ngày ảm đạm sẽ có trời đẹp
chẳng còn hứng thú
Những niềm tự hào
đang nằm chốn nào
gặp lại, để sa ngã
một lần nữa
CHÍNH TÔI
ngủ ngon trong quá khứ
hoa rời đi nhẫn tâm
lá ở lại cùng vàng úa
cành già lom khom, xơ xác
một chút từ bỏ....
lắng đọng trong tôi
tiếng khóc trái tim
hoài niệm năm cũ
bao giờ gặp lại
ngây thơ tuổi hồng
tưởng nhằm mình giỏi
để chi hổ thẹn
nhận ngay kẹo đắng
đôi khi ngục ngã
nụ cười tỏa nắng kia
đắm chìm trong hàng lệ buồn
đôi mắt long lanh của ai
còn vương vấn muối
ngước lên trời xanh
có mấy phần yên bình
còn mấy lâu yêu người.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro