[T|Non SA] Forever with U [Long fic | SNSD, Big Bang, 2PM]
CHAP 15
Feel
“Hi...Jessica....”
“Hi....anh Hwang....sớm thế..hihi”
Jessica tươi tỉnh bước về chỗ làm việc của mình, cô nhắm mắt mĩm cười trước cây xương rồng mà cô vẫn chăm chút nó hàng ngày.... nhìn xung quanh chỉ mới có vài người đến. Cô tự hào với bản thân hôm nay mình đến sớm lạ lùng vì mọi khi có thể nói cô là người đế trễ nhất nếu không kể những lần muộn cả giờ làm việc....
Sica ngó sang phòng anh giám đốc và ganh tỵ vớ sự nghiêm túc của anh ta....Vẫn là anh ấy, cái anh chàng mà cô vẫn hay ra lệnh dù là giám đốc của mình đi chăng nữa....Jessica đột nhiên ngắm nhìn anh ta theo cái suy nghĩ của mình, bộ dạng anh giám đốc nhỏ nhắn trong chiếc áo sơ mi xanh nhạt cùng cái cravat sọc đen, anh đang chăm chú xem những tài liệu của mình...một hình mẫu tuyệt với khiến Jessica hơi chăm chú....
Thật thư sinh .....
Với ý nghĩ trong đầu, Jessica chóng tay và ngắm nhìn anh như thế...Cô thư kí bước vào nói với anh đôi điều và một nụ cười nhẹ toát lê phong thái dịu dàng của anh làm cô như bị đứng hình, Jessica cắn môi với hình ảnh ấy, nó vơn vỡn trong đầu cô, nụ cười ấy cứ xuất hiện làm tim cô như muốn nghẹt thở.....
“Jessica....Jessica.....em làm sao vậy?” Anh Hwang làm cùng phòng kêu lớn
“Dạ...Á....Uida....” Jessica giật mình quá đến nỗi cô đứng phắt nhanh dậy mà quên mất cái thanh lịch công tác đang ở ngay trên đầu, nó đập vào cô khá là đau.....
“Em không chứ Jessica...” Chị nhân viên làm chung cùng những người đồng nghiệp lo lắng hỏi
“Ầy...Tôi đã nói nên để cái thanh này ở bảng thông báo rồi mà....” Anh Hwang nói
“Em...không sao.....hihi...không sao mà...a~ xiii~~” Sica nhăn mặt cố cười
“Để chị bảo chú bảo vệ đổi cái thanh chắn này sang chỗ khác, cứ thế này chắc em bị vỡ đầu mất”
Mọi người giải tán sau vụ va đầu ấy, lúc này là lúc cô thực sự thấy đau, khuất sau đám đông một nụ cười khe khẽ khiến Jessica ngẩn lên nhìn
“Lại ngủ gục nữa à? Hôm qua ngủ không đủ sao???” Dragon vờ che miệng nói chỉ đủ để cô nghe
“Anh vui lắm hả?” Sica lườm anh, tay vẫn xoa
“Vui chứ, hahahahaa”
Dragon bỏ về phòng cười sặc sụa cố tình để cô thấy, từ trong văn phòng anh nhảy lung lung và làm đủ trò chỉ để trêu tức cô. Jessica tức điên với ý nghĩ ngu ngốc lúc nãy của mình
Thư sinh gì chứ? Đồ gã xấu trai....xấu trai....xấu trai mà....âyda....
***
Yuri ngồi đánh máy, công việc của cô càng ngày càng thuận lợi hơn...mặc dù vẫn chưa tốt nghiệp nhưng trong giới chứng khoán cô cũng được biết ít nhiều cũng bởi vì được chiếu cố từ Taewoo....
“Con bé đó, thực sự có tài cán gì chứ?” Các cô đồng nghiệp xầm xì thẳng thừng trước mặt Yuri
“Hứ....chỉ được cái mác, ngoài ra thì có gì chứ?” Cô gái kênh kiệu uống tách trà nói
“Không còn việc để làm sao? Hay là nghỉ phép vài tuần?”
“Dạ, em xin lỗi...em đi làm việc đây ạ!” Các cô gái hốt hoảng với sự xuất hiện đột ngột sau lưng mình
“Yuri, vào phòng anh một chút” Taewoo gọi lớn Yuri vào phòng
“Em đừng để tâm đến bọn họ....anh sẽ cho họ nghỉ ngay nếu như còn xảy ra chuyện này nữa” Taewoo vịnh vào vai cô đẩy cô ngồi xuống ghế
“Anh đừng làm vậy, em không sao mà, em không bận tâm lời họ đâu” Yuri kéo tay anh ra
“Vậy thì em nên bận tâm lời họ đi...em hiểu ý anh mà”
Taewoo nhìn thẳng vào Yuri, một cảm giác rợn người khiến cô phải rùng mình....lời Taecyeon bỗng nhiên vang vọng trong cô.....cô cảm thấy mình đang bắt đầu sai lầm...điều sai lầm mà cô đã được cảnh báo trước
Taecyeon ah~
“Áhh”
“Này, cậu sao vậy? Rơi hết giấy tờ rồi.....!”
“Xin lỗi, em đoảng quá”
Taecyeon lúng túng lượm lại đống hồ sơ của mình, một bàn tay chìa ra nhặt phụ anh và cố tình chạm phải anh một cách rõ ràng
“Cám ơn chị, để tự em làm được rồi” Taecyeon rút tay lại
“Để Gyuri giúp cậu” Gyuri – một luật sư có chút danh tiếng, cấp trên của Taec cười điệu nói
“Chị cứ làm việc của chị đi mà, em sẽ lo liệu lấy”
Taec nói và chuồn ngay trong sự tấn công bằng đôi mắt sắc bén của cô nhưng cô vẫn không ngừng tấn công
“Này, máy lạnh phòng Gyuri bị hỏng hay sao ý, có thể xem giúp Gyuri được không?” Taec hơi ngại ngùng với ánh mắt tóe ra lửa của cô
“Ơ, mấy chuyện đó sao chị không bảo nhân viên bảo trì xem, làm sao cậu ấy biết được cơ chứ?” Cậu bạn cùng phòng lên tiếng
“Cậu thì biết gì, lo xong hồ sơ cho tôi chưa? Đừng có nhiều chuyện” Gyuri lườm anh chàng một cái sắc lẽm khiến mọi người đều phải rùng mình
“Taecyeon giúp Gyuri nhé” Và ánh mắt thay đổi nhanh chóng khi quay sang Taec
***
“Mọi người hãy báo cáo tình hình của công ty đi nào”
“Anh Jae, tổng suất chi tiêu cuối kì như thế nào???”
“Dạ....cuối kì, công ty chúng ta..$#%##%@#@!”
Buổi họp nhàm chán với những bài báo cáo của các phòng ban, Taeyang chán nản với sự cứng nhắc của mọi người, nó làm anh thấy mệt mỏi hơn sau những ngày làm việc đêm...Anh thật sự chỉ muốn ngủ ngay lúc này....
Phía bên kia, cũng có hai người không nghe buổi họp và họ bắt đầu chơi trò chơi tiểu học đó là nói chuyện bằng cách viết lên giấy của mình cho người kia đọc
“Xin lỗi ~ đừng giận anh ~ Anh không nên làm như vậy T.T”
“Em không muốn nói chuyện lúc này ~”
“Nhưng anh muốn nói lời xin lỗi, chấp nhận lời xin lỗi của anh đi~”
“Đang họp đấy~ giám đốc!”
“Cười với anh cái nào, anh sẽ nghiêm túc”
Taeyeon hơi mĩm cười khi đọc lời của Top, cô rất muốn giận anh nhưng không thể nào không tha thứ với bộ dạng đáng thương ấy được. Top hơi nghiêng người để nhìn bạn gái bên cạnh mình kĩ hơn....Với ánh mắt tha thiết như thế Taeyeon đành cười nhẹ để anh đừng làm quá mọi chuyện
“Có thế chứ~ đáng yêu thật ~”
Top nắm bắt cơ hội và luồn tay sang người yêu để tìm tay cô, Taeyeon ngại ngùng để anh nắm chặt nó, bàn tay họ đan vào nhau ở bên dưới, mọi giận hờn dường như đã tan biến mất chỉ sau những lời ngọt ngào của anh. Taeyeon cảm thấy rất hạnh phúc và cô nhận ra mình yêu Top vô cùng
***
Dragon bước vội về văn phòng của mình, hầu như mọi người đều đã ra ngoài để ăn trưa...Anh cầm trên tay hộp thức ăn mà mỗi ngày anh phải có nhiệm vụ đi mua cho kẻ thù của mình. Anh ngạc nhiên với sự vắng mặt của Jessica, mọi khi cô vẫn chờ anh ở bàn của mình. Dragon mặc kệ bỏ vào phòng mình và một hình ảnh quen thuộc lại hiện ra trước mắt, Jessica đang ngáy ngủ ngon lành
“Trời ạ, người gì mà chỉ biết có ngủ”
Anh lắc đầu và lay cô dậy nhưng Jessica vẫn ngon giấc. Dragon lắc đầu và lại ngồi vào bàn của mình, anh bỗng không thể rời mắt được cô, anh ngồi đấy và cứ nhìn cô ngủ, cứ như một thiên thần. Jessica bỗng tỏa sáng trong mắt anh chàng khó tính. Một cái nhíu mày trong lúc ngủ của cô khiến anh hơi tò mò và ngồi gần Jessica hơn
Cô bé này...mê ngủ đến thế ư? Nhưng sao lúc ngủ lại đẹp hơn lúc tỉnh vậy?
Dragon đắm chìm trong suy nghĩ của mình, anh giơ tay vén nhẹ mái tóc cô bất ngờ bị cô vịnh tay lại
“Đồ dê xồm, anh đang làm gì thế?” Sica thục vào bụng anh một cái đau đớn
“Yahhh, cô bị điên à. Ai làm gì cô chứ?” Anh quát lớn
“Còn chối nữa hả? Thế cái tay nào chạm vào tôi...anh nói xem”
“Cô thật là...Tôi đã mua đồ ăn rồi, cô đi mà ăn lấy....đồ vô duyên” Dragon cay cú nhưng vẫn phải chào thua cô gái này
“Wow...sushi.....ah, lâu lắm rồi mình mới ăn lại món này” Jessica hí hửng khi thấy đồ ăn
“Hừ, con gái gì mà....”
“Thì sao cơ?” Jessica chu mỏ nhìn anh
“Thôi, thôi ăn đi....ai nói gì đâu”
Cô mĩm cười đắc ý với anh và ăn nó một cách ngon lành...Dragon nhìn cô ăn và nhận ra trên trán cô vẫn còn một cục u to tướng
Thì ra là trán sưng vù lên như thế, thảo nào khi mình vuốt tóc nhẹ thế mà cô ta giật mình liền....
Dragon chăm chú nhìn vào cục u của Jessica
Chắc đau lắm nhỉ? Nó vẫn còn sưng thế kia mà
Dragon bỏ ra ngoài một lát và quay trở lại với cái khăn chườm trên tay, lúc này Sica đã ăn no nê
“Anh đi đâu vậy?”
“Ngồi yên nhe”
Jessica ngạc nhiên với sự gần gũi của Dragon, anh đang ngồi cạnh cô và dùng hai tay mình xăm soi trán cô
“Anh làm gì vậy?” Jessica nhíu mày nhưng Dragon vẫn mặc kệ cô la ó
“Yên nào...như thế này, mai sẽ không phải sưng tấy lên”
Dragon cầm túi chườm để lên trán cô và cả hai ngồi như thế trong một lúc lâu. Cả hai dường như quên mất sự bất hòa của nhau, họ gần nhau như thể đã tân thiết từ lúc nào....
“Để tôi tự ....cầm được rồi” Jessica lắp bắp nói
“Ưhm”
Dragon cũng bắt đầu nhận ra khoảng cách của cả hai quá gần. Anh cắn môi mình thể hiện một động tác cute làm Jessica thinh thích
“Tôi....ra ngoài đây”
“Ưhm”
Dragon gượng gạo đáp và cố nhìn vào hồ sơ trên tay mình nhưng với anh bây giờ chữ và hình có lẽ đang chạy loạn xạ cả lên, nó vẫn chưa cố định cũng bởi trái tim anh bỗng dưng thấy đập mạnh hơn....mạnh hơn bao giờ hết......
***
Yoona đi bộ ra khỏi trường, ngạc nhiên với một người đang đứng chờ mình, là Taeyang. Anh đang đứng dựa vào chiếc xe hơi với trong bộ dáng của một người đi làm vừa tan ca. Taeyang vẫy tay khi thấy cô bước lại gần, một nụ cười nhẹ chào anh nhưng bị cắt ngang bởi một người
“Yoona, em vừa tan học à?” Junsu đứng trước cô niềm nở
“Dạ, em mới tan học” Cô mĩm cười trả lời, phía đằng xa Taeyang đã thấy điều gì đó đang chắn giữa họ
“Anh đến đón em tan học, hay chúng mình đi ăn gì nhé?”
“Uhm, bây giờ á?” Yoona nhìn về phía Taeyang
“Uh, được chứ?” Junsu nắm lấy tay cô và ngay lập tức xuất hiện một giọng nói
“Em làm gì lâu thế?” Sững sờ với cách gọi thân mật từ Taeyang cô vẫn nín thinh
“Ai thế?” Taeyang quay sang hỏi cô
“Đây là Junsu, bạn của Yuri, còn đây là Taeyang” Junsu cười nhẹ với Taeyang
“Chúng ta đi được chưa? Anh chờ lâu rồi đấy?” Taeyang chộp lấy tay cô ra vẻ như thân thiết thực sự
“Junsu à, em xin lỗi...để hôm khác nhá...em có hẹn rồi” Yoona vẫn để yên với cái nắm tay của anh và chào Junsu
Cả hai rời khỏi đó trong sự đau khổ tột cùng của cậu bạn đứng bên đường...Yoona không dám quay lại nhìn, cô biết làm như thế thực sự là quá đáng nhưng cô không muốn anh càng phải lún sâu hơn nữa. Yoona bước lên xe và nhìn vào gương mặt lạnh tanh của người bên cạnh, một nỗi lo khác lại xuất hiện trong cô
Gì thế? Lại chuyện gì mà cái mặt ấy xuất hiện thế nhỉ?
“Này, anh đến có chuyện gì không?” Yoona hỏi để làm không khí dịu nhẹ hơn trong lúc này
“Bộ có việc thì mới đến sao?” Taeyang vẫn cáu thấy rõ và cho xe chạy nhanh hơn
“Lại chuyện gì nữa vậy? Sao lúc nào anh cũng như thế? Anh không thoải mái được chút nào sao?”
Yoona tỏ vẻ giận, cô không thèm nói lời nào nữa cho đến khi Taeyang cố lấy lại sự bình tĩnh của mình
“Nà...”
Anh gọi nhưng cô vẫn im lìm nhìn ra ngoài
“Này, nói chuyện đi chứ, sao lại im lìm thế?”
Taeyang thắng gấp xe lại nhìn cô. Anh chợt nhận ra một chút long lanh trong đôi mắt cô, Yoona có vẻ sắp khóc, anh hoảng hốt với đôi mắt rưng rưng ấy. Kéo gương mặt cô lại nhìn thẳng vào mình
“Sao...sao lại khóc?”
Anh hỏi khi chạm tay vào má cô. Yoona nhìn thẳng chầm chầm vào anh, cô tự hỏi lòng tại sao lại khóc chỉ vì một việc cỏn con thế này, cô cũng chẳng biết vì sao nữa, vì cái gì mà sao nước mắt cô lại rơi thế này
“Tôi ghét anh, vì....vì ...anh hay cáu vô cớ....Anh làm tôi lo lắng, anh có biết không?”
Yoona nói với giọt nước lăn nhẹ trên mặt, một điều gì đó khiến cả hai cảm nhận được tình cảm của nhau hơn, chỉ qua ánh mắt nhìn nhau như thế Taeyang cảm thấy mình có lỗi vô cùng, anh ôm lấy cô vào lòng và thấy mình thật hạnh phúc, lần thứ hai cả hai lại ôm nhau trong tư thế ướt sũng cả bả vai anh. Taeyang tự hứa với bản thân, sẽ không bao giờ, không bao giờ làm người con gái của anh phải khóc vì mình...Không bao giờ.....
TBC
“Hay mình cưới nhau đi...”
“Seungyeon mất rồi sao?”
“Anh không cần em an ủi, hãy làm tốt công việc của mình đi”
Chap 16
Heart beat
“Cám ơn chị đã chở tôi về”
“Gyuri phải cảm ơn Taec ấy chứ? Từ nay Gyuri gọi anh là Taec nhé?” Taecyeon cười gượng khi bàn tay Gyuri chạm vào mình
“Sao cũng được mà”
“Vậy Taec cũng gọi tôi là Gyuri nhé, tôi không thích mình làm chị người khác đâu” Gyuri lắc lư nũng nịu
“Dạ”
Taecyeon rùng mình với cái liếc sắc bén của bà chị cùng cơ quan khi cho xe chạy khuất, điều này thật sự tệ đối với anh kể từ khi cô ta từ Mỹ trở về, với chút địa vị và danh tiếng của mình Gyuri luôn là người đứng đầu của công ty, đối với cô không có gì là không thể, và những gì mà cô muốn thì nhất định cô sẽ đạt được dù bất cứ lý do nào
Taec lắc đầu với suy nghĩ mông lung trong đầu, anh bước vội lên nhà hy vọng sẽ có một giấc ngủ êm đềm cho bản thân. Anh mệt mỏi dụi mắt mình và một nụ cười xuất hiện trên môi, Taec bỗng cảm thấy tràn đầy sinh lực hơn lúc nào hết
“Này cô, cô đang ngủ gục trước nhà tôi đấy?” Yuri đang ôm đầu ngủ quên tự lúc nào tỉnh giấc và choàng tay ôm chầm lấy anh
“Cafe”
Taecyeon dúi mặt vào tóc cô, anh cảm nhận một sức mạnh từ người yêu mang lại, một nụ hôn nhẹ khiến cả hai hạnh phúc sau những ngày xa cách
“Sao không gọi cho anh hả?” Yuri ôm chặt để anh bồng hẳn lên đi vào nhà
“Em không nghỉ là anh về trễ đến vậy...Em đã ngủ quên luôn” Cô để mặt mình trên bờ vai anh vuốt ve tấm lưng còn chút mồ hôi cơ thể đang ôm gọn lấy cô
“Chờ lâu lắm không? Anh xin lỗi” Taec nhớ lại bữa ăn lúc nãy cùng Gyuri, anh xót xa khi mình đã không dứt khoác hơn
“Không sao mà, em chờ được....” Yuri đứng xuống sàn hôn nhẹ vào cằm anh
“Yuri?” Taec kéo Yuri lại khi cô bước vào bếp
“Sao?....” Yuri nhìn anh chờ đợi
“Anh....anh nhớ em” Một chút bối rối hiện ra trong đôi mắt anh
“Sao thế? Chúng ta mới không gặp nhau mấy ngày thôi mà.....”
Taecyeon kéo cô lại hôn thật sâu vào môi cô, một nụ hôn mãnh liệt thực sự làm Yuri hơi khó hiểu, Taecyeon chưa bao giờ ham muốn điên cuồng như thế, anh di chuyển môi mình xuống cổ, tay lần lượt cởi bỏ cút áo một cách gấp gáp
“Taecyeon....sao thế? Có chuyện gì sao anh?” Yuri ngăn tay anh lại trong khi Taec vẫn hôn say đắm và luồng tay mình vào trong áo cô
“Kìa anh....” Taecyeon cố hôn lên môi cô và bị Yuri từ chối
“Sao vậy? Em không muốn ư?” Anh ngồi xuống ghế khó chịu nhìn cô
“Em đến đây đâu phải để làm chuyện này” Yuri cũng bực dọc, cô tức giận trước cách cư xử của anh
“Anh xin lỗi, tại anh nhớ em quá mà” Taec ôm cô lại khi Yuri toan bỏ đi về
“Em không thích anh như vậy chút nào, anh phải nghĩ cho em chứ”
“Em biết là anh yêu em đến thế nào cơ mà, chỉ tại... em hot trong mắt anh quá, nên anh không kiềm được” Taec nói nhỏ vào tai cô, cả hai cười xòa, Taec kéo Yuri ngồi vào lòng mình
“Em muốn nói gì với anh sao?” Taec âu yếm nói, một chút lo lắng hiện lên trong mắt cô
“Uhm, đúng là ...như vậy”
“Vậy thì nói đi nào, anh đang nghe đây” Yuri càng lo lắng hơn với niềm hân hoan lúc này của người yêu
“À.....
............. cũng không có gì........... nói sau cũng được” Cô cắn môi và khẽ ôm lấy anh, Taec ôm lại vuốt ve lấy lưng cô
“Yuri à!”
“Hay....
.............hay mình cưới nhau đi! Có được không em?”
Yuri bất ngờ với câu nói của anh, cô chưa từng nghĩ đến điều đó, và ngay lúc này với tâm trạng rối bời nó càng làm cô thêm phần mệt mỏi
“Sao anh đề cập đến chuyện này?”
“Chúng ta cần nhau và anh muốn chăm sóc cho em”
“Anh muốn được ở bên cạnh em”
Yuri im lặng, cảm giác mệt mỏi đang đè nén trong, những tưởng cô sẽ có thể tìm được bình yên trong anh, nhưng giờ thì nó càng khó khăn hơn
“Em chưa sẵn sàng.....em....
...em vẫn chưa ổn định.....mình khoan hãy nghĩ đến chuyện đó đi anh”
“Thì có làm sao nào, khi tốt nghiệp xong thì mình cưới, em không muốn bên cạnh anh sao?”
“Đó không phải là chuyện đùa, Taec à” Yuri nghiêm túc nhìn anh
Cả hai rời nhau ra, im lặng bao trùm lấy họ khá lâu
“Anh xin lỗi, anh chỉ nói vậy thôi....”
“Nếu em không muốn, thì ....cũng không sao mà”
“Em mệt quá, em về nhà đây”
“Để anh đưa em về nhé?”
“Không cần đâu, anh cũng mệt rồi, ngủ sớm đi....em tự về được”
Yuri đóng nhanh cửa lại, cô bỏ ra về với vẻ mệt mỏi của mình...vẫn chưa tìm lại được chút yên lòng, Yuri lang thang trên đường, cô đi bộ và suy nghĩ, một tiếng thắng xe khiến cô giật mình nhìn về phía xa
“Yuri~”
Yuri nheo mắt tránh ánh đèn đang rọi về mình
“Seulong?”
“Em đi đâu thế? Anh có thể hộ tống em một đoạn được không?” Anh cười nhẹ chỉ vào trong xe
“Cũng được”
***
Tại Wonju
“Thật là tội, còn trẻ vậy mà chết vợ....còn nỗi đau nào hơn cơ chứ!”
Chủ tịch Yang thở dài, sau khi cùng Taeyang, Tiffany đi viếng lễ tang của đối tác cả ba đang trên đường trở về Seoul
“Từ khi cô vợ chết, người chồng đã được bổ nhiệm lên vị trí của cô ấy, nghe nói ngài chủ tịch vì quá đau buồn nên không định ở lại Seoul nữa” Ông trợ lý thêm vào
“Uh, trông chàng rễ cũng được lắm, bọn trẻ bây giờ giỏi thật”
“Taeyang à, chuyện của con và Jessica sao rồi?” Taeyang hơi giật mình với câu hỏi của ba mình
“Vẫn bình thường” Taeyang cố né tránh câu hỏi, anh thừa biết ba anh đang nghĩ điều gì
“Con hãy mau chóng đi, con đã hứa với ta thế nào?”
“Hazzz, không biết đến khi nào thì ta mới hoàn thành được tâm nguyện đây chứ” Ông lẩm bẩm với câu nói của mình
Taeyang không quan tâm đến lời ba mình như thế nào, anh suy nghĩ điều gì đó và vô tình nhìn sang Tiffany
“Này, cô ổn chứ?” Mặt Tiffany tái nhợt cùng đôi mắt vô định nơi nào đó
“Fany~”
“Dừng xe lại”
Tiffany ngẩn mặt lên
“Làm ơn, cháu muốn xuống xe ở đây”
“Anh à, có phải anh không hề yêu em không?”
“Yêu....anh yêu vợ của anh mà, Seungyeon à”
“Anh vẫn còn nhớ Tiffany, chưa bao giờ anh ngừng yêu cô ấy cả, đúng không?”
Nickhun nhớ như in từng lời nói của vợ mình, mọi thứ giờ đây đã bay mất, cả một lần nói yêu cô ấy thật lòng anh cũng không hề nói.....Anh quỳ xuống trước linh vị của vợ, nước mắt khẽ tuôn rơi
“Chủ tịch à, mong cậu sẽ giữ gìn sức khỏe, cậu đừng quá đau lòng mà”
“Tôi ổn mà, chú về nghỉ đi, nói mọi người cũng nghỉ cả đi”
“Không được, tôi sẽ ở đây với cậu...cậu đã không ăn gì ba ngày nay rồi, như thế thật không ổn tí nào”
Nickhun đứng dậy trấn an ông quản gia
“Được rồi, lát nữa tôi sẽ đi ăn....chú về đi....”
Nickhun mệt mỏi ngồi xuống cánh cửa sau khi tiễn ông quản gia ra về...Đôi mắt đỏ hoe cùng sự mệt mỏi của bao nhiêu ngày mất ngủ, Nickhun dựa vào cánh cửa nhắm nghiền đôi mắt lại....Một bàn tay nhỏ nhắn chạm nhẹ vào khuôn mặt anh, Nickhun mở mắt mĩm cười với người đứng trước mình
"Seungyeon”
“Seungyeon....anh xin lỗi....”
Cô gái mỉm cười và biến mất sau cái ôm chặt từ Nickhun, nó xa dần xa dần anh trong tiếng gào thét vô vọng
“Seungyeon.....Seungyeon......”
“Seungyeonnnnnnnn”
“Khun, tỉnh lại nào...Khun....bình tĩnh nào...nhìn em này......”
“Fany, tại sao em lại ở đây?”
Nickhun tiều tụy đến mức khiến Tiffany như muốn ôm chặt lấy anh, đôi mắt cô rưng rưng dòng lệ
“Em lo cho anh”
“Không cần đâu...làm ơn về cho....” Nickhun bước xuống giường
“Anh ốm rồi, anh nghĩ anh có thể chịu đựng nổi hay sao?” Tiffany cố kiềm nén cảm xúc của mình
“Về đi nếu không muốn người ta dị nghị”
“Seungyeon sẽ không muốn thấy anh như thế này đâu, Khun à”
“Không cần em phải an ủi, mau trở về Seoul mà lo việc của mình đi”
“Nhưng em không thể để anh ở đây như thế này được, anh ăn chút cháo đi,nó sẽ tốt cho anh.......”
Nickhun hất ngay chén cháo xuống sàn nhà
“Cút đi....em hãy cút khỏi tôi đi....”
"Khun"
“Nếu không phải tại em.....
......... nếu tôi không gặp lại em, thì cô ấy đã không phát bệnh như thế”
Nickhun nức nở, anh khóc và khóc, đôi mắt anh đẫm lệ trong sự oán trách của mình
“Khun?”
Fany ôm lấy gương mặt anh
“Nếu không tại em, nếu không .....phải vì em.....thì làm sao cô ấy đi sớm thế được chứ”
“Khun à”
Tiffany ôm chặt lấy Nickhun, anh khóc ngất lên với nỗi niềm của mình, nỗi niềm của một người chồng luôn thờ ơ lạnh nhạt với vợ
***
“Yuri, chị về trễ thế?” Yoona chăm chú với quyển sách của mình
“Uhm, chị hơi mệt, chị ngủ đây” Yuri thả mình lên giường trong mệt mỏi, cô cuộn người tìm lấy cái chăn của mình
“Này, chị định nằm như thế à, thay đồ đi chứ?” Yoona bước lại gần lay chị mình
“Mệt quá....đi làm rồi mới biết khổ là thế nào đây”
“Sao vậy, có chuyện gì không vui ư?” Yoona ngồi xuống cạnh chị mình và Yuri liền gối đầu lên đùi cô
“Mấy ngày hôm nay chị sao thế, Taecyeon cứ gọi tìm chị suốt” Yuri im lặng, cô nhắm đôi mắt lại vờ như ngủ
“Lại giận nhau à?”
“Này, chị ngủ rồi à....”
“Chị nằm lên đùi em và ngủ như thế vậy sao?” Yoona nhăn mặt vì biết chắc là Yuri đang tránh câu hỏi mình
“Yêu nhau nhiều, thì sẽ hiểu nhau nhiều đúng không?” Yoona chau mày với câu nói của Yuri
“Đôi khi..... nó chẳng là gì cả....” Yuri ôm lấy eo của Yoona nói trong buồn bã
“Đang bế tắc à?”
“Rồi cũng qua mà chị, chị của em đâu yếu đuối vậy chứ?” Yoona vuốt mái tóc chị mình
“Em nghĩ vậy sao!” Yuri mở mắt cười nhẹ
“Vài bữa lại mùi mẫn thôi, hai người làm sao mà dứt ra được cơ chứ.” Yoona cười gượng trêu chị mình
“Yoona?.....Em đang yêu phải không?” Yoona hơi giật mình với câu nói của Yuri
“Chị nói gì thế?” Cô bối rối khiến Yuri phải bật dậy
“Em đang đỏ mặt kìa, vậy là thật rồi.....hì....” Yoona cảm thấy hơi chau mày
“Làm gì có chứ?” Cô lườm chị mình
“Nói chị biết, em đang để ý anh nào hả?” Yuri nhìn chầm chầm vào Yoona
“Gì cơ, em còn nhỏ mà chị....Không có chuyện đó đâu...” Yoona cố tránh ánh mắt của Yuri
“Taecyeon nói không sai mà....em yêu rồi, nhóc à...”
Yuri đứng dậy thay quần áo của mình ra
“Anh ấy nói vậy sao?”
Yoona cắn chặt môi, cô buồn bã quay mặt về hướng cửa sổ
“Anh ấy hay nói về em lắm, chị cũng hơi bất ngờ là anh ấy hiểu em còn hơn cả chị nữa cơ”
“Thế à.”
“Chị đi tắm đây....”
"Anh ấy nói thế sao?"
Yoona im lìm ngồi lại bàn học của mình, một khoảng trống trải dài trước mắt cô, không một suy nghĩ, không một cảm giác, Yoona ngồi bất định với đôi mắt nhìn xa xăm vào quyển nhật kí của mình, mở nhẹ nó trong buồn bã...dòng chữ hiện ra trước mắt, giọt nước mắt tự động chảy dài trên gương mặt nhỏ nhắn ấy....
“Ok Taecyeon”
***
“Alo....”
“Này, anh có đang ngồi trước màn hình không đó....”
“Có chứ, thật chẳng ra làm sao cả, trận này dở tệ”
“Đúng, ghét nhất là cái tay hậu vệ biên, dở hơi thật....”
Jessica nói huyện thuyên qua điện thoại với trận đấu mà cô vừa xem xong, cả cô lẫn người nghe đều đang bàn luận rất ư là sôi nổi, mặc dù sau trận đấu, họ sẽ lại mắng nhau như đối thủ....
“Em nói chuyện với ai mà cả buổi thế?” Tiffany vớ lấy cái bấm tivi
“Thôi, không nói với anh nữa, bye....” Jessica gác máy vui vẻ hơn mọi ngày khiến Taeyeon cũng thắc mắc
“Này, em có bạn trai rồi à?” Taeyeon quay sang nói
“Bạn trai á? Hahahaha” Cô cười một tràng lớn
“Con bé này, dạo này làm sao ấy....” Tiffany tiếp
Jessica vẫn cười ngặt nghẽo, cô chợt nhớ đến một chuyện cần làm và nói nhanh với chị mình
“À, em quên mất...em đặt vé rồi....các chị còn nhớ chuyến du lịch của chúng ta chứ?”
Taeyeon và Tiffany há hốc mồm với chuyến du lịch mà mình đã đặt để đi cùng nhau....Nhưng cuối tuần nó đã đến và cả hai cũng đã quên mất với lịch làm việc của mình
“Thôi chết, chị quên mất...cuối tuần này ư?” Taeyeon chau mày suy nghĩ
“Uh, chứ tuần nào...chị đừng nói với em là chị lại bận đấy nhé. Em không chịu đâu” Jessica trề môi
“Xin lỗi, chị có việc rồi....chắc là....” Taeyeon ngồi sát ôm lấy Sica dỗ dành
“Ứ chịu, ứ chịu....chị đã hứa sẽ đi du lịch cả nhà cơ mà....”
“Thôi nào, tụi em cứ đi với nhau đi hén, lần sau chị sẽ đi cùng....còn lần này thì không được” Taeyeon cố gắng dụ ngọt Jessica
“Thế còn chị, Tiffany?” Jessica quay sang Fany
“Uhm....Em biết đấy....công việc của chị....hihi....” Tiffany ngập ngừng
“Được rồi, được rồi..chị không đi thì thôi....”
“Yuri và Yoona sẽ đi cùng em....ngoan nào, đi chơi về phải kể chị nghe đó” Cả hai chị em kéo nhau về phòng để Jessica ngồi đấy tức tối vì sự hứa cuội của hai bà chị....
“Em ghét các chị lắm.....không đi thì thôi....em sẽ rủ người khác....”
Chap 17
A Trip
“Unnie à, mình đi thôi....còn chờ ai nữa?” Yoona nhìn đồng hồ
“Chờ chút nào, còn bạn unnie nữa cơ” Jessica bồn chồn đi tới đi lui
“Oaaa~ Em tưởng chỉ có tụi em thôi chứ, chị rủ thêm ai nữa vậy?” Yuri dựa vào thành cột ngáp
“Đi ít quá sao mà vui, đông mới vui chứ” Yoona và Yuri nhìn nhau khó hiểu với cái nhướng mày của Jessic
“Ah....họ tới rồi kìa...”
Từ đằng xa Yuri và Yoona trố mắt nhìn thấy Dragon đang chạy hỗn hễn đến, Yuri mĩm cười nhẹ nhìn Sica và tắt ngay khi thấy người tiếp theo
“Xin lỗi, tắt đường quá...hihi” Dragon cười tru
“Biết mấy giờ chưa hả? Bình thường anh đúng giờ lắm cơ mà?” Jessica lên giọng
“Yuri~” Taecyeon bước lại gần
“Ai bảo anh đến đây?” Yuri lạnh lùng không thèm nhìn đến anh, còn Yoona đứng kế bên mắt không rời khỏi Taecyeon
“Thôi nào, là chị rủ anh ta đấy, em không nhỏ mọn vậy chứ?”
“Vậy thì chị đi với anh ta đi, em đi về”
“Này, em nghiêm trọng thế, hai người chỉ hờn nhau thôi mà” Jessica nắm tay Yuri lại
“Đúng đấy, có gì thì hãy giải quyết luôn đi, cho cậu ấy một cơ hội đi mà” Dragon hưởng ứng nói, Jessica gật gật liên tục như thể rất ư là hòa hợp
Yuri nhìn sang Taecyeon, đôi mắt anh chứa đầy lời xin lỗi mà cô có thể cảm nhận được...song phần nào sự bướng bỉnh từ cô gái này khó mà dỗ dành đượ
“Đi cùng nha chị, nếu chị về, em cũng về luôn đấy” Yoona nắm lấy tay Yuri, cả hai nhìn nhau cười làm mọi người cũng cười theo
“Nào...xong chưa....tàu sắp khởi hành rồi đấy....”
“Ý, còn một người nữa cơ mà” Jessica đứng lại nói to
“Tôi ở đây” Một giọng nói vang lên từ sau, Yoona ngỡ ngàng với Taeyang trong bộ trang phục thoải mái cùng chiếc mũ hip hop mà trước đây cô đã từng gặp
“Này, sao lúc nào anh cũng im lìm như thế....đến thì phải lên tiếng chứ” Jessica đánh vào tay Taeyang khá thân mật, một chút nhăn nhó hiện rõ trên mặt Dragon
“Thôi được rồi, đi nào, đừng nói chuyện phím nữa” Anh kéo Jessica đi và thúc giục mọi người
Taeyang mĩm cười nhẹ với Yoona, cả hai chỉ nhìn nhau cười và gần như họ có thể đọc được ý nghĩ trong đầu của nhau....Taecyeon thì cứ lẽo đẽo theo sau Yuri, anh cũng chẳng dám mở miệng nói điều gì, điều anh chỉ cần duy nhất lúc này là ánh mắt của Yuri, chỉ cần cô chịu nhìn về phía anh thì anh đã mãn nguyện rồi....Cả 4 người họ im lặng là thế duy chỉ có hai người còn lại là ồn ào không thể tả...
“Ya, đây là đồ ăn của tôi mà....sao lúc nào cũng tự tiện thế?” Dragon càu nhào
“Anh mua để làm gì, cũng ăn thôi, cho ké miếng mà cũng keo” Jessica trề môi và tiếp tục ăn
“Thật là, ai mà chịu nổi cô chứ....này, này....chừa với nào....cái này đắt đấy....” Dragon ngồi xuống cùng ăn với cô
“Uhm, cái này ngon đấy....lần sau mua thêm nhé....”
“Này, thật ra thì ngoài chuyện ăn và ngủ ra, cô còn có chuyên ngành gì nữa không?” Dragon thản nhiên hỏi trước mặt mọi người làm cả bọn cười phá lên còn cô thì máu đang sôi sùng sục
“Ya, Dragon, anh muốn chết với tôi đó hả? Có em gái và bạn trai của chúng ở đây đấy”
“Thì sao nào, ai mà không biết cơ chứ? Hahaha” Dragon được dịp làm tới
“Thôi mà, chị không cần phải cáu đâu, bọn em đều biết cả” Yuri chiêm vào bĩu môi như đồng tình
“Yah.... Yuri kia....em đang trêu chị đấy hả?” Yoona và Yuri cố nhịn cười, chỉ có mỗi Dragon là không nhịn được.Thế là suốt dọc đường đi cả bọn chỉ toàn nghe tiếng cãi nhau của hai anh chị kia
“Yahhhh, Dragon kia, tôi mà bắt được là anh chết với tôi đấy....Yahhhhhh”
Top vươn vai ngồi dậy nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh sáng của nắng sớm đã phả gần như khắp phòng...anh đứng dậy mặc lại quần áo của mình để đến với cuộc hẹn cuối tuần mà anh muốn
“Sao anh thức sớm vậy?” Victoria ôm lấy anh từ sau, trên người cô gần như hoàn toàn không mặc gì sau trận chiến của đêm hôm qua
“Anh về đây, em cứ ngủ tiếp đi” Top cài khuy áo của mình lại nhưng Victoria cố ngăn lấy anh
“Ở lại với em đi, mới sáng thế này anh đi đâu cơ chứ?” Cô gỡ cút áo anh ra và hôn anh nồng nhiệ
“Được rồi, cả đêm qua rồi còn gì....giờ thì anh có việc” Top ngừng cô lại
“Anh đi gặp con bé đó sao? Con bé đó thì có gì hơn em chứ?” Vic kéo anh lại giận dữ. Top quay lại nhìn thẳng vào cô, anh mĩm cười nhẹ và ôm lấy cô nói thì thầm
“Em thì đẹp hơn chắc rồi.” Top cười điểu vuốt lấy má co
“Anh vẫn chưa ngủ với cô ta đúng không?” Vic hỏi trong khi Top vẫn thờ ơ chải chuốt tóc của mình
Vic ôm anh từ đằng sau
“Chỉ cần dụ được cô ta rồi anh sẽ bỏ đúng không?” Top sững lại một lúc rồi thì cười nhẹ gỡ tay cô ra
“Đó không phải là chuyện của em đâu, cưng à” Vic cay đắng nhìn anh
“Vậy ra, chắc anh vẫn chưa chạm vào cô ta....” Vic dựa hẳn vào tường
“Trông ngốc thế mà khó dụ nhỉ?” Vic nheo mắt cười khẩy và ngay lập tức bị Top nắm lấy cổ tay của mình
“Tôi cấm cô xúc phạm đến cô ấy” Top nghiến răng đe dọa cô rồi bỏ đi
“Anh yêu cô ta sao? Anh mà cũng biết yêu sao?” Vic chạy theo ra cửa gào thét
“Đúng! Tôi yêu cô ấy đấy....và từ bây giờ.....
..........đừng bao giờ tìm đến tôi nữa.....cám ơn vì những đêm tuyệt vời của em”
Top bỏ cô ra và bước vội ra ngoài, để mặc cô ngồi đấy khóc lóc van xin anh
“Đồ điểu....Để rồi xem...........Nếu tôi không có anh, thì hai người cũng đừng hòng có
“Này, đừng nhìn em như thế chứ! Anh không mỏi mắt sao?”
Taeyeon ngượng ngùng với ánh mắt tình tứ của Top, cô đang che dấu gương mặt ửng đỏ của mình. Top mĩm cười với cái mắc cỡ của cô, anh xoay ra ngoài và nhìn vào tấm hình gia đình của
“Mọi người đi chơi vui thế, sao em không đi cùng?” Anh nhìn vào tấm hình hỏi bâng quơ
“Tại anh cả đấy” Top bật cười với câu trả ấy và đi lại gần cô
“Vì muốn được gần anh à?” Anh choàng tay qua cổ cô, với chiều cao của Top, dường như anh quá cao để tìm lấy vòng eo từ cô
“Gì chứ, em có việc thật mà” Taeyeon dựa hẳn vào người anh, cơ thể ấm áp vạm vỡ bao quanh lấy thân hình nhỏ bé (chính xác là vì cô hơi lùn) của cô
“Làm sao anh có thể hôn được em trong tư thế này nhỉ?” Top cười ranh mãnh nhìn cô và lập tức nhận ngay cái thục của cô gái nhỏ nhắn trong lòng anh
“Cấm nghĩ lung tung đấy....nếu không em sẽ đuổi anh về ngay cho xem” Cô nghiêm giọng nhìn anh
“Anh đùa mà, thế chỉ được phép ôm thôi à?” Top kéo cô vào vòng tay của mình
“Như thế là đủ rồi” Cô nói và mĩm cười trong lòng anh
“Thế không gì khác sao?” Anh chu mỏ và nâng cằm cô lên
“Muốn về nhà sớm ư?” Taeyeon lườm một cách đáng sợ khiến Top lập tức ngập ngùi
“Oh, không.... thế này là anh mãn nguyện rồi....cưng à”
Top xiết nhẹ cô gái nhỏ nhắn trong tay mình. Cả hai vui vẻ tận hưởng buổi sáng trong không khí lãng mạn ngọt ngào mà từ trước giờ có lẽ Top chưa thật sự trải qua. Chỉ khi bắt đầu với Taeyeon, anh mới biết được đeo đuổi là sứ mệnh cao cả của cánh đàn ông
“Cái gì cơ, chỉ còn có 3 phòng?” Jessica ngạc nhiên với lời nói của anh lễ tân khách sạn
“Chúng tôi đã đặt phòng từ trước rồi cơ mà? Sao chỉ còn có 3 phòng?” Yuri cũng lên tiếng
“Xin lỗi, quý vị hãy bình tĩnh đi ạ” Anh lễ tân cúi người nói
“Có thể giải thích với chúng tôi được không? Khách sạn lớn thế này mà không còn phòng trống sao?” Dragon chen vào nói nhẹ nhàng
“Vì là cuối tuần nên tất cả đều đã được đặt phòng từ trước đó một tuần thưa quý khách, với lại quý khách Jessica chỉ đã đặt có 3 phòng thôi ạ....”
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Jessica, cô bây giờ mới nhớ ra là mình chỉ đặt có 3 phòng
“Thế là thế nào, Jessica?” Dragon cùng mọi người nhìn cô
“Mọi người bình tĩnh đã nào...haha~” Jessica giả lơ
“Đúng là...tôi đã đặt có 3 phòng.....hì...”
“Cũng bởi vì .....chị nghĩ là .... nghĩ là chỉ có chị em chúng ta đi thôi chứ bộ, ai có ngờ Taeyeon và Tiffany không đi đâu chứ” Mọi người lắc đầu với sự ngớ ngẩn này
“Tôi cũng quên mất là phải đặt phòng thêm cho các anh” Cô lí nhí nói thêm
“Cô mà nhớ chuyện gì chứ?” Dragon gõ nhẹ vào đầu cô
“Vậy quý khách có lấy phòng không ạ?”
“Tất nhiên là lấy rồi” Yuri tiến lại lấy chìa khóa
“Theo tôi nghĩ, các vị có 6 người thế này thì đủ dùng cho 3 phòng đấy chứ.....” Anh lễ tân nháy mắt làm cả 6 người họ trố mắt ra nhìn
“Trong các vị..... anh chị là đẹp đôi nhất đấy” Và anh ta tiếp tục nói với Dragon và Jesscia
Mọi người bật cười với lời nói của anh ta, chỉ có đôi đẹp đó là bị đơ trước lời nói ấ
“Này, anh có nhầm không vậy...tôi với cô ta á? Đừng có nói linh tinh nhá” Dragon đính chính
“Đúng, chúng tôi mà là một đôi á...haha....không thể nào ~”
“Cỡ như cô ta thì sao mà có thể với tôi được cơ chứ.....haha ~”
“Ê, Anh nghĩ anh là ai chứ, anh tưởng làm bạn trai của tôi dễ lắm sao”
“Vậy còn cô thì sao?”
“Chúng ta lên trước đi, hai người này nhức đầu thật á” Yuri cười kéo theo Yoona đi, cả 4 bỏ đi để hai người kia ở đó cãi cọ, chỉ tội cho anh lễ tân phải hứng chịu họ vì lỡ miệng
“Thế chúng ta tính sao? Chỉ có 3 phòng.” Yoona hỏi
“Hay là để bọn anh ở một phòng, còn các em dùng hai phòng” Taec lên tiếng
“Sao được, như vậy chật lắm” Yoona mím môi nhìn sang Yuri, cả 4 đứng trước cửa phòng cũng chẳng biết phải sắp như thế nào
“Hay hai người ở cùng phòng đi, dầu sao hai người cũng quen nhau mà” Taeyang vỗ vào vai Taec
“Không đời nào” Yuri quả quyết
“Chúng ta có thể ở cùng nhau, để mọi người khỏi phải khó xử mà Yuri” Taec níu tay của cô
“Em và Yoona sẽ ở cùng phòng, còn hai phòng kia các anh tự giải quyết đi...Mình vào thôi Yoona” Yuri lườm Taec một cái rồi kéo em mình vào trong để hai chàng trai còn lại đứng đó nhìn nhau
“Aishhhh, sao cô ấy giận dai thế không biết?” Taec dựa vào tường nhăn nhó
“Mình đã cố giúp cậu rồi đấy, giờ thì chúng ta tính làm sao?” Taeyang hỏi
“Mình cứ dùng phòng này, còn phòng kia.......
..........để Jessica và Dragon tự giải quyết đi, có lẽ họ sẽ thích khi ở cùng nhau đấy!”
Taec gật gù với câu nói của mình và cả hai đi về phia
“Là sao đây? Tại sao tôi và anh có thể ở cùng phòng được chứ?”
“Bộ tưởng tôi muốn sao? Bọn họ thật quá đáng mà” Dragon và Jessica ngồi quay mặt lại trên hai chiếc giường đơn, cả hai nhăn nhó khi phải đối diện và bây giờ lại còn chung phòng, Dragon lên tiếng phá vỡ sự im lặng từ phía Jessica
“Ê, sao im quá vậy....cô đang chửi thầm tôi hay là mệt quá rồi nên không muốn nói nữa?” Anh thấy cô khác lạ và đi lại gần
“Ê, mặt cô sao đỏ lên hết vậy? Cô ốm sao?” Anh lo lắng nhìn cô gái mặt đỏ như say rượu, Jessica chống chế
“Ố,...ốm bao giờ...tại....tại....nóng quá chứ?” Jessica lắp bắp
“Thật kì lạ, trời lạnh thế mà bảo là nóng ư?” Dragon khó hiểu nhìn ra cửa sổ
Trời ạ, Jessica ngốc, mày đang nghĩ chuyện gì thế?
Tiếng điện thoại cô vang lên cắt ngang ánh mắt đang nhìn về phía anh
“Hey, bọn em tới chưa vậy? Đi chơi vui chứ?” cô gái bên kia vui vẻ hỏi
“Tiffany, bọn em tới nơi rồi...mới nhận phòng xong đấy”
“Uhm...có Dragon ở đó không? Chị không gọi được cho anh ấy” Jessica hơi ngưng lại với câu hỏi của Fany
“Sica....em còn đó không?” Cô giật mình và đưa ngay điện thoại cho người bên cạnh
“Tôi á.....alo...” Dragon nghe máy rạng rỡ nói cười
“Uh.....anh đã sắp xếp buổi hội thảo đó rồi....” Jessica cố lắng nghe chuyện từ anh
“Em yên tâm, anh là ai cơ chứ...haha” Vẫn không nghe Tiffany nói gì, Jessica hơi tiến gần lại phía anh
“Uhm....chuyến đi này á.....anh nhớ mà.......biết rồi........”
Anh ta nói gì thế nhỉ, sao Fany lại biết mình rủ anh ta....sao chị ấy lại biết anh ấy sẽ đi cùng mình cơ chứ?
“Này, cô làm gì vậy....nghe lén tôi sao?” Anh trả điện thoại
“Xí, có gì mà nghe lén....” Jessica giựt lấy nó...Thái độ của Dragon thay đổi hoàn toàn...anh vui vẻ xếp hành lý ra và còn huýt sáo khiến Sica đượm buồn
“Này”
“Gì?”
“Umm...umm....sao Tiffany biết là anh đi cùng chị em tôi vậy?” Sica đánh bạo hỏi
“Tất nhiên tôi phải báo cáo cho cô ấy biết rồi....” Anh thản nhiên đáp
“Báo cáo?
Báo cáo....tại sao phải báo cáo....hai người họ đâu có quen nhau...
“Uhm, cô ấy mà biết tôi ở cùng phòng cô chắc sẽ chém tôi chết....vì vậy...chúng ta hãy im lặng chuyện này nhé” Dragon đột nhiên nói nghiêm túc, Sica lặng nười đi hồi lâu
“Có phải nếu Tiffany ...nếu chị ấy bảo anh đừng đi....thì anh cũng không ..... không đi phải không?”
“Uh” Một câu trả lời ngắn gọn làm Sica hơi thấy mình nghẹn đi một chút
“Tôi......tôi sang phòng Yuri lấy đồ đã” Cô mím môi mở nhanh cửa chạy ra ngoài.....những mớ suy nghĩ ngổn ngang cứ xáo trộn trong lòng, Sica cũng không hiểu là gì nhưng cô biết mình đang có chút ganh tỵ nhen nhóm từ lúc nào
“Thật là....mình còn chưa nói hết câu...nhưng nếu là cô rủ thì tôi sẽ đi cùng, ngốc à”
Chap 18
In Your eyes
“Cảm ơn anh, chăm sóc tốt cho bọn nhóc nhé....đi chơi vui vẻ....bye”
Tiffany cúp điện thoại, nhìn về phía người đối diện, Nickhun đang chăm chỉ trong bản hồ sơ của mình
“Em không cần phải ở đây đâu....nếu xong việc rồi....em có thể về” Anh nghiêm nghị nói, mắt vẫn không rời máy tính
“Anh đã xem kĩ mẩu sản phẩm rồi chứ?” Tiffany ngồi đối diện anh hỏi
“Anh không có thời gian, em cứ để đó....rồi anh sẽ liên lạc với bên em” Khun lạnh lùng không thèm nhìn đến cô
“Em có thể ở đây một chút được không?” Tiffany nuốt nghẹn lời nói
“Cuối tuần, em không có việc gì để làm sao? Chị em của em, hay ....tên Dragon đó....em vẫn còn liên lạc với anh ta mà” Fany tròn mắt với câu nói của anh
“Anh còn nhớ Dragon sao?”
“Không có gì, chỉ nói đại thôi....em về đi” Nickhun lúng túng thấy rõ
“Em cứ nghĩ anh đã quên hết ký ức của chúng ta rồi chứ? Cả việc Dragon.....”
“Đủ rồi......
..........đừng nói về chuyện đó.....” Nickhun đập mạnh lên bàn để dừng cô lại
“Em về đi..để anh yên được không?” Ánh mắt anh giờ mới nhìn đến Fany
“Em xin lỗi, có lẽ .... em đã làm phiền anh....em về đây”
Tiffany cười gượng và bước vội ra khỏi đó, một nỗi buồn vô tận cứ nhoi nhói trong tim dù biết rõ về nhau nhưng thật khó để hiểu được nhau lúc này........
Fany......Anh xin lỗi........
***
“Yoona, xong chưa? chị đói rồi đấy....chúng ta phải đi ăn thôi.....” Yuri tựa mình trên chiếc giường gọi lớn
“Em ra ngay đây....chúng ta phải gọi các anh luôn chứ chị” Yoona chỉnh chiếc váy trắng của mình bước ra ngoài
“Woa~ ai thế nhỉ? Em tôi giờ đã là một thiếu nữ rồi đấy....xinh quá đi” Yuri nhíu mày trêu
“Thôi đừng trêu em chứ, chúng ta đi nào!”
Cô bé ngượng ngịu mở cửa ra, bất ngờ với cái ra hiệu của một người, Yoona mất hút ngay sau đó để Yuri lại một mình.
Vừa tính quay lại bước ra ngoài, một cánh tay ôm luồn sang eo cô ôm thật chặt
“Làm gì vậy? Ai cho anh vào đây chứ?” Yuri quen thuộc với vòng tay ấy và không cần quay lại cô cũng có thể hiểu ngay là ai
“Yoona có hẹn rồi, chẳng lẽ em cứ đi theo em ấy suốt sao?” Taecyeon vẫn cứ ôm mặc cho Yuri có dùng sức cố đẩy anh ra
“Vậy thì em sẽ đi một mình, không cần đến anh đâu.....Buông em ra”
“Không buông đấy....em làm gì anh hả?”
Taecyeon một mực ôm chặt và ngay lập tức chân anh nhận phải cú đá đau từ chiếc giày đế nhọn của cô. Taec đau đớn và buông vội cô ra
“Em...em có cần phải như vậy không hả? Đau lắm đấy......” Anh nhăn nhó
“Mặc kệ anh...”
Yuri cười gian và bỏ đi. Taecyeon đứng dậy chạy theo, vì chân anh còn đau nên anh ngã ngay sau đó, một chút lo lắng Yuri quay lại xem anh thế nào
“Anh đi được không đó? Em chỉ đùa chút thôi, bộ đau lắm sao?”
Yuri dịu giọng Taecyeon vẫn quằn quại bên dưới, anh không trả lời càng khiến cô lo lắng hơn
“Này, không sao chứ....đưa em xem nào...em đâu có mang giày nhọn lắm đâu”
Cô kéo chân anh lên để xem vết thương, chưa kịp thấy gì thì chỉ biết anh đã đè cô lên giường hôn nhanh lấy cô, Taecyeon không để Yuri phản kháng một giây nào cả, anh hôn và hôn thật say đắm, thật nhẹ nhàng.....Yuri từ từ đón nhận sự nồng nhiệt cùng anh, cả hai rời nhau sau nụ hôn dài cháy bỏng
“Ai cho anh hôn em hả?”
Cô đánh vào người đang nằm trên mình, Taec mĩm cười để gương mặt mình sát lại gần cô hơn
"Sao em hay dỗi thế? Em muốn thử thách sự kiên nhẫn của anh à?”
Taecyeon không để Yuri trả lời, anh lại khóa chặt môi cô lần nữa, lưỡi anh đẩy nhẹ vào môi cô khám phá sự ẩm ướt của nhau, cả hai lăn lộn đùa nghịch với những cái hôn liên hồi.....trên giường mà quên mất sự có mặt của cô bé bên ngoài....
“Taeyang”
“Sao cô lại ở đây? Có thấy Taec đâu không? Cậu ấy bảo đi đâu đấy rồi mất hút luôn”
“Áh.....buông ra nào.....haha”
Tiếng Yuri vang lên giải thích được câu hỏi của Taeyang, cả hai nhìn nhau cười trừ vì sự làm lành của họ
“Mình đi dạo nhé?”
Taeyang đề nghị, cả hai dạo bước dưới bãi biển hoàng hôn tuyệt vời, Vẫn như vậy, Yoona im lặng tận hưởng tiếng sóng biển dập dìu còn người đi cùng cô vẫn không khỏi ngắm nhìn gương mặt đang hòa trong gió biển ấy. Taeyang nhìn vào đôi mắt nhắm nghiền của cô, anh mĩm cười nhẹ với niềm hạnh phúc nhỏ của mình
“Cười gì vậy?” Yoona nhìn anh thắc mắc
“Không....không có gì” Anh bối rối vờ nhìn sang chỗ khác
“Thật khó hiểu” Cô mĩm cười bước đi nhẹ trên phiến đá
“Cẩn thận đấy”
Taeyang chụp lấy Yoona khi cô vừa trượt chân trên phiến đá phủ đầy rêu. Yoona ngượng ngùng với vòng tay mà Taeyang đang ôm chặt lấy, ánh mắt cả hai nhìn chầm chầm vào nhau.....Taeyang vén lọn tóc ra sau vai cô, với khoảnh khắc gần như có thể tìm lấy môi nhau....Taeyang đánh bạo hôn nhẹ lên môi cô....và lập tức Yoona đẩy anh ra trong sự bối rối
“Xin lỗi.....tôi....tôi.....”
Anh lắp bắp vì sự đường đột của mình, Yoona bỗng dưng bỏ chạy về phía trước, cô không nói gì cả vì lúc này mặt cô gần như đỏ ngầu như kẻ say rượu
“Yoona...yoona....” Taeyang gọi với theo trong lo lắng
“Aishh....thật là....sao mình có thể làm ẩu vậy chứ?” Lòng anh rối bời với hành động của mình...
THÌNH THỊCH...............THÌNH THỊCH................
Mình sao vậy? Sao mình lại lúng túng như thế? Mình có quyền trách anh ấy, sao mình còn bối rối hơn cả anh ấy chứ?
THÌNH THỊCH............... THÌNH THỊCH...........
“Áh.... Xin lỗi....xin lỗi”
Yoona đâm phải vào người khác, cô bối rối xin lỗi và Taeyang cũng vừa chạy tới
“Cô không sao chứ?” Anh hỏi dồn
“Yoona....em là Yoona lớp dưới đây mà...” Anh chàng mà cô đâm phải, nhướng mày nói
“Seung Gi?”
Yoona mím môi nhận ra anh ta trước sự thắc mắc của Taeyang và cô gái đi cạnh anh chàng kia
“Woa~ Trông em khác thật đấy....đúng là xinh hơn trước nhiều”
Taeyang khó chịu với thái độ của anh ta, anh nhìn sang cô như để thăm dò, một ánh buồn rượi khiến Taeyang càng lo lắng hơn
“Em quên anh rồi à.....chẳng phải ngày xưa, anh là chàng trai lý tưởng của em đó, thậm chí em còn gửi cho anh cả một tấm thiệp nữa đấy....”
Yoona cắn chặt môi, kí ức buồn thời đi học ùa về trong cô. Người mà cô đã từng mến mộ với nhiều biệt tài đáng yêu đang đứng trước mặt cô cùng cô gái xinh đẹp khác
“Anh vẫn khỏe chứ?” Yoona cố mĩm cười Taeyang thấy rõ “Đã lâu rồi không gặp”
“Anh yêu, con nhóc này là ai đấy?” Cô gái kia tỏ vẻ kiêu kì hỏi bạn trai mình
“Một cô bé đã từng thần tượng anh....chồng của em đẹp trai thế kia mà...haha” Seung Gi cười đắc ý
“Chào chị, anh chị đã cưới nhau rồi ư, chúc mừng”
Yoona bình thản, một bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy cô, cảm giác run run trở nên ấm áp dịu kì, Yoona mĩm cười nhẹ khi Taeyang đã tìm được tay cô
“Đây là bạn trai của em sao? Anh cứ tưởng sẽ tốt hơn anh.....nào ngờ....” Anh ta lắc đầu ra vẻ tội nghiệp
“Anh muốn nói điều gì?” Yoona hỏi thẳng thừng
“Chậc....tại sao em có thể quen một người không có chút gì là giống anh hết vậy? Một gã hip hop, đường phố....thậm chí trông anh ta còn lùn nữa chứ”
Taeyang tím mặt với câu nói đó, tự ái đàn ông nổi lên trong anh, Yoona kịp ngăn anh lại trước khi có chuyện gì xảy ra
“Đó không phải là vấn đề...một khi cả hai tìm được tình yêu thực sự của nhau....xin lỗi, em phải đi rồi” Yoona nắm chặt tay Taeyang kéo đi
“Đúng là một gã chẳng ra gì? Em ghĩ sao mà quen người như anh ta chứ?”
Seung Gi vẫn cố nhạo và lần này Taeyang không thể để yên được nữa, anh quay lại nhìn thẳng về Seung Gi
“Này, cậu định đánh tôi hả? Cậu đừng quen thói côn đồ ở đây đấy...tôi sẽ gọi...”
“Xin lỗi, tôi chỉ muốn nói điều này....dù tôi có là người thế nào, thì tôi vẫn tự hào là mình có được người tôi yêu, đó mới là tình yêu thật sự, tình yêu không lợi nhuận và hình thức”
Taeyang cắt ngang lời anh ta và chuyển sang cô vợ anh ấy
“Này, anh làm gì vậy? Anh yêu cứu em....” Cô gái la lên
“Chị là vợ của anh ấy?” Cô gái gật lia lịa
“Có một người chồng như anh ta, chị không thấy xấu hổ sao? Khi đi cạnh chồng, mà anh ta lại tán tỉnh cô gái khác.....như thế mà gọi là chồng sao?”
Taeyang nói dứt câu và trở lại bên Yoona, một nụ cười hiện lên trên môi họ, cả hai lại sánh bước bên nhau trên đường
“Đồ khốn, anh không thấy nhục sao hả?” Cô gái đánh tới tấp vào chồng
“Anh chỉ muốn đùa chút thôi mà, em yêu.....đừng giận mà....”
“Tránh xa tôi ra...đồ háo sắc....”
“Em yêu ... chờ anh với....”
“Hey, tay trong tay lại rồi hả?” Dragon vẫy tay chào đôi tình nhân hạnh phúc đang lại gần bàn.
“Đấy, thế mà cứ la oai oái lúc sáng!” Jessica xỉ vào trán Yuri trêu
“Thôi đừng trêu em nữa mà, gọi gì ăn chưa? em đói quá....” Yuri nhíu mày nũng nịu với người yêu
“Ăn gì? Anh lấy nào!” Taec tựa trán vào nói thì thầm
“Gì cũng được”
Yuri cười tươi đáp lại, họ gần như sắp sửa hôn nhau làm mọi người phải rùng mình với hành động thân mật của họ
“Thôi thôi, hai anh chị bớt tình tứ chút cho mọi người nhờ nào” Jessica nhăn mặt nói
“Tôi đi lấy thức ăn, cô ngồi chờ nhé” Taeyang cũng đứng dậy nói
“Uhm...”
Cả bốn người họ dừng lại với sự lên tiếng từ Taeyang, Yoona hơi đỏ mặt với ánh mắt lườm của chị mình
“Này, đừng nhìn em như vậy chứ?” Yoona uống ngụm nước
“Dragon, anh không lấy thức ăn cho Jessica à?” Yuri ngạc nhiên khi Dragon vẫn còn ngồi đấy
“Ơ, sao anh phải lấy cho cô ta, tự mà lấy ăn chứ”
Dragon thản nhiên ngồi đấy, một chút đượm buồn, Jessica cũng chẳng màng đến việc nhờ vả anh. Cô đứng dậy chuẩn bị lấy thức ăn cho mình
“Đi thôi nào, ông anh....phải ưu tiên phụ nữ chứ! Jessica, chị cứ ngồi đấy” Taecyeon kéo anh đứng dậy
“Ế, từ từ chứ.....
“Chị sao vậy? Ăn phải dưa leo à?” Yoona nhận ra ngay biểu hiện của chị mình
“Đâu có gì, chắc là hơi mệt” Jessica nói qua loa
“Nè, em đó...đang hẹn hò thật à?” Cô đổi đề tài lãng tránh ánh mắt vẫn nghi ngai của Yoona
“Taeyang và em....hai người...tới đâu rồi?” Yuri cười ranh mãnh
“Này, đừng nói linh tinh....bọn em chả có gì cả đâu?” Yoona chống chế vẻ buồn buồn
“Con bé này, biết mắc cỡ rồi đấy chị à” Yuri xoa đầu em mình nói
“Thôi mà, không có gì đâu”
Ánh mắt Yoona hướng về phía Taeyang, một chút bối rối khi họ nhìn thấy nhau, Yoona cảm thấy điều kì lạ ấy lại xuất hiện lần nữa trong lòng, Taeyang có nụ cười tuyệt vời, anh ấy đang cười với cô, một nụ cười chợt làm cô xao xuyến.....
“Thức ăn đến rồi, thưa quý cô”
“Cà phê à, không có gà sao? Em muốn ăn gà cơ?” Yuri chu mỏ nói với nguoi yeu
“Được, được....sẽ có ngay...” Taec ngọt ngào nói to
“Cái này không có ớt, cô có thể ăn được đó....ăn nào” Taeyang nhẹ nhàng nói với người bên cạnh
“Uhm, sao anh biết tôi không ăn cay được?” Yoona thắc mắc
“Tôi để ý”
Ánh mắt anh bắt đầu không rời cô được, cả hai nhìn nhau đắm chìm trong không gian như thể chẳng có người nào bên c
“E hèm...e hèm....”
Tiếng tằn hắn bật lên khiến cả hai ngượng ngùng cúi mặt
“Thật là, làm như chẳng có ai ngồi đây vậy á?” Jessica lườm Yoona
“Chị này, yêu là vậy đấy....chị không hiểu gì cả” Yuri chống tay cười ranh mãnh
“Thôi ăn đi, công chúa....sao cứ hay bắt bẻ người ta thế?” Dragon gấp nhẹ miếng trứng sang dĩa của Jessica
“Anh nói gì cơ, tôi bắt bẻ ai chứ?”
Jessica gấp trả lại miếng trứng cuộn cho anh, mọi người lấy làm khó hiểu vì hành động khó chịu của Sica
“Yahhh, lại có chuyện gì với cô vậy? Sao tự nhiên nổi cáu như thế hả?” Dragon quát lớn
“Xin lỗi...”
Sica cảm thấy toàn thân nặng nề, cô cảm thấy mình thật thừa thải trong lúc này...
“Chị...không sao chứ? Chị say xe sao?”
Yoona hỏi với sang. Sica mĩm cười nhẹ để mọi người thấy đỡ hơn....cô ực nhanh cốc nước của mình một hơi hết sạch...ánh mắt thoáng buồn Sica cảm thấy toàn thân nhột nhạt, người cô nóng ran, chút ửng đỏ trên người khiến cô phải hét toáng lên
“Ahhhhhhh............ahhhhhhhhh......”
“Lại sao nữa đây?” Dragon tỏ vẻ khó chịu với cô......
“Jessica, chị sao thế?”
Yuri nhận ra được sự khác biệt trên người chị mình. Mắt Sica đỏ lự, khuôn mặt xanh đi, toàn thân một màu đỏ bao quanh...Jessica ôm lấy lòng ngực, khó thở
“Yuri...Yoona.....chị.....chị ...... mệt quá...”
Jessica quay cuồng đầu óc, mọi thứ chau đảo và cô ngất ngay ngay trên tay Dragon, anh lụp chụp cuống cuồng
“Này, cô sao thế? Jessica.....có chuyện gì vậy?” Dragon ôm lấy cô hốt hoảng
“Trời...không lẽ....không lẽ...chị ấy...”
Yuri cùng Yoona chạy lại, cả hai anh chàng kia cũng bối rối không kém, Dragon thúc giục câu nói của Yuri
“Cô ấy sao? Cô ấy sao chứ?”
Yoona đứng dậy kiểm tra phần thức ăn trong đĩa của chị mình, cô niếm từng miếng một trong đĩa
“Không có....đâu có dưa leo trong đó” Yoona nhìn sang Yuri
“Cái gì mà dưa leo với dưa hấu ở đây chứ?” Dragon sốt ruột nói
“Sica dị ứng với dưa leo....nếu chị ấy ăn nhầm nó, chị ấy sẽ như thế này” Yuri giải thích
“Dưa leo?” Dragon lẩm bam
“Là cốc nước.......Là anh đã lấy nước ép dưa leo cho cô ấy”
Chap 19
“Jessica, cô ấy tỉnh rồi...” Dragon mừng rỡ reo lên
“Chị, đỡ hơn rồi chứ?” Yuri vuốt má cô, đảo mắt nhìn xung quanh, Sica cười nhẹ với mọi người
“Này, cô làm tôi sợ quá đi...cô có biết tôi lo thế nào không hả?” Dragon quát lớn trong khi tay vẫn nắm chặt lấy cố gái nằm trên giường
“Anh còn mắng tôi nữa ư? Anh đã mang cho tôi cái thứ ấy mà anh còn đỗ lỗi cho tôi à?” Jessica gân cổ cãi lại và khóc ngất lên
“Thôi nào chị, anh ấy đâu có biết...” Mắt Dragon trợn tròn bới sự hất hủi của Jessica, Yuri mĩm cười an ủi chị mình
“Không sao, chỉ là một cốc nước...cũng không đến nỗi nào đâu” Yoona thêm vào
Mọi người vây xung quanh chờ đợi câu nói từ Dragon, Taeyang vỗ nhẹ vào tay anh ra hiệu về phía Sica. Nhận thấy được sự lúng túng trong bầu không khí này, Taecyeon lên tiếng
“Anh nghĩ chúng ta nên ra thôi, Yuri à...mình đi uống một ít cafe nhé?” Taec nháy mắt nhanh và nắm tay cô bạn ra ngoài
“Taeyang, cậu và Yoona có muốn tham gia cùng bọn mình chứ!” Taec ra hiệu
“Ờ, được....đi nào Yoona” Taeyang và Yoona cũng lần lượt rời khỏi theo
Không khí tràn ngập sự im lặng của gian phòng chỉ có hai người. Jessica nằm im quay mặt lại để Dragon ngồi ở dưới lủi thủi lẩm bẩm gì đó một mình....
Ngốc thật, là mình làm sai mà còn mắng cô ấy...giờ làm sao mở miệng đây nhỉ....
Thật là....cứ mở miệng ra là chỉ muốn cãi nhau thôi
Anh ta có biết gì về cái bệnh này của mình đâu.....sao mình lại trách anh ấy chứ? Mình thật vô duyên làm sao...
Jessica đại ngốc....
Mà không lẽ cứ ngồi hoài thế này à......chắc mình ngủ luôn quá.....
“Cô... có... đói không? Hay tôi mua cho cô cái gì ăn nhé” Dragon lên tiếng làm đứt đoạn dòng suy nghĩ của Sica
“....Tôi không đói.....” Sica cố tỏ vẻ bình tĩnh
“Hay....cô muốn uống gì? Tôi sẽ mua” Dragon dịu giọng khiến Jessica mĩm cười bẽn lẽn
“Thôi không cần đâu” Bản năng công chúa nổi lên trong cô, Jessica lạnh lùng nhắm nghiền đôi mắt lại trả lời
Tiếp tục lại im lặng......khoảng lặng lớn giữa hai con người không thèm nhìn đến mặt nhau....Trời đã tối dần, không khí về đêm háo hức bên ngoài đang đón chào các du khách trên đảo, duy chỉ có hai người trong phòng mang không khí nặng nề chẳng dám đối diện nhau
Cái gì thế này...Jessica....đây đâu phải là lúc lên giọng cơ chứ?
Mình đúng là đại ngốc mà.....sao lại nói chuyện cộc lốc như the
Jessica đang đấu tranh với tâm lý trong chiếc chăn của mình, cô cắn chặt môi rất muốn mở lời, nhưng dường như có điều gì đó đang chống cự lại với suy nghĩ cả cô lúc này. Jessica chìm dần trong suy nghĩ, ánh mắt cô mệt mỏi với đôi má đang ấm dần lên một cách khó tả. Một hơi thở ấm nóng đang tiến dần đến gương mặt cô, Jessica mở mắt bất động với gương mặt đang tiến về phía mìh
Dragon....anh ấy.....
“Mình đi đâu hả em?”
Taecyeon choàng tay qua eo bạn gái hỏi, Yoona lẫn Taeyang lững thửng bước theo sau họ, mọi thân mật trước mắt càng làm hai người đi sau thấy ngại hơn
“Em muốn shopping, anh có muốn shopping cùng em không?”
Yuri tinh nghịch nựng lấy cầm anh hỏi, cô nhìn về phía sau em mình, Yuri mĩm cười và chạy lại kéo Yoona lên đi cùng cô
“Các anh hộ tống bọn em nhé, bọn em muốn mua vài thứ lưu niệm, đi nào Yoona”
Yuri đẩy Taecyeon ra sau, bộ dạng ủ rủ của anh khiến Taeyang phải bật cười khó hiểu
“Cậu làm gì mà ủ rủ vậy, cậu cũng đi cùng cô ấy mà” Taeyang xem những bộ đồ nam trong shop quần áo
“Cậu thật là, cậu có thật là đang đeo đuổi Yoona không đấy?” Taec dùng dằn nói
“Cậu nói vậy là sao chứ?” Taeyang kéo Taecyeon ra ngoài vì sợ Yoona sẽ nghe thấy
“Cậu...đừng nói với mình...là vẫn chưa....chưa thổ lộ?”
Taec nhíu mày chờ đợi khi cả hai đã đi ra ngoài, Taeyang im lặng nhìn về phía Yoona và Yuri bên trong
“Biết ngay mà, cậu đúng là nhát gái....đây là cơ hội tốt để cậu thổ lộ đó....cậu không nghĩ là mình nên nắm bắt cơ hội đi à”
Taec ra vẻ như hiểu rõ sự tình, anh huyên thuyên bài ra đủ mọi kế hoạch tấn công đã từng sử dụng. Taeyang bỏ tay vào túi với suy nghĩ rụt rè của mình, từng lời của Seung Gi đang nằm trong suy nghĩ của anh
“........anh là chàng trai lý tưởng của em đó, thậm chí em còn gửi cho anh cả một tấm thiệp nữa đấy.......”
“Đây là bạn trai của em sao? Anh cứ tưởng sẽ tốt hơn anh.....nào ngờ....”
“Chậc....tại sao em có thể quen một người không có chút gì là giống anh hết vậy? Một gã hip hop, đường phố...
.........thậm chí trông anh ta còn lùn nữa chứ”
.........trông anh ta còn lùn nữa chứ”
.........anh ta còn lùn nữa chu
Taeyang không thôi nhìn về phía Yoona, cô bé có một nụ cười thiên thần đang cười tươi bên cạnh chị mình, Yoona tươi tắn đo ướm những chiếc váy xinh xắn trên người, Taeyang chợt mĩm cười rồi lại tắt hẳn nó một cách nhanh chóng
“Này, cậu có nghe mình nói gì không đấy....” Taec quơ tay lên xuống kéo Taeyang trở về với mình
“À, uhm”
“Cậu cứ y như thế mà làm...bảo đảm với cậu...Yoona không cảm động mới sợ...hihi” Taecyeon cười man rợ
“Này, Taecyeon à....” Taeyang đánh vào vai anh chàng đang có ý nghĩ xấu trong đầu
“Ái, đau....chuyện gì cơ?” Taeyang trịnh trọng nói
“Mình....mình.....mình có lùn lắm không?” Taeyang cúi mặt chẳng dám nhìn bạn
“Điên à, cậu đang nói gì thế?” Taec chau mày khó hiểu
“Mình...thì mình lùn hơn cậu mà”
Taecyeon bật cười lớn khiến Yuri và Yoona phải nhìn sang xem hai anh chàng đang nói điều gì mà phấn khích như thế
“Này, cậu thôi cười đi...các cô ấy biết hết bây giờ” Taeyang bối rối mắng Taecyeon
“Uh, thì cậu lùn hơn mình...bộ giờ cậu mới biết à...” Taecyeon vẫn tức cười
“Không, ý mình là....” Taeyang chau mày nhìn về phía Yoona
“Mình...đã gặp anh chàng trong mộng của Yoona” Taeyang thở dài nói
“Sao cơ? Chạm trán nhau rồi à? ở đâu thế? Sao không kêu mình ra?” Taec lay anh mạnh bạo
“Thôi, đừng đùa...mình không đùa đâu”
Taeyang bỏ đi về phía hàng giày, anh lựa cho mình một đôi và mang thử nó vào
“Này, anh ta là người thế nào? Kể mình nghe với nào?” Taecyeon tò mò kéo Taeyang lại
“Chị ơi, lấy dùm tôi size nhỏ một số”
“Cậu làm mình sốt ruột đấy, mau kể đi nào?”
Taecyeon không ngừng hối thúc bạn mình. Taeyang ngưng đọng trong giây lát và bắt đầu nói
“Uh....anh ta rất được....” Taeyang ngồi xuống băng ghế cười nhẹ
“Được là sao? Trông cậu mất tự tin quá đi? Có gì cậu phải nói mình, mình sẽ quân sư cho” Taecyeon vỗ vào ngực tự ti
“Chị ơi, ở đây có miếng lót giày không?”
“Dạ, có ạ, anh cần loại nào?”
Taecyeon bất ngờ, anh trợn tròn mắt nhìn Taeyang đang thử giày bên dưới
“Mua miếng lót giày? Cậu điên à.......Cậu đâu có lùn lắm đâu..........”
“Mình không lùn nhưng cô ấy.....cô ấy cao mà”
Taeyang ngần ngại nói khiến Taecyeon lại được dịp cười
“Ahahaha....thì ra cậu sợ mình lùn hơn Yoona sao? Cậu ngớ ngẩn thật Taeyang à,...... hahaha.... đây là lần đầu tiên mình thấy cậu lo nghĩ chuyện không đâu đấy...haahaahaa”
“Im miệng đi, cậu không biết đâu...mình thật sự thấy không bằng anh chàng đó chút nào”
Taecyeon im bặt với câu nói buồn bã của anh bạn
“Anh ta thật sự cao, dáng cũng thư sinh nữa....và còn....”
“Còn gì?” Taecyeon chờ đợi
“Rất đẹp trai” giọng Taeyang nặng trĩu
“Trời ạ, anh bạn của tôi, ai dám nói cậu lùn hả? Chỉ thế này thôi mà cả khối cô chết vì cậu đấy”
Taeyang nhìn sang Yoona
“Cậu vẫn có thể hút được người khác cơ mà, cậu có body cực đẹp lại man nữa, và điều quan trọng là cậu có một trái tim chân thành....”
Taecyeon đánh vào ngực Taeyang
“Một trái tim chân thành...đó mới là điều đẹp nhất”
Taeyang ngồi xuốn băng ghế khi nghe bạn mình nói điều này
“Thế... mình.... phải làm sao?”
Tayang lúng túng hỏi Taec, cậu bạn thân của anh đang ra sức dạy bạn mìn
“Ngốc à, thích người ta thì thổ lộ đi....còn chần chừ đến bao giờ....”
Taeyang tinh nghịch nhìn về phía hai cô gái, anh nháy mắt nhanh với bạn gái mình khi họ nhìn thấy nhau
“Mình ...không chắc là có làm được hay không nữa”
Taec đánh vào vai Taeyang và kéo cổ anh lại chỉ thẳng vào Yoona
“Nghe kĩ này anh bạn ngốc của tôi, đêm nay bằng mọi giá phải nói ra hết, rõ chưa.......”
Taecyeon di ngón tay vào ngực Taeyang
“Phải nói hết sao?” Taeyang nhíu mày
“Tất nhiên rồi, cậu không những nói ra tình cảm của mình không đâu, cậu cần phải hành động nữa đấy” Taec cười ranh mãnh
“Hành động cái gì?”
“Tức là....càng có gì thì càng tốt...hiểu chưa?” Taecyeon đau đầu với câu hỏi của Taeyang
“Tối nay, mình sẽ giữ Yuri lại...cậu tha hồ mà tâm tình nhá...hìhì....”
Taeyang suy nghĩ về điều này, tâm trạng anh rối bời với nhiều cách thức mà Taec đã dạy, nó làm anh thấy mình giống như kẻ tội phạm đang lén lút chuyện gì đó
“Thưa anh, anh có lấy loại này không ạ?”
Cô nhân viên đưa miếng lót giày mà Taeyang đã thử lúc này
“Này, cậu có cần phải xài nó không?” Taecyeon vừa cười vừa hỏi
“Ok, gói nó lại cho tôi....”
“Mình muốn tự tin khi đứng trước cô ấy....”
Trước sự ngỡ ngàng của Taecyeon, Taeyang mĩm cười nhìn về phía cô gái của mình, anh muốn làm tất cả cho cô, vì lúc này đây....anh thật sự cần cô gái bé nhỏ ấy lắp đầy trái tim trống rỗng của mình, trái tim lạnh buốt sẽ ấm lại từ đây.....
“Anh à!”
“Huh?”
“Không còn sớm nữa, anh không định về nhà à?”
Taeyeon ngã đầu trên vai Top, cô nghiêng người nhìn sang gương mặt cứng cỏi thanh tú đang cười với mình, khẽ vuốt lấy má anh, Taeyeon như lạc trong đôi mắt tuyệt vời ấy
“Còn sớm chán, em muốn đuổi anh về rồi à?”
Anh mân mê đôi tay nhỏ của cô, hôn nhẹ vào lòng bàn tay và kéo nó đặt vào ngực mình
“Chỗ này cần được sưởi ấm”
Anh cười ranh mãnh, Taeyeon mắc cỡ nhưng vẫn để mặc anh ôm chặt lấy mình, hơi thở ấm nóng của hai cơ thể đang xiết chặt lấy nhau
“Thôi nào anh, Fany sắp về rồi đấy...bỏ em ra nào”
Taeyeon khẽ tách người yêu ra nhưng Top vẫn không chịu rời lấy cô, anh kéo cô lại ngồi lọt thỏm vào lòng mình, Taeyeon nhỏ nhắn đang nằm gọn trên người anh, cô lườm anh một phát khiến Top phải chịu thua
“Được rồi, được rồi...sao em cứ lườm anh mãi thế?”
Top đỡ cô đứng dậy khỏi mình, miệng vẫn không ngừng làu bàu
“Người ta chỉ muốn âu yếm chút mà cũng không được”
Taeyeon mĩm cười với cái mặt phụng phịu của anh
“Sao cũng được....chúng ta còn cả khối thời gia bên nhau mà...”
Taeyeon nắm tay anh khi cả hai bước dần ra cửa
“Vậy mai....anh lại đến nhé....mình ăn tối, há?”
Top đung đưa đôi tay cô, kéo Taeyeon lại trong cái ôm trước khi họ rời nhau.
“Vậy...anh về nha”
Taeyeon gật đầu khi anh bước đi, bước được vài bước anh lại nắm lấy tay cô lần nữa
“Em .... có muốn giữ anh không? Bây giờ còn kịp đấy”
Taeyeon bắt đầu lườm anh. Top biết là không thể lung lay được cô, anh cúi mặt lủi thủi quay trở ra
“Top!”
Anh mừng rỡ với tiếng gọi của Taeyeon, lắc lư chiếc cravat của mình, Top kiêu hãnh nói
“Anh biết là em đâu nỡ để anh về như thế, đúng không?”
Top vịnh lấy bờ vai nhỏ khụy chân xuống nhìn cô
“Túi của anh này...”
Taeyeon chụp nhanh môi anh lại trước khi nó tiến về phía cô
“Ờ...”
Tiếng ậm ờ nghe chán nản khiến Taeyeon cũng thấy nao lòng một chút, cô nhón nhẹ chân hôn nhẹ lên má anh một cái àm Top hơi sững người ra
“Ngủ ngon anh nhé”
Top bất động với cái hôn nhẹ ấy, tuy chỉ chớp nhoáng nhưng cảm giác trong anh thật sự khác hẳn so với trước đây. Cảm giác mà anh chưa từng có trong lòng và giờ đây nó đang làm anh thật sự thích điều đó
“Chị ơi, chị có muốn dùng ly khác không?”
“Được, cảm ơn anh
Tiffany trả lời, mắt không rời người đàn ông đang ngồi bên kia, cô vẫn dõi theo anh ta, nhưng lại không dám tiếp xúc...Tiffany vô hồn ngồi đấy chỉ với mục đích có thể dõi theo người mà cô yêu thương
“Sao chị không đến chỗ anh ta? Chị đã ngồi đây suốt từ chiều rồi còn gì”
Tiffany cười nhẹ với bartender, ánh mắt nao nao mỗi khi người ấy loạng choạng một mình trên chiếc bàn kia, rồi anh ta đứng lên đi khỏi, một va đập nhẹ khiến gã đàn ông kia như muốn đánh anh
“Xin lỗi, anh ấy say quá, thật xin lỗi” Cô đỡ lấy anh ra khỏi chỗ đó
“Anh làm em lo lắm, sao anh có thể bê bết như vậy?”
Tiffany đỡ anh về đế nhà, trong cơn say anh có thể nhận ra người con gái trước mắt mình
“Lại là em..... em định theo .... dõi anh đến chừng nào hả? Em....nói đi”
Anh đẩy Tiffany ra khỏi mình
“Khun, anh say lắm rồi...anh cứ như vậy, làm sao em yên tâm cho được”
Tiffany cố kéo anh lại, nhưng cô lại bị hất tung ra và lần này cô va phải gốc cây, máu bắt đầu chảy ra trên trán
“Fany....em không sao chứ? Máu...máu...đang chảy?”
Chap 20
Even if........Tomorrow...........
“Em xin lỗi...em lại gây ra chuyện....”
Fany cúi mặt không dám nhìn Nickhun, cô kéo chăn ra bước khỏi giường và muốn về nhà ngay lúc này, mọi chuyện cứ rối tung khiến cô ngại phải đối mặt với anh, bắt đầu từ lúc nào, ánh mặt lạnh lùng của anh luôn khiến cô lo lắng và sợ sệt nhưng nó luôn làm cô cứ dõi theo mà chẳng cần sự đáp trả
“Em định đi đâu?”
Nickhun lên tiếng kéo cô lại nhìn lên vần trán vẫn còn rươm rướm vết thương đã được băng bó
“Em đi về...”
Fany nhìn đồng hồ và cố bỏ đi
“Về Seoul? Giờ này ư?”
Anh cũng nhìn đồng hồ và kéo tay cô lại, Fany lo ngại khi sự xuất hiện của mình ở đây, nơi mà anh và Seungyeon đã có một mái ấm cùng nhau, theo ý định lúc đầu cô chỉ muốn dõi theo bước anh từ đằng xa, nhưng cô lại không thể giấu mình, cô lại xuất hiện trước mắt anh
“Em đã theo anh từ Seoul đến đây sao?” Anh hỏi, đôi mắt nhìn chết đâu đó xa xăm
“Em.....em chỉ là đi gặp bạn thôi....” Cô trả lời nhanh câu hỏi không một chút lúng túng
“Trán em còn đau không?”
Nickhun để tay lên trán cô, ánh mắt dày xé nỗi lòng....sự bùng nổ của trái tim như đánh thức trong anh, Nickhun chợt rơi nước mắt, nước mắt rơi dài như thể cơn bão lòng đang vực dậy
“Khun”
Mắt Fany cũng dần cay xè khi nhìn thấy những giọt nước mắt ấy, cô lau nhẹ nó, nhìn sâu vào đôi mắt ấy, đôi mắt chất chứa biết bao nhiêu nỗi đau thầm lặng mà cả hai đã chịu đựng
“Tại sao em cứ xuất hiện trước mặt anh thế này....tại sao em cứ làm anh phải khó xử...tại sao chứ?”
Khun rưng rưng nước mắt, nước mắt rơi dài hòa lẫn vào nỗi uất nghẹn bao lâu
“Anh đã thầm nhũ với bản thân rằng sẽ quên được em......
Thế mà....anh vẫn không làm được.......”
Fany cắn chặt môi, trái tim lại chợt rung động trong cô khi anh thổ lộ điều này
“........thậm chí....khi ở bên vợ mình, anh vẫn không ngừng nghĩ về em.........”
Nickhun như đứa trẻ uất nghẹn lời nói của mình
“Nếu anh không trở về, có lẽ em sẽ quên được anh.....
...... nhưng .... nhưng em làm không được, Khun à...
............em làm không được...”
Fany sờ lên mặt anh, dòng nước mắt chảy tràn ra cả tay cô, cả hai đau nhói nhìn nhau thấu hiểu được cảm giác của tình yêu bấy lâu, nó dấy lên với sự đau xót
“Em yêu anh, cho dù ngày mai có như thế nào đi nữa...thì em cũng chỉ yêu mỗi anh thôi”
Fany cắn ướt sũng nước mắt nói, cô hôn nhẹ lên môi anh, bờ môi chạm vào nhau hòa trong làn nước mắt, cô biết rằng điều này sẽ mang cảm giác tội lỗi thế nào nhưng lý trí không thắng nổi con tim, chỉ cần được bên anh cô có thể làm tất cả dù ngày mai có ra sao đi nữa
***
“Jessica, Anh thích em.....”
Dragon hôn nhẹ lên má nói thì thầm
“Dragon..anh đang làm gì vậy?”
“Anh thích em mà”
Anh lại tiếp tục hôn lên cháy tai, lên cổ...và tìm lấy bờ môi mềm của cô, mặc cho Jessica cứ né tránh lấy anh, Dragon vẫn nhẹ lướt môi mình
“Dragon.....em ngại lắm......em....”
“Thôi nào.....đừng vậy mà....hihihi...”
Cô bé vui vẻ để mặc cho anh đùa cợt nơi cổ mình, Jessica dần quen với nó....
“Thôi đi mà.............”
Chợt bừng tỉnh với chiếc gối ôm trên người, Jessica há hốc mồm với giấc mơ lúc nãy
“Ôi trời....mình đang nằm mơ ư?” cô bật dậy nhìn dáo dát xung quanh, những gì đã mơ thấy khiến cô càng bối rối hơn
“Sao mình lại mơ thấy điều đó chứ?....”
“Cũng may là anh ta không có ở đây.....nếu không chắc mình ngượng chết đi được..”
Cô vò đầu bức tóc, nhăn nhó một hồi cô mới thắc mắc người cùng phòng của mình đã đi đâu...
“Hazzz....mình có là gì cơ chứ? Giấc mơ ấy .... có ý nghĩa gì vậy?”
Sica buồn rượi khi nghĩ về anh, một nụ cười buồn bã hiện lên trong cô, Jessica nằm dài ra giường của mình
“Này, cô còn ngủ sao?” Tiếng Dragon vang lên khiến cô bé choàng tỉnh
“Anh....anh đã đi đâu vậy?”
Cô hỏi nhưng vẫn không dám nhìn thẳng vào anh, Dargon vẫn đang loay hoay làm gì đó trên bàn, Jessica cảm thấy thất vọng khi anh không trả lời, cô bé lại muốn nằm xuống vùi mình trong chăn
“Ăn cháo nào.....”
“Cháo?”
Dragon bê tô cháo đến trước mặt cô, anh nhoẻn miệng cười thổi nhẹ lấy nó
“Anh.....đi mua ....cái này cho tôi sao?”
Jessica không tin vào mắt mình, chỉ với một cái gật đầu, anh múc từng muỗng đút cho cô ăn
“Tôi...tự ăn được”
Cô bé tròn mắt với sự chu đáo của anh
“Xin lỗi.....”
Dragon nắm nhẹ tay cô nói
“Chuyện hồi chiều....có phải cô mệt lắm không?”
Sica ngỡ ngàng trước sự chân thành của anh
“Nghe Yoona nói, cô sợ dưa leo từ nhỏ, cô sẽ ốm nếu ăn phải nó”
Sica nhìn thẳng vào đôi mắt của anh, Dragon vẫn tiếp tục với lời xin lỗi của mình
“Không đâu....anh đâu có biết chuyện này cơ chứ?”
Rụt rè nói, cô như chết lặng với đôi mắt chân thành ấy
“Dầu sao thì...cũng là tại tôi....ăn hết cháo này rồi ngủ một giấc nhé”
“Chắc là đói lắm phải không?”
Dragon cười hiền khiến tim Sica loạn nhịp hơn, cô bé mĩm cười để anh đút từng muỗng cháo, cảm giác thật tuyệt đối với cô lúc này
Mình còn đang nằm mơ sao? Chẳng phải lúc nãy mình đã tỉnh rồi ư?
Dragon, sao anh lại tuyệt vời như thế trong lúc này chứ?
Anh có phải là hoàng tử mà tôi chờ đợi hay không?
“Này, Sica....Sica...”
“Ờ...Sao?”
Jessica trở về trong ý nghĩ của mình
“Uống thuốc nào? Uống đi”
Dragon đưa cho cô viên thuốc, nhưng có vẻ cô hơi chần chờ khiến anh nhíu mày hỏi
“Sao vậy? Có gì không ổn à? Hay không đúng loại này?”
Dragon xem lại tên thuốc mà Yoona đã đưa cho
“Đâu, đâu có...đúng rồi...hìhì.....”
“Chỉ là...không có kẹo hay cái gì khác sao?”
Jessica nói nhỏ như sợ anh phải nghe thấy điều xấu hổ của mình
“Haha...cô đúng là công chúa thật. Đã bao nhiêu tuổi rồi hả? Đến giờ này uống thuốc mà cũng sợ đắng à?”
Dragon cú nhẹ vào đầu cô trách móc
“Không sao, tôi có thể uống được mà”
Jessica nhắm mắt bỏ nhanh viên thuốc vào, một cái nhoẻn miệng trước khuôn mặt nhăn nhó của Sica, Dragon lấy trong túi mình một viên kẹo và đút nhanh vào miệng cô
“Ơ, kẹo à? Chẳng phải anh nói...”
Sica vẫn chưa hình dung ra chuyện gì với viên kẹo trong miệng mình. Dragon dùng tay xoa lên đầu cô
“Thật ra thì có điều gì mà cô không sợ vậy, công chúa?”
Anh cười tươi trong ánh mắt của cô, mặt Sica giờ đây đỏ như quả cà
“Được rồi....đi ngủ sớm nào...” Dragon kéo cô nằm ngay ngắn lại trên giường
“Ơ, còn sớm mà...mình không ra ngoài chơi sao?” Jessica chỉ ra bên ngoài
“Nhưng cô mới uống thuốc, phải ngủ thì mới khỏe chứ”
“Nhưng mà....”
“Nằm yên......tôi sẽ ngủ cùng cô......”
“Ngủ cùng á?”
Sica hốt hoảng trong cánh tay choàng qua vai mình
“Cả buổi chiều tôi đã vất vả vì cô đấy, giờ thì ngủ nào công chúa à....”
Dragon mệt mỏi thở nhẹ và thiếp nhanh vào giấc ngủ của mình để lại một mình Jessica đang nằm gọn bên anh, Sica thở nhẹ nhíc lại gần anh hơn để nhìn rõ khuôn mặt ấy, cô mĩm cười và rồi cũng thiếp nhanh vào giấc ngủ, và họ cũng không hề biết rằng tay của họ đan chặt lấy nhau từ lúc nào trong giấc ngủ êm đềm của hai người xa lạ
“Không biết Sica sao rồi nữa? Có nên gọi điện cho chị ấy không Yuri?”
Yuri ngáp dài lười biếng trả lời câu hỏi của Yoona
“Hazzz, em lo gì chứ? Có Dragon mà”
Cô tựa mình vào người bên cạnh, Taeckyeon nhanh chóng choàng tay đỡ lấy bạn gái mình
“Em mệt à?”
Anh hỏi nhỏ bên tai, Yuri ngước lên nhìn anh chạm nhẹ vào gương mặt bạn trai nũng nịu
“Buồn ngủ quá à...”
“Vậy về ngủ thôi...anh đưa em về”
Taec nháy mắt nhanh, và nhìn sang Taeyang đang ngồi bên cạnh lúng túng không biết làm sao
“Uhm...về thôi....”
Yuri gật đầu nhưng vẫn chưa hiểu rõ được ý đồ của Taecyeon
“Yoona, em ở lại với Taeyang nhé, anh sẽ đưa Yuri về”
“Không còn sớm nữa, mình về ngủ thôi Yoona à”
Yuri khoác tay Yoona khi tất cả vừa đứng lên, Taecyeon huých vào tay Taeyang ra hiệu lên tiếng với kế hoạch của hai người
“À, Yoo....Yoooooona à”
Taeyang đang toát mồ hôi, anh thậm chí còn không dám ngẩn mặt lên
“Ah...haha....Còn sớm mà....Yoona ở lại chơi chút đi nhé...để anh đưa em về....”
Taecyeon kéo nhẹ Yuri đi, cô vẫn chưa rõ chuyện gì đang xảy ra
“11h rồi, sớm gì nữa....” Yuri nhìn vào đồng hồ
“Anh chị về trước đi....em ở đây chút nữa, dù gì em cũng không buồn ngủ”
Yoona chợt lên tiếng làm mọi người đứng hình, Taeyang mừng rỡ hơn khi cô chủ động nắm lấy tay Taeyang
“Đi dạo với em nhé”
Taeyang dường như muốn phát điên lên trong lúc này, cả hai bước ra ngoài để hai người kia đứng đấy, người thì cười gian xảo, người thì nhăn nhó
“Yah....đi đâu vào giờ này cơ chứ?” Yuri hỏi với theo
“Em thật là, đi hẹn hò chứ đi đâu...ầy....suýt nữa là bị em phá đám rồi” Taec quay sang trách
“Thật ra là sao? Em chẳng hiểu gì cả?” Yuri chạy theo Taecyeon thắc mắc
“Không nói cho em nghe đâu...” Taecyeon cười gian
“Taecyeon?”
Taec đứng lại với tiếng gọi chùn xuống của bạn gái
“Nói không? Không thì đừng bước vào phòng nữa bước đấy”
Yuri đứng trước cửa phòng của mình với kiểu đứng sexy nhất
“Em đang quyến rũ anh đấy à?........ Chẳng phải em buồn ngủ sao?”
Anh đứng lại gần hơn với ngón tay đang di chuyển ở đâu đó trên người cô
“Em đi ngủ đây....”
Yuri cười giả lơ và chạy nhanh vào phòng nhưng Taecyeon đã nhanh chóng bắt kịp cánh cửa trước khi nó đóng lạ
“Á....về phòng đi mà...”
“Bớ người ta...có kẻ đột nhập.........haha.....ahhhhhhhhh..................dê xồm.....”
Lúc này đây...trông tôi thật xấu hổ, tôi thậm chí như đang được cô ấy dẫn dắt đi trên đường.....Tay cô ấy có vẻ lạnh, nó dường như đang bấu chặt lấy bàn tay tôi, tôi có thể cảm nhận được một chút run run trong bàn tay của chúng tôi. Ngước nhìn cô ấy, ánh mắt buồn rượi lại hiện lên, không biết là tôi đã bắt gặp nó bao nhiêu lần rồi, nhưng lúc nào tôi cũng cảm nhận một điều gì đó đang uẩn khúc trong em...
“Có chuyện gì sao?”
Taeyang dừng lại nhìn vào Yoona, cô ngước mắt lên nhìn anh, ánh mắt thoáng buồn ấy cười nhẹ với anh
“Tôi có chuyện gì sao? Sao anh lại hỏi vậy?”
Yoona gượng cười, nét gượng cười hiện lên khá rõ đủ để Taeyang có thể nhận ra
“Yoona.”
Taeyang lấy hết can đảm vịnh vào vai cô, cả hai im lặng chờ đợi nhau qua ánh mắt
“Tôi....có........chuyện....... muốn...... nói”
Taeyang gần như lắp bắp, anh không thể mở lời nhanh chóng được, nó làm anh cảm thấy tức tối trong người
“Chuyện gì thế? Sao anh ấp úng vậy?” Cô bật cười và quay người đi về phía trước
“Aish.....mình đang làm cái gì vậy hả?”
Anh lẩm bẩm và chạy theo cô, vẫn không mở lời được khi cô vẫn cứ bước đi nhìn trời đêm. Lòng Taeyang nặng trĩu, anh thật sự chỉ muốn ôm chặt lấy cô lại mà bày to
“Taeyang à, anh có yêu ai bao giờ chưa?”
Taeyang bất ngờ với câu nói của Yoona, anh im lặng không dám trả lời
“Tôi...đang yêu.....à mà không còn nữa rồi”
Lần này thì anh còn sốc hơn nữa khi cô bộc bạch nhìn về phía anh
“Thật thất bại khi những người tôi thích....đều không hề thích tôi”
Ánh mắt buồn của cô hiện lên trong nụ cười chua xót, Taeyang chết lặng với lời tâm sự ấy
Cô ấy vẫn còn yêu anh chàng kia? Mình có nên bày tỏ lúc này không?
Yoona, anh thích em đấy...Quay lại nhìn anh đi.......
Taeyang chìm trong suy nghĩ, anh nhìn về phía cô trong lặng lẽ, vẫn không biết là có nên nói điều ấy ngay lúc này hay không? Anh giờ đây đang đấu tranh với bản thân mình
“Ơ, sao không đi nữa....làm gì thế?”
Yoona quay lại sao tiếng gọi thầm lặng của anh, một chút mừng rỡ hiện lên trong anh nhưng sau đó là sự lúng túng khi cô bắt đầu đến gần
“Anh đang chán lắm phải không? Tôi toàn nói chuyện không đâu..haha...”
Yoona cười trừ, nghịch nhẹ lên đầu mũi của anh
Taeyang đứng đơ ra, anh cảm nhận nỗi khao khát nắm lấy bàn tay bé nhỏ ấy biết bao, tình cảm dâng trào, Taeyang nắm chặt tay mình và ôm chặt từ đằng sau khi cô bé chuẩn bị rời đi
“Anh thích em...”
Yoona giựt mình với cái ôm bất ngờ ấy
“Ngay lúc này đây......trong đầu anh cũng chỉ có em.....
Anh biết là em vẫn còn thích anh chàng đó...hay chỉ là nhớ đến anh ta........”
Yoona chăm chú lắng nghe anh nói
“Nhưng anh vẫn hy vọng em có thể nhận ra được..........
Có một người luôn trộm nhìn em từ đằng xa.........và anh ta đã yêu em mất rồi”
Khoảng lặng kéo dài được một lúc sau khi Taeyang nói ra lòng mình. Không một phản ứng, Yoona như đang suy nghĩ điều gì, cô nhẹ nhàng gỡ bỏ tay anh ra, xoay mặt đối diện nhau, cô có thể cảm nhận được ánh mắt chân thành ấy đang đong đầy hình ảnh mình....Mĩm cười nhẹ, Yoona cúi mặt lặng lẽ
“Anh.....anh có cơ hội...không?”
Taeyang nhíu mày chờ đợi câu trả lời
“Anh biết..anh thật sự không bằng anh ta...nhưng anh sẽ cố gắng......anh muốn được là người em có thể chia sẻ lòng mình....anh muốn chăm sóc cho em....Yoona”
Trước sự im lặng của Yoona, Taeyang lại bối rối, anh nói đủ điều với cô nhưng đáp lại với anh chỉ là một ánh nhìn, một ánh nhìn khiến anh cảm thấy có chút bất an
“Em không thích anh đúng không? Anh sẽ làm tốt...anh sẽ không bao giờ để em thất vọng...anh....”
“Em xin lỗi........”
Một cảm giác nhói lên khiến anh cảm thấy đau, Yoona đẩy nhẹ tay anh khỏi tay mình
“Có lẽ .... nó quá đột ngột...nên em..........”
“Anh...anh...đường đột quá chăng.....anh...” Taeyang dần mất đi bình tĩnh
“Không phải đâu....thật ra....thật ra đối với anh...em chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này cả”
Gần như rớt xuống đáy vực, Taeyang cảm nhận đuợc cơ thể mình đang dần mất đi thăng bằng
“Nhưng mà...
em nghĩ....
.........em cũng rất thích anh”
Taeyang mừng quýnh lên, anh lại nắm lấy tay của cô lần nữa
“Vậy...vậy ý em là.....”
“Em muốn kiểm tra lại bản thân mình.....em cần có thời gian”
Yoona cúi mặt trả lời, đôi mắt chùn xuống trong vô vọng Taeyang lại cảm thấy tồi tệ
“Bắt đầu từ bây giờ, anh sẽ chính thức đeo đuổi em.....đến khi nào...em đồng ý thì thôi”
Sức mạnh tình yêu mang lại dũng khí cho anh, Taeyang vịnh lấy bờ vai cô thật thà nói
“Anh sẽ cho em biết......em là người quan trọng thế nào với anh”
Yoona chìm vào trong ánh mắt của anh, cô không phủ nhận là mình có thích anh ấy hay không, nhưng cô tin rằng đó là lời nói thật lòng nhất mà cô từng biết và tình cảm ấy cô đã nhận ra nó từ lâu...cô biết anh thích cô đến mức nào, nhưng cô không dám chắc tình cảm của mình lúc này như nào, nó vẫn còn nghĩ về người kia, người mà cô biết cô không nên nghĩ tới chút nào
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro