Chương 3 : Thiếu niên đừng sợ (3)
Chương 3 : Thiếu niên đừng sợ (3)
Nguyện vọng của nguyên chủ cũng khá đơn giản , chỉ cần không để nam nữ chính được sống hạnh phúc còn có chăm sóc tốt cho ông bà Mẫn .
" Đại Hắc ? "
[ Đại Hắc là đứa nào ?] Nghe lạ lạ .
" Ngươi ."
Ở đây ngoài ngươi ra còn có đứa khác sao?
[ Hừ !! Có chuyện gì ?]
" Không có quà tân thủ ? Không có trợ giúp ?"
[ ... ]Có cái rắm ấy !! Nằm mơ !!
[ Không có .]
Hệ thống giận dỗi liền offline .
" ... " Thứ hệ thống rẻ tiền !!
Diêu Dao đi được một đoạn , phía trước một đám người vây quanh một thiếu niên .
Kẻ giật lấy cặp , đổ hết sách vở ra , kẻ cầm máy quay lại .
Diêu Dao muốn vòng qua bọn chúng để đi tiếp , Đông Đông ngó qua thiếu niên bị vây hãm lòng tốt nổi lên hắn dè dặt gọi Diêu Dao : " Tiểu ...tiểu thư , đám người phía trước ..."
Diêu Dao nhún vai vẻ không liên quan : " Chúng ta có thể đi vòng ."
Tây Tây biết ý hơn , huých tay đánh động Đông Đông .
Đông Đông liền im bặt đi theo .
Cô gái !! Tích chút đức đi , nhìn thằng nhóc kia tội nghiệp biết mấy .
Mọi chuyện vốn sẽ là yên lặng trôi qua , đột nhiên một tên mặt biến thái nhảy ra cản đường Diêu Dao : " Ây !! Anh em nhìn con bé này đi , thật xinh đẹp nha ! "
Mấy tên còn lại nghe tiếng liền quay lại buông lời trêu ghẹo : " Tiểu mĩ nhân , hay là đi cùng tụi anh ."
" Thấy bảo ở gần thằng này đều gặp đen đủi , thế quái nào hôm nay chúng ta gặp được một tiểu mĩ nhân này . Chúng mày nói xem ." Tên đó vừa nói vừa chỉ vào thiếu niên đang ngã dưới đất .
Tiểu mĩ nhân cái đầu chúng mày !! Ông đây biết mình đẹp rồi !!
Tên cầm đầu lại gần ý muốn nâng cằm Diêu Dao .
" Bụp ."
Thanh niên xấu số bị đạp bay , đau đớn ôm lấy người : " Con chó !!"
" Chúng mày còn đứng đấy à ? " Câu này là nói với đám đàn em .
Diêu Dao quay người nhìn Đông Đông và Tây Tây , Tây Tây biết ý xông lên đập ngã từng tên một .
Dù cho Đông Đông và Tây Tây chỉ có tài nghệ họm hẹm nhưng đối phó với đám nhóc còn đi học này thì thừa sức .
Tên cầm đầu đến cũng nhanh đi cũng lẹ , thấy không ổn im lặng tính chuồn đi .
Cổ tay hắn bị người ta nắm lấy , ' rắc ' một tiếng hắn la hét thất thanh .
Cô gái trước mắt , xinh đẹp mỉm cười một cách lộng lẫy nhưng lúc này nhìn có vẻ quái dị khiến hắn bất giác rùng mình .
Đông Đông đang túm cổ một tên thấy cảnh này , ánh mắt đảo qua nhìn Tây Tây .
CMN bà cô này mà cứ cười thì chưa biết kẻ nào sẽ chết !! Đáng sợ !!
Chưa bao giờ ta ghét người ta cười đến vậy .
Tên cầm đầu xanh mặt ôm lấy tay chạy cách xa Diêu Dao một khoảng quay đầu lại thét lớn : " Mày cứ chờ đấy . "
Diêu Dao tùy tiện giơ tay lên , hắn liền cắm đầu vào chạy mất hút .
Cả ba tiếp tục đi , hệ thống nhảy ra :
[ Ký chủ , nhiệm vụ a .]
" ... " Đâu ? Sao lắm thế ? Nhiệm vụ cái chó ấy !!
[ Cô mau cứu người dưới đất kia đi , mau mau .]
" Tại sao phải cứu ? "
[ Nhiệm vụ , hắn chính là một trong hai nhiệm vụ của cô . Không cứu , lát nữa hắn sẽ chết.]
" Sao dễ chết thế ? Hắn chết không liên quan đến ta."
[ Hắn chết nhiệm vụ thất bại , mời cô ở lại !! ]
" ... " Con chó điên này !!
[ ... ] Cô đừng mắng ta nữa !!
Diêu Dao đột nhiên quay lại , khiến Đông Đông và Tây Tây giật thót ánh mắt nghi hoặc nhìn cô .
Diêu Dao phân phó cho hai người bọn họ đỡ thiếu niên dưới đất lên .
Thiếu niên mặc một bộ đồ màu đen , vì hắn trùm mũ áo lên cho nên không nhìn rõ mặt .
Đông Đông hoài nghi liếc Tây Tây .
Vừa rồi bảo cứu thì không cứu , giờ sao lại cứu ?
Bà cô này thật khó đoán !!
Đi được một đoạn dài , Diêu Dao mới nhớ ra .
Ủa rồi giờ đưa hắn đi đâu đây ?
[ Tùy cô !! Miễn hắn không chết là được . Hắn chết cô treo .]
" Óe ? Sao hắn dễ chết thế ? "
[ Hmmm. Hắn chính là sao chổi rất đen đủi , sắp tới số rồi . Nhiệm vụ của cô là bảo vệ hắn sống thật tốt ,sau đó cho hắn một nguyện vọng . ]
" Hắn sao chổi là phải khắc người khác chứ , thế khắc cả mình à ? Nhỡ hắn yêu cầu ta chết thì sao ? "
[ Hắn là sao chổi đặc biệt . Sẽ không cô đừng nghĩ nhiều ! ] Đừng hòng lừa ta !! Mau làm đi !!
" Rắc rối ."
Tại sao lại có người đáng thương như ta . Đưa hắn về hắn khắc chết ta thì ...
[ Yên tâm , cô chính là ngoại lệ hắn khắc không nổi . ] Không có chuyện đó đâu!!
Diêu Dao nhìn Tây Tây đang vác thiếu niên bằng ánh mắt lão đại .
Thiếu niên cũng không ngất đi , chỉ là im lặng không nói chuyện từ đầu . Im lặng y như ngất .
Cuối cùng thiếu niên được bàn giao cho anh em nhà Tây Tây cùng với một số tiền .
Không sao , chỉ là trông một tên yếu ớt thôi mà . Lại có tiền nha!!
Theo lão đại có đồ ăn !!
Thiếu niên vẫn theo dõi mọi hành động của hai tên đưa mình đi .
----
Hắn từ trên giường leo xuống , mũ áo rơi phía sau lộ ra khuôn mặt tinh xảo .
Khuôn mặt hắn rất đẹp , cực kì hoàn mĩ làn da trắng đến vô lí .
Sắc đẹp phi giới tính .
Tây Tây có phần kinh ngạc , nhưng hắn cũng không thích con trai nên mặc kệ ngồi xuống ăn cơm.
Đông Đông mời thiếu niên ăn cơm , hắn cẩn thận lắc đầu .
Hắn muốn đi , nhưng mà bị ngăn lại .
Đông Đông vẻ bất đắc dĩ .
Khổ lỗi lão đại bảo hai bọn hắn trông coi thiếu niên này . Đi là đi thế nào được .
Nhốt lại !!
Thiếu niên trầm mặc ngồi vào góc giường ánh mắt chăm chăm nhìn hai người trước mặt .
Đông Đông có chút nghi hoặc , từ lúc thiếu niên này vào nhà hắn .
Hắn hết vấp ngã , lại bị đồ vật rơi trúng đầu . Rất đen đủi nha .
Nhìn qua thì Tây Tây cũng bị y chang hắn .
Nhưng bọn hắn cũng không nghĩ nhiều , nhốt thiếu niên lại rồi ra ngoài canh gác .
Chứ cứ bị hắn nhìn thế này , bọn hắn ngủ không có nổi !! Không sao , chúng ta có tiền .
Sáng sớm , Diêu Dao đã tìm đến nhà anh em Tây Tây .
Cái chó ấy !! Con chó điên Đại Hắc ép ta !!
[ Mau mau , cô mau đi xem hắn kìa !! ]
Diêu Dao nhanh chóng bảo bọn Tây Tây mở cửa .
Thiếu niên ngồi ôm lấy chân , vùi mặt vào đầu gối . Thấy động cũng không nhúc nhích .
Diêu Dao thử đẩy đẩy hắn , hắn liền ngã xuống giường .
Khuôn mặt tinh xảo bị ánh sáng chiếu vào nhìn có chút xanh xao .
Diêu Dao dò hơi thở của hắn , cũng may còn thở .
Làm ta sợ chết khiếp !!
" Hắn bị sao vậy ? "
[ Đói a ! ]
" ... "
Diêu Dao phân phó người đi mua cho hắn chút gì ăn còn mình thì ôm lấy thiếu niên cố làm cho hắn tỉnh lại .
A ! Ôm hắn rất ấm nha , mềm mại nữa !!
[ ... ] Vào chuyện chính đi mẹ !!
---
Thiếu niên tỉnh lại , ngước mắt thấy Diêu Dao đang ôm mình loạng choạng dùng sức đẩy cô ra .
Ánh mắt hắn hiện lên tia khiếp sợ , cánh mi khẽ run rẩy nhìn có phần đáng thương .
Hai người trong căn phòng không ai nói tiếng nào , im lặng đến khó chịu .
Diêu Dao mỉm cười hỏi hắn : " Anh tên gì ? "
Thiếu niên liếc nhìn cô mấp máy cánh môi giọng khàn khàn đáp : "Ngụy Minh ."
Diêu Dao đưa cho hắn chai nước , dịch người về phía hắn .
Thiếu niên cảnh giác lùi lại ánh mắt nhìn cô ý muốn nói ' Cô đừng qua đây '.
Diêu Dao thân thiện đưa nước cho hắn , hắn nhận lấy rồi rụt tay lại với tốc độ nhanh nhất .
Ta không ăn thịt ngươi đâu !! Nhìn xem ta xinh đẹp như vậy ngươi sợ cái gì ?
[ Mời tiếp nhận thông tin về Ngụy Minh .]
Ngụy Minh .
Từ khi sinh ra , cha mẹ đã qua đời . Ông nội hắn nuôi hắn , nhưng đến năm hắn 8 tuổi ông hắn đổ bệnh qua đời .
Lúc nhỏ được hàng xóm xung quanh tốt bụng cho hắn đồ ăn .
Hắn bữa đói bữa lo mà lớn , lớn hơn một chút đã phải ra ngoài làm việc .
Nhưng cửa hàng hắn xin làm thêm đều làm đều làm ăn thất thoát .
Tất cả đều đồn rằng hắn đen đủi , không ai dám nhận nữa .
Hắn nhận một số việc về nhà làm thêm vừa kiếm tiền vừa đi học .
Trên trường , hắn bị bắt nạt cũng vì cái danh 'Sao chổi ' hắn không có bạn bè .
Hắn nhận làm bài tập cho bạn bè kiếm tiền .
Cuối cùng bị bạn học đánh , lại bị đói lâu không còn sức mà chết .
Hôm qua , nếu Diêu Dao không cứu hắn , hắn liền treo.
Chậc chậc !! Quá vô dụng .
[ ... ] Người ta là hoàn cảnh ép buộc !!
" Vô dụng chính là vô dụng ."
[ ...]
" Cô vì sao mà cứu tôi ?" Thanh âm khàn khàn vang lên , Ngụy Minh kín đáo đánh giá cô .
Diêu Dao cười một cái rất thân thiện : " Tôi thích anh ."
Ngụy Minh bị câu nói nay làm cho ngu người .
Hắn mím môi : " Nói bừa ."
Hắn nhìn đồng phục của cô đang mặc , chính là cùng trường với hắn .
Nhưng hắn còn chưa từng gặp mặt cô , thích kiểu gì ?
" Thích thầm ." Diêu Dao đúng đắn đáp lại .
Suýt quên , Ngụy Minh học cùng trường với cô , nhưng hơn cô một tuổi vừa khéo cùng lớp với nam chính .
[ ... ] Nói dối không chớp mắt !! Làm gì có ai tỏ tình như nói chuyện phiếm giống cô ?
" Kệ ta ."
Ngụy Minh không dám nhìn thẳng vào cô .
Cũng từng có nữ sinh tỏ tình với hắn , nhưng chỉ vì khuôn mặt này . Toàn là giả dối.
Hắn còn đang suy nghĩ , người phía trước đột nhiên nhào vào người hắn .
Diêu Dao ôm hắn một lúc , đến khi Ngụy Minh phát giác muốn đẩy cô ra thì cô đã thỏa mãn .
Thật dễ chịu a !!
Ngụy Minh run rẩy đẩy cô ra . Diêu Dao tâm tình tốt nhéo má hắn : " Tôi đưa anh đi học ."
Mấy chữ muốn từ chối bị Ngụy Minh nuốt lại , cô có thể sai khiến hai tên mặt đáng sợ kia nếu như hắn từ chối nhỡ bị nhốt lại thì hỏng .
Ngụy Minh ngậm ngùi theo cô lên xe .
=================================
" GỐI ÔM " đã xuất hiện .
[ Cô khi dễ hắn .]
Diêu Dao : Đâu có đâu , ôm an ủi a !
[ Ngụy biện .]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro