Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#3

- Seongwoo à, không có màn dạo đầu dành cho anh đâu.

.

.

.

Kang Daniel một nhịp tiến vào.

Ong Seongwoo kinh hãi thét lên một tiếng chói tai. Đau đớn khủng khiếp ập đến trong tích tắc ngắn ngủi, đánh tung não bộ cùng những dây thần kinh còn mê mải, móng tay bấu chặt vào ga giường, phía sau khổ sở vặn vẹo đáp ứng.

- Arghhh urghhh--nh--ẹ---từ từ đ--ã

Thứ độc ác. Vô nhân tính. Không bao, không bôi trơn, không một khâu chuẩn bị. Con bò mộng tàn nhẫn khẽ thả một câu rồi hung hăng đâm tới, đau thấu buốt như xé ruột gan, anh cong người vùi sâu mặt xuống dưới, mông bị bàn tay thô ráp kéo giật về sau. Gã đã lớn lên. Chắc chắn rồi, mật huyệt bé nhỏ như bị tách làm hai, mở đường cho thứ to ngật kia, mà vẫn không đủ.

- Hức--hứ--c đa--u Dani--ell chậm--ch--ậm

Seongwoo bật khóc tức tưởi, nước mắt vô thức ứa ra lã chã, hờn giận khó chịu trào lên trong bất lực. Tôi đéo phải đàn bà, anh muốn gào thẳng mặt hắn, đấy là lí do anh không có dâm dịch tiết ra ở phía sau và nó đau chết mẹ khi gã cố nhét toàn bộ thằng cu khổng lồ vào. Nhưng cảm giác tái tê khiến anh chỉ biết nức nở và lắc lư cái hông tội nghiệp để phản kháng. Một cách hết sức yếu ớt.

Seongwoo không phải một người có kinh nghiệm, cái mông của anh cũng vậy. Và như đã nói, gốc rễ giống nòi của Daniel quá quá quá khổ cộng thêm sự nóng nảy thiếu kiềm chế của gã. Daniel không thể đút nó vào. Chính xác là thế. Những nếp uốn hồng phớt mềm mại hút chặt lấy đầu khấc, bên trong cửa động kẹp chặt khít, và dương vật không thể tiến được 1/3 chiều dài. Gã cáu bẳn cầm lấy phân thân phồng lên ửng đỏ, sốt sắng co giật, tay kia cố định eo anh, và thử lại lần hai.

- ARGHHHHHHHHHH

Seongwoo ngẩng dậy hét lớn, dùng hết sức lực còn sót lại để giãy giụa chống đối. Khi bàn tay nắm ở eo đã buông lỏng, ngay lập tức anh nằm vật xuống rã rời. Mông tròn căng vểnh lên cao, hồng phớt và hơi rát, dư âm của những cú đánh yêu thương lúc trước. Dục vọng đương nhiên vẫn cuộn trào sùng sục nơi dạ dày, của cả hai, nhưng Seongwoo quá tơi tả và Daniel cuối cùng phải dùng não suy nghĩ một chút.

- Quay lại.

Gã ra lệnh. Anh mệt mỏi gượng dậy, lại chuyện quái gì, rề rà quay người lại đối mặt với ác nhân. Và ngay lập tức, anh có thể cương lại. Daniel một chân quỳ trên giường, một chân đứng, ánh mắt đổ xuống mãnh liệt và nóng bỏng hơn cả mặt trời 45 độ ngoài cửa sổ, gương mặt gã vốn dĩ lạnh băng, bây giờ phủ một vẻ nồng nhiệt khó nói. Gã vĩ đại như một cỗ máy tình dục biết đi với cây gậy hiên ngang dựng đứng. Đột nhiên anh muốn quỳ rạp dưới chân gã.

- Há miệng.

Anh tuân theo ngoan ngoãn. Đây có phải si mê không? Chẳng quan trọng vì thèm muốn bỏng cháy che mờ mắt anh, khiến khoang miệng ướt át tự động mở ra với hơi thở hồng hộc mất kiểm soát. Daniel bóp hàm Seongwoo, con ngươi đen nhánh phủ hơi sương tình dục cuốn lấy trí óc gã, thậm chí làm tăng thêm những nóng nảy hung hãn ban nãy. 

- Mút, nếu không miệng nhỏ phía sau sẽ vất vả đấy.

Gã đưa một ngón tay vào miệng anh, cái lưỡi ướt át nhanh chóng bao bọc lấy nó và ngón tay tiếp theo nữa, dịch vị sánh quyện nhớp nháp. Seongwoo mút ra mút vào hết chiều dài của những ngón tay, nhiệt tình và thích thú như đứa trẻ ăn kẹo. Daniel cảm thấy ngứa ngáy, chàng trai lớn tuổi hơn đang quỳ trên hai chân, đôi môi căng mọng chu ra chăm chú, gương mặt thổn thức ướt át phớt hồng. Một con mèo đáng yêu. Không hẳn, gã nghĩ lại. Một con mèo dâm đãng đáng yêu, của riêng gã.

- Tốt lắm.

Gã xoa đầu anh. Những lọn tóc mềm mại giờ bết mồ hôi, dính vào trán, không hiểu sao tô đậm vẻ hư hỏng kiểu "Chơi tôi mạnh lên". Daniel chỉnh Ong Seongwoo ngồi ngửa về phía sau, hai tay chống làm trụ, chân mở rộng. Phía đùi trong phô ra non nớt trắng muốt tựa thiên đường. Bên dưới dương vật nhỏ bé đang giần giật, lỗ nhỏ co rút gấp gáp chờ đợi.

Một ngón tay.

Daniel bỗng dưng có cảm giác muốn chiều chuộng con mèo xinh xắn này, gã chậm lại và dịu dàng bất thường. Seongwoo run rẩy cả thân mình, những tiếng rên rỉ không tự chủ bật ra từ cuống họng. Ngón chân co lại vì khoái cảm.

Hai ngón tay.

Daniel làm động tác cắt kéo mở rộng hậu huyệt, nếp uốn cong mình uyển chuyển, cảm giác sung sướng bắt đầu mon men lên da thịt. Cửa động đã bắt đầu nới ra, không khép chặt như trước, chất dịch từ miệng Seongwoo ướt mềm như chất bôi trơn khiến tay ra vào dễ dàng. 

Ba ngón tay. 

Bây giờ có chút chật chội. Dù gì bàn tay Daniel vốn dĩ lớn, lại thô ráp, chen chúc nhau vào cửa huyệt, móng tay đâm vào thịt tươi non, kích thích đến đỉnh điểm. Seongwoo ngửa đầu ra sau thở dốc, trí óc mờ mịt không nghĩ nổi gì nữa. 

- Mauu--mau--vào

- Gì cơ? Có thể nói rõ cho tôi nghe được không?

Ong Seongwoo từ lâu đã đạp lên hết tự trọng cùng liêm sỉ.

- Đâm tôi--đ-âm tôi ahh

- Rõ hơn nữa được không? Muốn tôi đâm anh với cái gì?

- Dùng cái đó---ahhhh---

Daniel gầm nhẹ, gã đứng dậy mạnh bạo đè Seongwoo nằm ra, hai tay kéo chân anh lên quặp vào hông mình. Một nhịp tiến vào. Toàn bộ chiều dài nằm gọn trong hang động ẩm ướt, vách tràng ấm nóng quấn lấy cự vật ngoại cỡ, ra sức co rút mãnh liệt. Gã thở hồng hộc, vẫn còn chặt quá, mẹ chứ sao anh ta như trai tân vậy.

Seongwoo mở lớn hai mắt, đau đớn lại truyền lên từ bên dưới, mông kẹp cứng phân thân của người kia, đau đến mức không thể động nổi. 

- Ngoan nào, thả lỏng..thả lỏng ra.

Gã vỗ vỗ nhẹ vào bên hông dỗ dành, cố gắng thử luận động một chút. Seongwoo toàn thân rũ rượi tơi bời, mồ hôi chảy từng giọt đầm đìa, thực muốn chết luôn, nhưng đột nhiên người kia lại nhẹ nhàng đến thế

- Tôi sẽ từ từ được chứ? Bây giờ thử lại nhé?

Seongwoo cắn môi gật đầu. Giọng gã trầm khàn dìu dịu có chút âu yếm, anh tựa động vật nhỏ được chiều chuộng, không còn thấy ức ách khó chịu, liền ngoan ngoãn chống tay ngồi dậy. Lỗ nhỏ phô ra phía trước, những nếp uốn cong mình chờ đợi

- arghh--uhh--Dani--el Dani-elll

Dương vật to lớn trượt ra một chút rồi đâm vào mạnh mẽ. Daniel đột ngột nắm lấy hông Ong Seongwoo nhấc bổng lên, phân thân bị ép đập mạnh vào hậu huyệt, anh hốt hoảng thở dốc. Trước khi kịp lấy lại hơi thở, Seongwoo đã thấy mình quàng tay qua cổ gã, hai chân quắp chặt eo gã, và cự vật dựng đứng cắm thẳng vào hậu huyệt.

- Uhhh-ahh nha--nh nhanh lên

Anh vùi mặt vào hõm cổ gã, nỉ non rên rỉ, tiếng thở đứt quãng gấp gáp của cả hai hòa quyện. Không gian bí bức sánh mùi cơ thể nồng nặc cùng hương vị tình dục. Daniel bế Seongwoo nhẹ bỗng bằng hai tay, đè anh vào tường, bắt đầu luận động kịch liệt. Cự vật bành trướng khuấy đảo mật huyệt ẩm ướt nóng bỏng, nhiệt độ bên trong thiêu đốt từng thớ cơ của gã. 

Seongwoo giật nảy người lên xuống theo nhịp độ vận động, thằng nhỏ tội nghiệp ban nãy đã bắn một lần, bây giờ lại cương cứng trước bụng. Mỗi lần gã trai trẻ mạnh mẽ thúc đến, phân thân tàn bạo tưởng như đâm thủng dạ dày. Càng đau đớn càng sung sướng. Anh rên la mãnh liệt, không ngừng uốn éo trong vòng tay gọng kìm của gã, khoái cảm phun trào làm thần hồn cuồng loạn. 

Bọn họ gắt gao dính chặt, Daniel hung hăng ra ra vào vào, hậu huyệt nhịp nhàng nuốt chửng lấy cự vật vẫn đương phồng lên bành trướng. Có mạnh bạo bao nhiêu vẫn là không đủ. Gã muốn đè anh nằm sấp xuống sàn mà tha hồ luận động, muốn chơi anh đến mức mất trí và gào thét tên gã đến khản cổ.

- Arghhhhh-- DANIEL--

Seongwoo thét lên đột ngột. Kang Daniel nhếch mép hiểu ý, xốc mèo nhỏ dâm đãng lên cao, chọc dương vật to lớn vào đến tận cùng, chuẩn xác đâm thẳng điểm nhạy cảm. Seongwoo rít lên nức nở, khóc không ra hơi, móng tay cào lưng gã trai lực lưỡng, hổn hển tội nghiệp. Anh run rẩy dữ dội, khoái cảm bùng nổ, cái eo nhỏ lúc lắc mạnh mẽ để chống đỡ. Daniel rống một tiếng rồi xoay người Seongwoo lại

- Tên tôi là gì?

Anh bị đè sát vào tường, phân thân không lồ không ngừng xỏ xuyên, cúc hoa nhỏ nhạy cảm như bị ghiền nát. Tê tái tới điên dại làm câu hỏi của gã trôi mất tăm.

BA!

Seongwoo giãy nảy tức tưởi, lại bị đánh nữa, cánh mông trái đỏ rực, ngứa ngáy đến khó thở. Anh đẩy mông ra sau áp chặt vào hông gã, khẩn trương chủ động nuốt sâu cự vật nóng rẫy, thậm chí còn tự mình đưa đẩy. Daniel không hài lòng. 

Gã nắm lấy cái mông tròn căng mọng rút ra. Thô bạo đẩy anh xuống sàn.

- Kh--ông--ahhhh

Seongwoo bị ép quỳ xuống, hậu huyệt đang được bao bọc bỗng nhiên trống trải muốn rít lên đau đớn. Khó chịu đến chết. Những nếp uốn co thắt liên tục đòi hỏi. Anh mê mệt nhìn gã thèm khát, gấp gáp tiến lại nhưng bị bàn tay to lớn bóp chặt quai hàm. Gã đứng trước anh hiên ngang với phân thân còn đương cương cứng, gằn giọng

- Tôi là ai?

- Dani--elll Daniel

Anh lắp bắp thổn thức, vừa hờn giận vừa sợ hãi, vừa muốn đẩy gã ra tự mình ngồi lên lại thầm kín khao khát gã hành hạ anh. 

- Anh thuộc về ai?

Con người đục ngầu xoáy sâu vào thần trí Seongwoo như thôi miên. 

- Daniel--Kang Daniel.

- Ngoan. 

Daniel đắc chí hả hê, trong một khắc gã quên sạch mọi thứ, từ việc gã là ai và gã đang làm gì thế này, trong đầu đầy ắp hình ảnh lỗ huyệt nhỏ bé phớt hồng mời gọi. Gã hung hãn nhấc một chân của anh lên vai, lộ ra trần trụi hang động tuyệt mỹ lộng lẫy, mà chỉ thời khắc này gã mới dám thành thực tôn thờ. Cự vật bỏng rẫy tiến vào, hưng phấn tràn lên đỉnh điểm, điên cuồng xỏ xuyên. Seongwoo run lẩy bẩy, mê đắm trong những hoan lạc nồng nhiệt tội lỗi. Trong ánh mắt mờ mờ Daniel hiện lên như một vị thần. Không, gã giống như Chúa. Chúa ban phát sự sống cho anh vậy.

- Khốn kiếp!! Seongwoo--anh như vậy là sao hả?!

- Uuhhh Ahhh

Gã lại vừa phát vào cánh mông trắng ửng rung lắc. Daniel không ngừng luận động, thô bạo phanh áo người nằm dưới, vùng ngực trắng phanh trước không khí phập phồng đáng thương.

- Mẹ nó! Tôi còn chưa chạm vào

Đầu óc đức Vua vốn lúc nào cũng bình thản giờ phút này muốn cuồng loạn. Hai nhũ hoa xinh xắn trước ngực đỏ hồng, căng cứng chọc lên, uốn éo theo nhịp động, như điên dại câu dẫn gã. Gã dùng hai ngón tay mân mê, miệng mắng chửi

- Hóa ra anh là thế này hả? Đĩ thõa

- Đồ dâm đãng!

- Bị bao nhiêu thằng chơi rồi?!

Seongwoo cong người rít một tiếng, càng chửi thậm tệ càng khiêu khích dục vọng ngóc đầu dậy. Thậm chí anh còn chờ đợi cú đánh tiếp theo. Tiếng thét lần nữa vang lên chói tai. Daniel cúi đầu mạnh bạo gặm cắn điểm hồng đáng yêu, răng nhọn cà lên da thịt mềm mại, chiếc lưỡi hư hỏng ra sức mút liếm. Anh ngửa đầu nức nở trong cảm giác nhồn nhột sung sướng, miệng gào khản cổ Daniel Daniel Daniel. Gã phấn khích mải mê như ngậm kẹo ngọt trong miệng, cảm tưởng như muốn hút sữa từ nhũ hoa đáng thương.

- Chúng ta cùng kết thúc nào.

Gã dứt ra, sợi chỉ bạc nhơ nhớp nối liền từ môi đến ngực. Gầm một tiếng, Daniel trở lại luận động mãnh liệt. Dường như điểm nhạy cảm bên trong bị đâm chọc tới tơi bời rồi. Hậu huyệt của Seongwoo quấn chặt cự vật của gã hết sức phối hợp, đến mức không thấy đau đớn nữa, trượt ra thúc vào nhịp nhàng.

- Bắn--bắ--n cùng nhau.

Anh nắm tóc gã hổn hển. Daniel gật đầu đồng tình.

Dương vật của gã đỏ ửng, đầu khấc rỉ nước, rút khỏi hang động chật hẹp rồi nhịp tiếp theo thúc vào mạnh mẽ. Seongwoo hét lớn, đột ngột như vậy. Daniel trở nên thô bạo hơn bao giờ hết. Gã chính thức là con bò mộng cục súc, tốc độ đâm chọc tăng không tưởng. Những nếp uốn cố sức bao bọc hết chiều dài phân thân. Da thịt va đập phát ra âm thanh nhóp nhép ướt át mờ ám, cự vật và vách tràng ma sát mãnh liệt, tất cả chìm sâu trong hỗn loạn hoang dại. 

- ah-ahhhh-urhh- DANIELLLLLLLL

Dương vật của cả hai co giật rồi cùng bắn ra. Seongwoo ngóc đầu dậy thét lên, khi Daniel vùi sâu vào hõm cổ anh thở dốc. Tinh dịch trắng đục nhớp nháp ứa tràn hang động, nóng bỏng chảy cả xuống khe mông. Dâm dịch của anh đầy trên bụng và ngực gã. Giống như cả hai đã hòa thành một vậy. 

Những nồng cháy nhiệt huyết tức thời suýt nữa khiến Daniel mất trí. Gã nằm vật sang bên cạnh thở hồng hộc. Suýt chút nữa đã hôn anh. Một nụ hôn có thể dính vào nhiều rắc rối.

Seongwoo mê man bất tỉnh. Phải rồi. Bọn họ quần quật từ trưa đến giờ. Anh ta hẳn rất mệt mỏi. Daniel để mặc đầu óc trống rỗng, gã không dám nhìn vào gương mặt xinh đẹp bên cạnh, không dám động chạm vào da thịt ấm áp, có thể lắm, giây phút này gã sẽ phát điên. Những xúc cảm hoang dại sẽ lần thứ hai bùng nổ mất kiểm soát, đánh bật những tỉnh táo cuối cùng cùng sót lại.

Daniel khép mí mắt nặng trĩu.

Căn phòng im ắng dị thường, hoàn toàn khác biệt so với những ồn ào lộn xộn ban nãy. Chỉ còn tiếng thở đều đặn rất êm. Thanh bình ghê rợn kỳ quặc trùm lên hai thân ảnh, tĩnh mịch kéo dài không gian, dường như còn ứ nghẹn điều gì chưa tỏ bày, còn cái gì đó, một thứ thật thầm kín ẩn lấp dưới lớp lớp lặng im.

.

.

.

Không có giờ ăn tối. 

Bọn tù sau buổi lao động sản xuất buổi chiều đúng sáu giờ nối đuôi nhau về phòng giam, đương nhiên, trong sự giám sát kỹ càng của các dùi cui và côn sắt. Hoàng hôn rực rỡ đổ bóng, hằn in lên mặt đất những vệt đen trải dài xiên xẹo của bước chân nặng nề. Nắng lênh láng chân trời tựa máu tươi. Mây trắng nhuốm đỏ tắt dần phía xa. Hyung Seob quay đầu lại chốc lát. Cảnh tượng đẹp đẽ hiếm hoi ở chốn này.

Xét cho cùng, những người ở đây coi như đã chết một nửa. Liệu còn ai quan tâm đến tia nắng yếu ớt cuối ngày?

- Xin chào mọi người.

Phía trên tầng ba tòa A, dãy phòng biệt lập dành cho Kings, có một căn phòng nhỏ để, nói thế nào nhỉ, họp mặt. Giữa bốn bức tường là một bàn dài mặt kính, xung quanh kê ghế ngay ngắn. Không có đèn. Nên bây giờ Kang Daniel đang nhìn bóng lưng Hwang Minhyun phủ một màu u ám của bóng chiều chập choạng. Khí chất tỏa ra khiến kẻ khác run rẩy. 

Daniel chưa bao giờ thấy sợ hãi trước y, nhưng gã dè chừng, vì Hwang Minhyun không phải một con hổ dữ tợn nóng nảy, y là một con sói cô độc kiêu ngạo, là thứ sẽ từ từ tiếp cận con mồi sau đó ngay lập tức xé nát nạn nhân thật tàn nhẫn. 

- Hôm nay tôi có vài chuyện muốn nói.

Kể cả có mặc áo tù nhân thì kẻ họ Hwang vẫn mang phong thái vương giả cao ngạo, cử chỉ của y, giọng nói, ánh mắt, chưa bao giờ hầm hừ dữ dằn, ngược lại nhẹ nhàng chậm rãi khiến người ta lạnh sống lưng. Kang Daniel vẫn còn nhiều điều muốn biết về vị Chúa tể bí ẩn. 

Park Woojin trông khác bình thường, hắn không thèm che giấu vẻ sốt ruột, thật kỳ lạ, vốn ở chốn này chẳng có gì cần phải vội vàng. Bên kia, ngay cạnh Hoàng đế, Yoon Jisung tay chống cằm, tay nghịch bông hồng nhỏ. Bao giờ cũng vậy, các buổi họp mặt chìm trong không khí tĩnh lặng quái dị.

- Kim Jonghyun đâu?

Hwang Minhyun nhìn gã trai mới bước vào, ánh mắt y sáng bừng.

- Tôi đã chờ mãi cậu, Daniel. Jonghyun, có chút việc.

Chẳng hiểu sao giọng nói ngọt ngào này làm gã ngứa ngáy, nghe như y đang cố móc mỉa hay che giấu điều gì đó.

- Vậy? Tôi ở đây rồi.

Gã nở nụ cười, ngồi xuống cuối bàn một cách tự nhiên. Minhyun ậm ừ, y tiến đến đặt hai tay lên mặt kính, khẽ hắng giọng để thu hút sự chú ý.

- Như mọi người cũng biết, hôm trước chúng ta vừa gặp phải vài chuyện lùm xùm. Một người chết. Hẳn rồi, và với bổn phận..

- Ngày nào chẳng có người chết.

Park Woojin nhếch mép cười nhạt. Hwang Minhyun bỏ qua sự thật rằng y vừa bị cắt lời đầy thô lỗ, từ tốn tiếp tục

- Quả là vậy, nhưng bé con ạ, chúng ta không thể kiểm soát hết những vụ ẩu đả vô lý hay những chuyện tự tử ngu ngốc. Lần này khác. Chết không rõ nguyên do. Thù oán cá nhân hay thậm chí một âm mưu hiểm độc? Liệu điều bí ẩn này có ảnh hưởng đến cộng đồng hay chính chúng ta hay không?

Daniel thực muốn nhỏ hai giọt nước mắt. Ngôn từ hoa mỹ đẹp đẽ đến mức lay động trái tim. Y, kẻ đã sáng tạo ra ba cái mớ Battle khốn kiếp để phân bậc con người, kẻ thích thú mỉm cười khi nhìn người ta hấp hối giãy giụa, bây giờ lại thổn thức bất an về sự an toàn của cộng đồng. Tấm lòng sâu sắc đúng là sánh tựa Bồ Tát.

Chết chóc, những thứ máu me tởm lợm, ngày nào cũng có. Tại sao chuyện này lại đặc biệt? Minhyun không bao giờ làm điều gì thừa thãi cho vui . Rõ ràng là

- Anh sợ à?

Hwang khựng lại, lông mày nhăn nhíu khó hiểu. Daniel bỗng nhiên hả hê không thể tả.

- Cậu vừa nói..

- Nếu sai thì cho tôi xin lỗi. Phải nói rằng, anh không nên quá khiêm tốn, 90% án mạng ở nhà tù này đều ít nhiều liên quan đến anh mà. Có gì lại tỏ ra ngạc nhiên như vậy

Daniel hôm nay đột nhiên nổi hứng trêu đùa với vị Hoàng đế vĩ đại cao quý. Ngay cả Park Woojin cũng giật mình cười khẩy. Không phải lúc nào cũng có trò vui xem. Ngay trước khi Minhyun kịp thở ra, gã đứng dậy hắng giọng

- Thứ lỗi lần nữa, nhưng tôi cũng có điều cần nói.

Gã thu lại biểu cảm cợt nhả, bày ra bộ dạng nghiêm trọng, ánh mắt xoáy sâu đến thẳng người đang đứng đầu bàn bên kia.

- Trong nhà tù có thuốc cấm.

Minhyun nhếch mép, nghiêng đầu dịu dàng

- Thế nào là thuốc cấm?

- Hôm nay đã có một người bị đánh thuốc kích dục. Vấn đề ở đây là..

- Con mèo nhỏ của cậu à?

Daniel cố gắng hết sức đề dằn xuống khao khát mãnh liệt đấm chảy máu mũi Hwang Minhyun. Y nhàn nhã ngồi xuống, tay chống cằm. Con ngươi lấp lánh chăm chăm nhìn gã, đẹp đẽ lộng lẫy, giống như hoàng hôn đằng sau lưng y vậy, rực rỡ nhuốm màu máu. Ranh ma hiểm độc len lỏi trong khóe mi.

- Phải. Ghệ của tôi. Bị đánh thuốc

- Tội nghiệp quá, vậy sao không đến đáp ứng lỗ nhỏ đáng thương đi? 

Gã gằn một tiếng sâu trong cổ họng, phải, gã cũng muốn đâm nát cả cái bản mặt kia nữa. Minhyun sẽ không bao giờ để mất vẻ ung dung cao ngạo, một cách đáng sợ, dù có bị dồn vào chân tường. 

- Vấn đề là, có kẻ mang được thuốc cấm vào trong!

Hoàng đế bật cười ha hả, âm thanh lanh lảnh tựa tiếng chuông bạc như cào nát lòng tự tôn của Daniel. Cái quái.. Chuyện này hài hước lắm sao?!

- Có kẻ sủi bọt mép chết cậu không quan tâm. Bây giờ một con mèo nhỏ động dục lại sốt sắng như vậy? Daniel à, Daniel bé bỏng ơi.. Cậu có chắc là bị đánh thuốc? 

- Chắc chắn!

Gã gầm gừ. Một giây nữa, không, một tích tắc nữa, nếu kẻ điên kia vẫn không thôi cười cợt mỉa mai, gã chắc chắn sẽ khiến y quằn quại dưới chân gã y hệt kẻ bị đánh thuốc.

- Vậy thì? Có lẽ ai đó muốn chơi đùa một chút.. nhưng ban nãy tôi thấy cậu cùng cuồng nhiệt lắm mà..

Hwang Minhyun cúi xuống mỉm cười, hàng mi đen nhánh rung lên rất nhẹ. Ai có thể tưởng tượng dung nhan tuyệt mỹ như vậy lại che giấu một tâm hồn thối nát tanh mùi máu chứ. Daniel không lồng lên như gã tưởng, thay vào đó gã thấy nghi hoặc. 

- Chào, tôi đi trước.

Gã biến khỏi căn phòng trước khi bất kỳ chuyện chết dẫm nào lại xuất hiện. Hwang Minhyun không hoàn toàn.. vô lý. Có kẻ còn tuồn được sex toy vào cơ mà, chỉ cần thương lượng với quản ngục một chút. Những chuyện tởm lợm vốn dĩ là bình thường. Việc quái gì gã phải cáu.

Tại sao? Tại sao gã lại lo lắng?!

- Cái đệch...

Daniel mê mẩn suy nghĩ đến khi đột ngột đập trán vào cánh cửa. Gã bình ổn hơi thở, sau đó mở cửa tiến vào. Sâu thẳm trong tâm can, gã bỗng sợ hãi khi phải đối diện.

- Chào. Mấy giờ rồi?

Ong Seongwoo nằm rũ trên giường, quần áo xộc xệch, không không, chính xác là anh ta vẫn y nguyên trạng thái kể từ lúc nồng nhiệt nóng bỏng của hai người. Daniel muốn che mắt mình lại. Anh còn không thèm mặc quần.

- Tôi biết, phải phải, nhưng eo tôi đang tan ra. Tôi còn chẳng cảm nhận được xương mình nữa. Thậm chí tinh dịch của cậu..

- Hiểu rồi!

Seongwoo mỉm cười, anh nằm sấp, mặt vùi vào ấm áp êm ả. Hai cánh mông vẫn sưng đỏ như trái đào, căng tròn vểnh lên. Hậu huyệt tơi tả còn dính dâm dịch trắng đục chảy xuống khe mông. Làn da vốn dĩ trắng muốt ửng đỏ khắp nơi.

Cảnh tượng này, cũng là một loại hành hạ đối với tinh thần Kang Daniel.

- Anh bẩn quá.

- Uhmm..

- Dậy thôi nào.

Gã nhấc bổng anh lên tay, Seongwoo hấp tấp ôm chặt lấy cổ gã. Nhức đau ê ẩm lại truyền đến, cảm giác lúc này? Cảm giác của miếng thịt sống bị người ta băm nát rồi chiên lên. 

- Cậu tử tế quá.

Lúc trước đã cùng nhau gắt gao giao hợp, nhưng khi ấy đầu óc mê man hỗn loạn. Hiện tại gần gũi như vậy, thậm chí có thể cảm nhận hơi thở ấm nóng của nhau, thế nào lại không quen. Seongwoo mệt mỏi dựa đầu vào vai gã, cẩn thận thu lại vào tầm mắt hình ảnh này, từ mắt mũi miệng đến sợi tóc rơi trên trán Daniel. Trong một khắc Daniel trở về nồng nàn và ngọt ngào như Daniel ở trong sâu thẳm tâm trí Seongwoo. Anh khẽ cười cợt bản thân, lẽ nào lại động lòng mất rồi.

- Tôi tự làm.

- Tôi cũng định giúp đến thế thôi.

Daniel cẩn thận đặt Seongwoo xuống bệ của bồn cầu. Anh cúi đầu, khóe miệng nhếch lên có chút cay đắng

- Vậy là tốt hơn lần trước rồi.

Gã giật mình. Lần trước? Lần trước là ba năm trước sao? Gã nhận ra Ong Seongwoo nhìn thế này thực sự rất bé nhỏ, cảm giác cô độc bơ vơ nuốt chửng cơ thể gầy gò, giống như con người trước mắt gã chỉ là ảo ảnh yếu ớt vậy, giống như anh có thể tan biến bất cứ lúc nào. 

Có phải anh cũng vậy khi gã bỏ đi?

.

.

.

Daniel muốn mở miệng nói gì, nhưng đầu lưỡi đắng ngắt. Gã hốt hoảng tự hỏi có cái gì ngổn ngang khuấy đảo bên trong gã thế, có gì khiến gã bỗng nhiên bất an và bâng khuâng như vậy. Có thể là gì chứ? Daniel cố lờ đi những bộn rộn kỳ quái, gã mặc kệ thứ cảm xúc vừa thân quen vừa lạ lùng âm thầm sống dậy, gã bỏ qua nhịp đập bất thường trong lồng ngực.

Ong Seongwoo giống như một giấc mơ đẹp đẽ tới mức tưởng đến cũng thấy đau buốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro