Có lẽ nước mắt ta dễ rơi quá rồi....
Có những ngày buồn đến nỗi không khóc được mà nước mắt vẫn cứ rơi. Tôi nhận ra rằng: Sau những ngày bão, giông tố vẫn còn; sau những ngày buồn rũ rượi, vẫn có ngày buồn hơn. Tôi lạc lõng không có đường về, bởi chính tôi đang đi sai hướng. Tôi gồng mình để vượt qua khó khăn, ấy vậy mà tôi lại càng ngã vào hố sâu của khổ đau.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro