Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5 : Thiếu niên đừng sợ (5)

Ngụy Minh gắng gượng ngồi dậy , hắn muốn xuống giường nhưng cơ thể không cho phép .

Hắn ngã nhào xuống đất , vừa lúc này cánh cửa mở ra .

Thân ảnh lạ lẫm lại có chút quen thuộc lọt vào tầm mắt hắn , Diêu Dao tiến đến đỡ hắn .

Ngụy Minh nằm lại trên giường , hắn mơ mơ hồ hồ hỏi : " Là cô ...Đưa tôi đến ?"

" Ừ ." Diêu Dao liếc hắn gật đầu .

Ngươi tự bay đến đấy . Có tin không ? Cmn thế mà cũng hỏi được ?

" Tôi muốn về nhà ." Ngụy Minh mím môi , đôi mắt khẽ chớp nhìn cô .

Diêu Dao vờ như không nghe thấy , đem đồ ban nãy vừa mua đặt hết lên bàn .

" Tôi muốn về nhà ." Ngụy Minh vừa rồi nói có hơi nhỏ , cho nên hắn nghĩ cô không nghe thấy bèn lặp lại lớn hơn một chút .

Diêu Dao mở hộp cháo nóng hổi ra , một tay cầm thìa đưa cho hắn : " Tự ăn hay để tôi giúp ?"

Ngụy Minh chậm rì rì nhận lấy : " Tôi , tôi tự ăn được . Khi nào tôi được xuất viện ?"

Hắn muốn về nhà a ! Ở đây không an toàn , hắn sợ .

Diêu Dao : " ... " Dai dẳng , đã lơ đi rồi còn hỏi lại !! Cho ngươi ở đây tới già !!

" Không biết ." Diêu Dao nhún vai .

Ta cũng không phải bác sĩ , ngươi hỏi ta làm cái gì ? 

" Ồ ." Ngụy Minh trầm mặc , ăn cháo .

Ăn được mấy thìa , hắn ngẩng đầu nói : " Cảm ơn cô ."

" Ừ ." 

Không cần cảm ơn , ngươi cứ không chết là được .

" Nhưng mà ..." Ngụy Minh liếc nhìn cô , sau đó trực tiếp gục mặt xuống không nói tiếp .

Hắn muốn hỏi tại sao cô lại giúp hắn ? Hắn và cô không quen biết vả lại ... Hắn rất vô dụng thấp hèn cô rốt cuộc là cần gì ở hắn ?

" Nhưng mà cái gì ? " Diêu Dao lấy lại hộp cháo sắp đổ trên tay hắn đặt trên bàn .

Ngụy Minh vẫn cúi đầu , thanh âm khàn khàn trả lời : " Sao cô lại giúp tôi ? Cô muốn gì ở tôi ? "

Hắn nghĩ mãi cũng không ra , hắn chẳng có thứ gì đáng giá cả . Bởi hắn biết ở đời , chẳng ai cho không ai cái gì cả .

Hắn đã từng thấy qua rất nhiều chuyện , hắn không nên ngu muội mà mềm lòng .

Chẳng có ai tốt với những kẻ như hắn .

Sẽ không , không có ai hết .

" Tôi thích anh , như vậy đã đủ chưa ? " Diêu Dao xoa xoa đầu hắn nói tiếp : " Tôi muốn anh ."

Nguyên văn câu phía sau là : TÔI MUỐN MẠNG CỦA ANH . Đã bị Đại Hắc cắt xén .

Đại Hắc gào thét như điên như dại .

[ Ký chủ !!! Ăn nói cho cẩn thận , hắn là liễu yếu đào tơ cô nói một câu như vậy dọa chết hắn thì sao ? Ăn nói như giang hồ ệ !! ]

" Ta chưa giết người ."

[ ... ] Ta mặc kệ , cô nói chuyện cho tử tế vào .

" Ừ ."

[ ... ] Hừ !!

Hàng mi Ngụy Minh khẽ run rẩy , cô vừa nói cái gì ?

Thích hắn ? Chẳng có ai thích hắn cả , đều là ghét bỏ hắn muốn hắn đi chết . Có lẽ cô chỉ là muốn chơi đùa hắn như bao người khác .

" Số tiền viện phí hôm nay sau này nhất định tôi sẽ trả cô ." Ngụy Minh nghiêm túc nhìn cô .

Đúng !! Vốn là như vậy , không nên nợ nần người khác không công không nhận lộc .

Diêu Dao chờ hắn nói xong , lại đưa cốc cháo cho hắn .

Mau ăn đi !! Lắm mồm .

Ngụy Minh hắn bình phục khá tốt , có thể xuất viện ngay . Diêu Dao muốn để hắn ở cùng Tây Tây và Đông Đông nhưng hắn không đồng ý .

" Tôi... Cô cho tôi về nhà là được rồi . Không cần cô bận tâm ." Ngụy Minh cố chấp nói .

Diêu Dao cười cười bảo bọn Tây Tây đưa hắn về .

Ngoài mặt là cười vậy thôi chứ tâm hồn đang trỗi dậy dữ lắm .

Mẹ nó !! Tưởng bà đây thích quan tâm anh chắc ? 

Rắc rối !! Yếu đuối . Đàn ông con trai mà đẩy một cái đã ngã , ngã ra chết .

[ ... ] Cô không cần nói thế đâu . Hắn số khổ như vậy cô còn có thể nói được ? Bỏ chút lòng tốt ra đi . Ác độc !!

" Ngươi đừng tưởng ta không biết ngươi nghĩ gì . Cẩn thận cái mạng chó của ngươi ."

[ ... ] Ta sợ !! Lần sau sẽ cẩn thận hơn .

Phi !! Mạng nó mới không phải mạng chó !! Cả nhà cô là chó ấy , cô mới là chó !!

...

Diêu Dao vừa trở về đã là cảnh nhà như có tang , mặt ai nấy cũng xụ xuống . 

Khi thấy cô thì lại hớn ha hớn hở , như bắt được vàng  chạy vào báo cho ông bà Kì .

Ta đắt vậy sao ? Ồ . Cũng phải ta tất nhiên phải trân quý , thu hút rồi .

[ ... ] Haha !! Không dám nha cô mau vào mà xem .

Bà Kì chạy ra , lao đến ôm lấy cô như thể cô vừa tìm được cô từ cõi chết trở về : " Kì Kì ? Con...Đêm qua con đi đâu ? "

Bà Kì thường xuyên dậy từ rất sớm để chuẩn bị bữa sáng , mặc dù nhà có rất nhiều người làm .

Sáng sớm , bà đợi mãi không thấy cô xuống ăn sáng liền lên tìm .

Kết quả là phòng chống không , ban đầu bà Kì hoảng loạn gọi ông Kì .

Hoảng chứ , con gái họ mới trải qua cú sốc không lâu . Nhỡ lại làm điều gì dại dột thì sao ?

Thân làm cha mẹ , ai ai cũng phản ứng như vậy thôi .

Diêu Dao chỉ hận không thể tát vào mặt mình một cái . 

Tại sao lại có thể sơ xuất như vậy chứ !! Rắc rối to bự .

[ Ký chủ ... Cô có thể tát mình mà .] Tát được mà cô cứ tát đi . Làm người sống đừng để bản thân phải ân hận như thế khó chịu lắm . Tự tin lên , quả quyết lên Ký chủ .

" Ta tát chết con chó điên nhà ngươi !! " Ngươi ngứa mồm à ? 

[ Ta mới không có mồm .]

" Ta làm cho ngươi một cái sau đó tát chết con chó điên ngươi ." Thế nào ? Ta tuyệt vời chứ.

[ ... ] Coi như ta chưa nói gì . Ta sợ nha !! Tuyệt vời con khỉ khô ấy !! Nghĩ đến đã thấy ghê .

Diêu Dao cười nhu thuận đáp : " Con...Con ra ngoài giúp bạn . Hôm qua nó bị bạn trai đá , gấp quá con không kịp báo ."

" Đấy bà xem , bà cứ nháo hết cả lên . Con gái chúng ta lớn rồi , bà đừng có lo lắng thái quá như thế . Chẳng phải nó đã về rồi sao ? " Ông Kì an tâm , an ủi bà Kì một câu .

Bà Kì có chút cố chấp hỏi : " Thế sao con lại không nghe máy của mẹ ? "

Quả thực đêm qua bà Kì gọi cho cô rất nhiều lần , nhưng rất tiếc điện thoại cô hết pin .

Ôi !!! Ta thật đáng thương , vận đen vận hết vào một tiểu khả ái như ta .

Diêu Dao lôi điện thoại từ túi sách ra , nhấn nhấn thử vài phát : " Sập nguồn rồi mẹ , con không để ý . Con xin lỗi ! "

Bà Kì lúc này mới hạ lòng , an tâm hơn một chút xoa xoa đầu cô : " Con gái lần sau đừng như vậy nữa , đừng làm mẹ sợ . Có gì cũng có thể nói cho mẹ . Nha ? "

Diêu Dao bị xoa đầu không hài lòng cho lắm , cười trừ đáp vài câu an ủi ông bà Kì .

Nói xong liền chuồn lên phòng .

Sợ nha !! Ba mẹ nguyên chủ cứ như kiểu sợ cô đi tự tử không bằng .

Xin lỗi . Còn lâu bà đây mới tự tử , nhé ! Đời còn dài , ta còn ham sống . 

Nếu có kẻ nào nói mình không ham sống thì là nói phét , nói láo . Ai cũng sợ chết thôi , chẳng qua là sợ theo cách nào .

Cho nên đừng mạnh mồm . Ta mới không chết được !

Ting .

Tiếng tin nhắn vang lên , Diêu Dao đứng dậy rút dây sạc điện thoại ra .

Ta rất đẹp trai - Có đạo đức nghề nghiệp : | Lão đại , chuyện topic kia chúng tôi đã xử lí xong xuôi có phải cô cũng nên ... |

Diêu Dao ngồi xuống giường , ngón tay tinh tế lướt trên màn hình điện thoại .

Một vài giây sau , đối phương liền nhận được tin nhắn báo nhận tiền .

Đối phương vui vẻ nhắn lại .

Ta rất đẹp trai - Có đạo đức nghề nghiệp : | Lão đại , cô yên tâm chuyện cô giao cho chúng tôi làm sẽ giữ kín bí mật . Chỉ có chúng ta biết .|

Mẫn Kì : | Tôi có bảo các anh làm gì sao ? |

Ta rất đẹp trai - Có đạo đức nghề nghiệp : | À ! Không có chuyện này chỉ do mình chúng tôi làm thôi .|

Đối phương có vẻ rất biết ý trả lời lại .

Ta rất đẹp trai - Có đạo đức nghề nghiệp : | Lão đại , nếu cô có chuyện gì chỉ cần nói với chúng tôi một tiếng liền liều mạng giúp cô. |

Đối phương còn dây dưa chào hàng mấy câu nữa nhưng bị Diêu Dao kéo vào danh sách đen .

Ta rất đẹp trai - Có đạo đức nghề nghiệp : " ... " Người có tiền thật là ... Qua cầu rút ván , lật mặt rõ nhanh . Thôi kệ , cứ có tiền hắn liền làm .

Cô gái này , nhìn bên ngoài thì thanh thuần vô hại nhưng mà đi làm xã hội đen cũng đúng đắn luôn cơ .

Mấy hôm trước cô ta đến tìm gặp bọn hắn , giúp tẩy trắng . Ban đầu bọn hắn cũng không muốn nhận , cơ mà ...

Em gái nhỏ này rất hào phóng nha , tăng giá gấp mấy lần khiến bọn hắn phải rửa mắt mà nhìn .

Tự nhiên được ôm đùi một đại gia , việc nhẹ lương cao có ngu mới từ chối .

Hắn liền nhận , làm xong đâu ra đấy .

Tiền thì ai chả cần , nhưng thực ra bọn hắn cũng có năng lực thật sự . 

Chẳng qua là có hơi đắt .








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro