại mỹ nữ”

Nhậm Dĩnh mặt khinh bỉ nhìn Điền Cảnh Lâm ,để cho nàng có chút ngượng ngùng,ho nhẹ một tiếng quay đầu đi chỗ khác,đại mỹ nữ nàng thấy qua không phải là ít,nhưng tự tin như Nhậm Dĩnh nàng lần đầu tiên thấy,nàng thật không biết nữ nhân này tại sao có thể tự tin đến như vậy,mặc dù đây là sự thật nhưng cũng không cần phải như vậy đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: