Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

02

04.

Chắc chắn là có chuyện lạ. Tôi nhìn Song Eunseok một mình tới tham gia hoạt động câu lạc bộ, thiếu mất Jung Sungchan thường ngày giống như vật cản hình người đi theo phía sau, nhất thời còn có chút không phản ứng kịp.

"Anh Sungchan đâu, sao không đi cùng anh?"

"A, hôm nay cậu ấy có việc...việc riêng phải làm." Biểu cảm của Song Eunseok hơi mất tự nhiên, anh dụi dụi mắt, tôi để ý thấy dưới mí mắt anh còn có một vệt quầng thâm mỏng, lúc này tôi càng khẳng định tâm trạng người này hôm nay quả thực đang rất buồn phiền.

"Cãi nhau sao?"

"Không có......mà cũng không hẳn."

"Ồ, thì ra là cãi nhau."

"Đã nói không phải...... Mà thôi, quên đi. Mặc kệ tên ngốc đó đi."

"Lại như thế nữa. Anh đừng có mạnh miệng, em vừa nhìn đã biết ngay rồi, tâm trạng của anh bây giờ không tốt không phải sao? Cho nên rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"

Song Eunseok cắn da chết ở môi dưới, do dự một lúc, cuối cùng vẫn nhỏ giọng nói, thực ra là vì các mối quan hệ xung quanh của Jung Sungchan.

Hôm nay Jung Sungchan cùng với một nữ sinh được tiền bối khoá trên giới thiệu hẹn nhau ra ngoài chơi.

Kỳ thật lúc trước cũng không phải chưa từng có việc như thế này, dù sao với ngoại hình ưu tú cùng tính cách thân thiện ấm áp, cho tới hiện tại Jung Sungchan trong trường rất được nghênh đón, đối với những người tiến đến muốn xin phương thức liên lạc, cậu ấy cũng không bao giờ từ chối. Khi ấy, Song Eunseok đối với việc đó cũng không có ý kiến gì.

Nhưng lần này thì khác.

"À, là bởi vì lần này anh ấy đi hẹn hò nên anh ngưỡng mộ sao?"

"Không phải là ngưỡng mộ." Vốn chỉ là một câu nói đùa không có trọng lượng gì đối với tôi, nhưng tôi không ngờ tới đối phương nghe xong lại cực kì nghiêm túc. Tôi nhìn Song Eunseok nghiêm mặt chìm vào dòng suy nghĩ, đột nhiên nhận ra bầu không khí kỳ lạ này. "So với ngưỡng mộ, có lẽ ghen tị nhiều hơn."

"Em hẳn là sẽ cảm thấy rất buồn cười. Giữa bạn bè với nhau, ai lại ghen tị vì những chuyện như vậy cơ chứ."

"Dù sao thì cũng là người với người, khó tránh khỏi việc anh so sánh bản thân anh với anh ấy, sinh ra lòng ghen tị, không phải rất bình thường sao. Cho dù là bạn bè tốt cũng có thể mà." Tôi nhún nhún vai, dùng ngữ điệu nửa đùa nửa thật trêu ghẹo. "Nếu bạn thân yêu đương trước, đổi lại là em, em có thể cũng sẽ thấy không quen. Nhưng cũng không có gì nghiêm trọng, qua một thời gian nữa sẽ bình thường thôi."

"Cũng không phải ý đó."

"Anh cho rằng điều đó không sao. Nhưng tâm trạng thật sự rất tệ." Song Eunseok buồn bực gãi đầu, ánh mắt mơ hồ, nửa há miệng, như là đang cân nhắc từ ngữ để mở lời. "Phiền thật đấy, cậu ấy cũng nói không rõ cho anh biết trước. Chuyện cậu ấy đi hẹn hò anh mới biết được lúc cậu ấy kéo anh ra ngoài dạo phố, chọn đồ giúp cậu ấy, vậy nên mới có chút cảm giác khó chịu."

Rõ ràng trước kia tôi vẫn cảm thấy nó không quan trọng nhưng mà cũng không hẳn là không liên quan. Có lẽ cái loại tâm tình không thoải mái này luôn nằm trong phạm vi có thể chịu đựng được, cho nên mới cố tình bị xem nhẹ.

Ngữ khí nhàn nhạt có chút mất mát cùng chua xót, vì thế không lý nào tôi không nhận ra một tia kỳ quái ở đây. Hình ảnh Song Eunseok ủ rũ với tóc mái che ngang mắt cùng với hình ảnh bạn cùng phòng sau khi thất tình đang nằm chết trong phòng không hiểu sao cùng xuất hiện trong đầu tôi.

Trong nháy mắt, trong đầu tôi loé lên một loại ánh sáng kỳ diệu, rất nhiều mảnh vỡ đột nhiên liên kết lại với nhau.

"Lúc trước anh vô tình nói với em, anh có thích một người."

"...Ừm."

"Lúc xảy ra sự kiện K-T-D, anh Sungchan cũng ở đó sao?"

"Ừ. Đột nhiên em hỏi cái này làm gì?"

Ánh mắt người đối diện tránh đi tầm mắt của tôi, vành tai anh ấy đỏ bừng, dường như ngầm đồng ý với suy nghĩ hoang đường của tôi. Tôi ghép những manh mối lộn xộn này lại với nhau và đi đến một kết luận có vẻ kỳ lạ nhưng thực ra rất thuyết phục.

"Cho nên trong buổi họp mặt đó của câu lạc bộ...anh dùng mật mã Caesar để tỏ tình với anh Sungchan sao?"

Nhìn thấy đối phương đột nhiên trừng to hai mắt cùng biểu cảm hoảng loạn, trong nháy mắt tôi biết được trực giác giống như phân chó của tôi lần đầu tiên phát huy tác dụng nên có.

Haha, tôi dần đánh hơi được mùi của tình yêu đơn phương trong con ngươi run rẩy của người trước mặt.

Song Eunseok, thích Jung Sungchan.

05.

Câu hỏi nghiên cứu: K-T-D mà Song Eunseok thích thật sự là ai?

Bối cảnh nghiên cứu:

1. Được biết Song Eunseok không thích Kang Taedoo.

2. Được biết Song Eunseok luôn vụng về trong việc biểu đạt tình cảm của mình.

3. Được biết thật ra Song Eunseok rất quan tâm đến Jung Sungchan.

Căn cứ vào đó giả thuyết Caesar được đề ra: Song Eunseok thích Jung Sungchan.

Căn cứ để đưa ra giả thuyết này:

1. Song Eunseok là một thanh niên vừa kiêu ngạo vừa dễ xấu hổ, hơn nữa còn có kiến thức cơ bản về mật mã tốt.

2. Đêm xảy ra sự kiện K-T-D, dưới tình huống người quen trong câu lạc bộ đều có mặt, kể cả người Eunseok thầm mến, Song Eunseok lựa chọn một phương thức rất bí mật để truyền đạt tình cảm của mình.

3. Cái mật mã K-T-D thực ra là mã hóa biến đổi cơ bản nhất, chỉ cần đẩy mỗi chữ cái về phía trước một chữ, mật văn K-T-D sẽ chuyển thành J-S-C.

4. Song Eunseok nói anh ấy thích Jung Sungchan, đáng tiếc Jung Sungchan là một tên đại ngốc ngay cả nguyên lý mật mã cơ bản nhất cũng không hiểu nổi, kết quả còn liên lụy đến người bình thường Kang Taedoo một cách khó hiểu.

Tôi đúng thật sự là một thiên tài!

Haha, Song Eunseok kiêu ngạo, chút thủ thuật che mắt vụng về này căn bản không gạt được tôi.

Mục đích thực hiện bài nghiên cứu lần này:

1. Giúp Song Eunseok kết thúc mối tình đơn phương đau khổ, để Jung Sungchan nhìn thấy tấm lòng chân thành của Song Eunseok.

2. Vì chính danh dự của bản thân, Kang Taedoo tôi chính là một vị đại thẳng nam ngay thẳng, kiên cường, sắt đá, bất di bất dịch!

Hoàn hảo.

06.

Song Eunseok và Jung Sungchan vốn quen biết nhau từ thời trung học.

Tôi ăn bánh quy, nhìn Song Eunseok ôm đầu gối vùi người ở góc sô pha trong phòng sinh hoạt câu lạc bộ ăn khoai tây chiên, dùng bút bi gõ vào thẻ Sudoku trên tay, chờ đợi những lời nói tiếp theo.

"Tất nhiên, ban đầu nó rất đơn giản, anh chỉ cảm thấy cả hai đều bằng tuổi, thật thoải mái khi ở bên cạnh cậu ấy và anh có thể làm bất cứ điều gì mà không cần phải lo lắng."

Trước khi nảy sinh cái tình yêu này, cả hai cũng đã ở bên cạnh nhau, vượt qua những năm tháng thiếu niên dài đằng đẵng. Trong khoảng thời gian trưởng thành, bởi vì các nam, nữ sinh ngây ngô xung quanh đều trải qua những mối tình qua loa chóng vánh, có lẽ vì thế mà khiến anh nghĩ tình cảm của anh dành cho người kia so với tình bạn bình thường cũng không có gì khác biệt.

"Thế nhưng, sau khi trưởng thành, bắt đầu biết suy nghĩ nhiều hơn. Những việc anh làm bây giờ, những lời thật lòng này, dường như chỉ muốn làm với cậu ấy, nói với cậu ấy. Vì vậy anh bắt đầu nghĩ, anh có thể thân mật với người khác như vậy sao? Vì tình yêu vốn cũng là một loại quan hệ mật thiết mà. Sau đó, anh lại nghĩ chẳng lẽ anh không có cách nào thiết lập một mối quan hệ tương tự với người khác hay sao, vậy phần tình cảm hiện tại anh mang theo đối với cậu ấy có phải là tình yêu không? Sự khác biệt giữa tình yêu và tình bạn rốt cuộc là ở chỗ nào?"

Đứng trên đại lộ giao nhau giữa tình bạn và tình yêu, sự quan tâm dần dần không thể chối bỏ đối với người bạn thân kia, từng chút từng chút một giống như thủy triều, ngày càng mơ hồ tràn qua lằn ranh giới.

"Lúc đầu anh nghĩ rằng có lẽ làm bạn sẽ là một mối quan hệ ổn định và lâu dài hơn là trở thành người yêu. Vì anh sợ phải gánh chịu hậu quả của việc mất đi người bạn quý giá nhất của mình. Anh không muốn mất đi cậu ấy." Song Eunseok cúi đầu, ngón tay vô thức quấn quanh dây rút của chiếc áo hoodie dần buông lỏng, "Thế nên, anh luôn nghĩ chỉ cần mình kìm nén, không nói ra là được. Sở thích của anh cũng chỉ là cảm xúc cá nhân của anh mà thôi, cứ giả vờ như chẳng có gì xảy ra, miễn là anh không bị phát hiện. Nhưng, giả vờ mãi như thế thật sự rất khó khăn."

Không thể tưởng tượng được anh Eunseok nhìn qua là một người nhạt nhòa như hoa cúc, dầu muối không vào, khi yêu tự nhiên lại thâm trầm, tinh tế như thế. Một người năng lực biểu đạt thiếu thốn như tôi nghe xong cũng muốn khóc.

"Thành thật mà nói, trong buổi họp mặt đó, anh có uống nhiều hơn bình thường một chút, để mặc cho cảm xúc chi phối, ý thức tự chủ cũng kém đi. Ngày hôm đó, anh rất muốn thừa dịp mượn rượu tỏ tình, nhưng cuối cùng vẫn là nhịn xuống"

"Kết quả xuất hiện biến số là em."

Tôi giơ hai tay lên làm ra tư thế đầu hàng, oan uổng quá đi, xin vị đại ca này ăn nói rõ ràng, tôi cũng chỉ là một công cụ kỳ diệu bị cuốn vào chuyện tình cảm éo le này.

"Vốn anh chỉ muốn cho tình cảm thầm lặng này một cái lối thoát. Anh tưởng K-T-D chỉ là một tổ hợp chữ bất kì thôi, ai ngờ được từ tổ hợp như thế lại xuất hiện một người như em." Song Eunseok cười cười, nhẹ nhàng thở dài một hơi, dùng hai tay nâng mặt. "Thật ra thì ngay cả bây giờ, khi ở cạnh em, sẽ có những lúc anh nảy ra một loại ý nghĩ rất kỳ quái. Chính là, lúc anh và em tiếp xúc thân mật, anh sẽ trộm nhìn phản ứng của Jung Sungchan, một loại tâm lý may mắn tự nhiên xuất hiện bên trong anh, có lẽ cậu ấy cũng sẽ để ý đến anh giống như cách anh để ý đến cậu ấy?"

"Anh lại lợi dụng em."

"Sao có thể gọi là lợi dụng chứ." Song Eunseok gõ gõ đầu tôi, kèm theo tiếng hợp xướng truyền đến từ bên trong cửa sổ mở rộng của phòng học bên cạnh cầu thang, anh nheo mắt, quấn chặt áo khoác một chút. "Đã nói khiến em liên lụy vào chuyện không đáng này đúng thật là ngoài ý muốn. Hơn nữa những lời anh vừa nói, anh cũng chỉ dám một mình ngẫm nghĩ mà thôi, em cứ coi như là đùa vui đi."

Tôi nhìn Song Eunseok đang co người lại thành một khối nhỏ, đột nhiên cảm thấy anh ấy hình như rất mệt mỏi, vì thế tôi cũng bắt đầu cảm thấy thương xót. Rõ ràng tình yêu cũng không phải thứ gì nặng nề, nhưng vì sao yêu đơn phương lại khiến người ta mệt mỏi như vậy.

"Tình yêu sao có thể dùng trọng lượng để hình dung chứ, tình yêu không có trọng lượng, dù sao cũng không phải vật chất."

"Anh à, anh là T sao? Ý em là, tuy rằng trước kia anh rất mệt mỏi nhưng ít nhất hiện tại anh có thể nói với em."

Quả thật, phàm là tất cả những người từng trải qua tình đơn phương đều sẽ hiểu được loại cảm xúc này. Tôi nhớ lại vô số đêm chờ đợi nữ thần trả lời tin nhắn, loại cảm giác này giống như đội mưa đi trên dây thép, làm cho lòng thương xót của tôi nhất thời nổi lên. Lúc này khuynh hướng 50% F ngày thường không hề tồn tại của tôi đột nhiên xuất hiện, chiếm thế thượng phong một cách khó hiểu.

Hỏi thế gian tình là gì, người có khuôn mặt như anh Eunseok cũng phải chịu đựng đau khổ của tình đơn phương!

Thật ra tôi vốn không muốn tham gia vào chuyện tình yêu của người khác, nhưng cũng là bất đắc dĩ, chuyện này ngay từ đầu tôi đã bị ép cuốn theo, hiện tại chỉ có thể ở trên con đường này đóng vai trò của Nguyệt lão giúp đỡ anh Eunseok. Kang Taedoo tôi nhất định sẽ làm người tốt đến cùng!!!

Tôi đứng dậy, phủi hết vụn bánh quy trên người, ánh mắt kiên định nhìn người đã thay đổi tư thế từ ngồi sang nằm trên sô pha. Đối phương bị hành động bất thình lình như uống phải máu gà của tôi dọa sợ.

Yên tâm đi, anh Eunseok. Tôi thầm nghĩ như vậy. Chỉ có người yêu đơn phương mới giúp được người cũng va vào tình yêu đơn phương, mỗi một tình cảm đều nên được đối xử tử tế! Kang Taedoo tôi từ hôm nay trở đi sẽ bảo hộ cho tình yêu thầm mến của anh Eunseok!

Quyết tâm bảo vệ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro