
chương hai mươi hai
bảo bối trong lòng như một cây kẹo cầu vồng, càng nếm càng ngọt.
trịnh thành xán nhìn dáng vẻ dụ dỗ của cậu, thầm chửi thề một tiếng. tống ân thích chịu không nổi kích thích, gò má nóng ran, lỗ tai và ngực cũng nóng bừng, đỏ rần. hắn hôn khoé môi cậu, không để tống ân thích đáp trả, một câu nói năng cũng không có, bất thình lình thúc vào bên trong cơ thể người nọ, từng đợt khoái cảm dâng lên sau cái đau thấu trời lúc hắn mới cho vào.
tống ân thích nhẹ rên rỉ, âm thanh nhớp nháp rõ mồn một vang lên trong buổi sáng tĩnh mịch.
đồng hồ sinh học của trịnh thành xán rất sớm, trời còn chưa ló rạng đã dậy tập thể dục, tống ân thích theo thói quen thức sau khi hắn rời nhà một chút, vẫn là còn quá sớm. sương vẫn còn rơi nhiều, trời lạnh lẽo hơi tối phải bật cả đèn pha nếu đi đường. khi người khác còn say giấc nồng, tống ân thích lại ở đây quấn chặt chân trên thắt lưng hắn, ngửa cổ thở dốc, động tác vô cùng mê hoặc lòng người.
mà trịnh thành xán đùng một phát là làm, không hề do dự hay báo trước, ý thức của cậu mơ mơ hồ hồ, không đủ tỉnh táo để hỏi hắn rốt cuộc xảy ra chuyện gì, chỉ có càng ngày càng bất lực chịu đựng cơn cuồng nộ không rõ lí do này.
"x-xán, mỏi, agh—"
trịnh thành xán đỡ lấy mông cậu, đi vòng ra trước sofa, đặt tống ân thích khoả thân nằm xuống, phía dưới to lớn cương cứng, cậu chỉ vừa tiếp xúc với sofa êm ái, trịnh thành xán đã cắn môi cậu, ra sức thúc mạnh phía trên cơ thể mỏng manh. tống ân thích không rét mà run, ưỡn ngực rên rỉ, nước mắt sinh lý rơi bên khoé mi, nỉ non từng chữ một với hắn.
"sâu lắm, ch—chậm một ch-chút đ—"
tống ân thích hệt như đứa nhỏ mấy tuổi đầu mới biết nói, lời lẽ không lành lặn, cũng không tròn chữ. khoái cảm từng đợt như sóng cuộn vào bờ, cậu nâng người ôm chặt cổ hắn, hai cánh tay trơn nhẵn đan vào nhau, ôm sau gáy trịnh thành xán, bên dưới bị trịnh thành xán luân động không ngừng nghỉ, cậu vừa sung sướng vừa cảm thấy buốt. cứ mỗi lần đối phương mạnh mẽ thúc vào, tống ân thích theo quán tính co rút lại, kẹp chặt côn thịt trịnh thành xán, chặt chẽ mà sít sao, khiến cho trịnh thành xán trên trán và cánh tay nổi đầy gân xanh.
thật sự là quá ôm chặt, làm bao lần vẫn vậy, vẫn khiến hắn mê muội như lần đầu.
"em định kẹp chết ông xã của em đó hả?", trịnh thành xán vùi đầu vào cổ cậu, liếm láp yết hầu đối phương, đoạn lưỡi ranh mãnh lần mò xương quai xanh để hôn và cắn, dấu vết để lại không biết bao lâu mới có thể lặn.
"xán- anh làm sa— aghhh, làm sao vậy?"
hơi thở nóng hổi đi qua da thịt mịn màng, có thể tống ân thích nhạy cảm, nhất định chịu không nổi đả kích sâu đến thế, thút thít khóc nhè.
dưới cổ và vai rất đau, bị trịnh thành xán cắn tới đau.
"anhhh hmm"
"em gọi anh là gì?" trịnh thành xán nhỏ giọng nói bên tai cậu, đồng thời đổi tư thế, hắn ngồi xuống sofa, đem cả người cậu đặt trên đùi mình, sau đó nắm chặt eo thon tống ân thích bắt cậu phải nhún.
tống ân thích há miệng thở dốc, hơi thở chậm chạp ngắt quãng lại bị hắn bẻ gãy, kéo cậu vào một cái hôn.
đầu lưỡi trơn mềm bị mút đến tê dại, trịnh thành xán đáng sợ thì thầm giữa nụ hôn kích thích. "nói, em gọi anh là gì?"
tống ân thích nói không được, chỉ có thể mấy máy hai cánh môi hơi sưng.
"th-thành xán"
"gọi lại"
"aghh— ông xã"
trả lời trúng phốc ý hắn. trịnh thành xán tiếp tục ép chặt thắt lưng cậu, còn cố tình xoa xoa cái mông căng tròn. tiếp tục lạnh giọng.
"em yêu ai nhất?"
cậu cắn cắn môi, "yêu an-anh nhất."
"em là của ai?"
"của anh"
trịnh thành xán nhếch môi, nâng hông đỉnh lên phía trên, chạm phải điểm nhạy cảm khiến đối phương thành công lớn tiếng rên.
"của ai?"
tống ân thích nhịn không được nữa, đã bị chơi tới mỏi nhừ rồi, hai chân quắp vào người trịnh thành xán run rẩy, hầu như cả cơ thể đỏ chót cũng run theo, nương theo lực tay của hắn mà nhún. ánh mắt trầm đục toàn bộ đều là dục vọng của trịnh thành xán làm tống ân thích nhất thời e sợ.
cuối cùng cũng nói được mấy chữ.
"không của ai hết. của anh, của trịnh thành xán hết—"
"toàn bộ đều là của trịnh thành xán", hắn vừa hôn môi cậu vừa kiên nhẫn lặp lại lời nói kia.
"toàn bộ đều là của anh, aghhh—"
"mắt mũi miệng, chiếc cổ này, lồng ngực này, còn có chỗ này của em đang muốn kẹp chết anh, trái tim em, tâm hồn em, con người em. toàn bộ đều là của trịnh thành xán. có nghe không?"
tống ân thích cả kinh.
thế nhưng chưa kịp hỏi, trịnh thành xán bất ngờ ôm cậu đứng dậy, sau đó cả người bị đẩy lên sofa trở lại. đôi chân dài bị trịnh thành xán đặt trên vai, cậu chỉ có thể dựa lưng ra sau đón nhận sự dày vò này.
cậu thật sự cảm thấy choáng váng đầu rồi. đưa tay ôm hắn nghẹn ngào thở dốc, nắng đã bắt đầu rọi vào, xuyên qua tán lá đi thẳng vào phòng khách. bên ngoài không khí trong lành, bên trong không khí đặc quánh mùi dục vọng và âm thanh ân ái, đôi khi phát ra tiếng rên khe khẽ, trộn lẫn tiếng thở dốc đầy uy lực và mạnh mẽ của người nằm trên.
"xán— aghh, sâu quá, đừng vào nữa"
"tôi hỏi em có nghe không?"
"có, của anh, là của anh— agh"
nỉ non ngọt ngào mềm mại như nước mùa thu trong vắt.
tống ân thích lả người, rụt vai dựa hết cơ thể ra sau, lại bị côn thịt to lớn một đường tiến sâu, khoái cảm không thể ngừng lại trong giây lát.
"em bé, cố chịu một chút"
để tống ân thích bám lấy mình, trịnh thành xán đẩy nhanh động tác, tống ân thích làm hắn kích thích như vậy, tuỳ tiện hôn môi thôi cũng đủ nhìn thấy cảnh xuân toàn bộ thu vào mắt, có muốn kiềm chế cũng không thể được.
"ưm— xán à, chậm—"
tống ân thích khàn hết cả giọng, cơ hồ vừa khóc vừa kêu tên hắn. cậu đã nói không nổi nữa, xuôi tay mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm. nụ hôn dịu dàng bất ngờ rơi trên khoé mắt và khoé môi bị cắn chảy máu. trịnh thành xán gầm một tiếng, đem toàn bộ sự dũng mãnh bắn thẳng vào trong người cậu. sau đó cúi người ôm cậu cùng ngã ra sofa, ôn nhu hôn môi tống ân thích.
.
dấu vết chồng chéo lên người, vết sâu vết đậm.
trịnh thành xán giúp cậu tắm rửa sạch sẽ, đặt tống ân thích ngủ say lên giường. trán người nọ ngay cả ngủ cũng nhíu chặt không buông lỏng, trịnh thành xán xót xa cúi đầu hôn lên, rải rác nụ hôn khắp gương mặt nhỏ nhắn kia.
tống ân thích trong giấc ngủ khẽ cựa quậy, cánh môi hơi mím lại, muốn tìm tư thế thoải mái một chút. cánh tay cậu theo thói quen đưa sang bên cạnh, tìm cơ thể ai đó để ôm. trịnh thành xán đang đứng dưới mép giường phía bên trái khom lưng ôm cậu, tống ân thích lại co người quay sang phải, nụ hôn lệch khỏi môi cậu rơi trên gò má hồng hào.
tìm không thấy hắn nhưng vẫn vùi mặt trong gối ngủ ngon lành.
"đáng yêu..."
ngón trỏ vươn tới sờ sờ má trái, trịnh thành xán nhịn không được lại hạ môi hôn đối phương, lân la hôn xuống hõm cổ một lát mới đi về hướng phòng tắm, quyết tâm tắm nước lạnh một trận.
tắm rửa xong xuôi. trịnh thành xán đi vào kho phụ liệu bên hông nhà, đến chỗ tủ để dụng cụ làm vườn, cầm lấy một cây búa bổ củi loại lớn đi ra ngoài.
hắn nhìn búa trên tay. đầu búa được đặt trong một cái lõi, cán búa bằng gỗ dài cỡ nửa cánh tay trịnh thành xán, ở chỗ giao nhau như có mắc xích kiềm chặt không để đầu búa bén nhọn rớt ra khi chặt. lại nhìn qua hòm thư được đóng trên đầu cũng là một thanh gỗ to chừng cổ tay hắn.
một tiếng động rung trời vang lên. hòm thư lật ngã, rơi dưới nền cỏ, nửa cán búa cũng gãy ngang, bịch một tiếng văng đến cạnh bàn chân của trịnh thành xán.
một loạt hành động không có lấy tia suy nghĩ nào. nhanh nhẹn, dứt khoát, tròng mắt hắn cũng có chút lạnh lùng, tàn nhẫn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro