Thơ tự do
Chuyện tình của Gió và Mây
Một cơn mưa ngang qua
Gió khẽ lướt qua cánh đồng
Mây đen kéo đến
Và
Từng giọt, từng giọt tí tách
Rơi
Gió và Mây
Là bạn tri kỷ
Cùng vui, buồn
Cùng bầu bạn
Rồi...
Mưa tạnh
Mây không còn thấy Gió
Lá không còn trên cành
Cánh đồng chợt vắng tanh
Như ùa vào gió lạnh
Gió và Mây
Đi về hai phương trời...
Hết (không hay tí nào T^T).
Tag bạn Nho2102
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro