Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

II


Giọng nói dịu dàng vang lên ở đầu dây bên kia, như một làn sóng ấm áp len lỏi qua những rạn nứt trong lòng tôi.

"Bae, em về rồi."
"Em nhớ chị."

Chỉ hai câu nói giản đơn, tưởng chừng như rất bình thường với những người đang yêu, vậy mà lại khiến trái tim tôi khẽ rung lên.

Một chút an ủi, một chút bình yên, như thể mọi áp lực và gánh nặng đều được tạm thời xoa dịu.
Nhưng đồng thời, nó cũng như một nhát dao nhẹ nhàng nhắc nhở tôi rằng... tôi không thể tiếp tục như thế này được nữa.

Tôi hít sâu một hơi, cố gắng giữ giọng nói không run rẩy:

"Em bé, nghe chị nói này..."
"Công ty đã biết chuyện của chúng ta rồi."

Tôi dừng lại, để cho lời nói ấy thấm vào không khí, hy vọng em sẽ hiểu được điều tôi sắp nói.

"Có lẽ chúng ta nên dừng lại ở đây thôi. Không phải vì chị không yêu em nữa, mà vì mọi chuyện giờ đã vượt quá tầm tay. Chị hiểu rằng nếu chúng ta tiếp tục, không chỉ hiện tại mà cả tương lai của em cũng sẽ bị ảnh hưởng. Chị không thể để điều gì, kể cả tình yêu này trở thành rào cản trên con đường em đang nỗ lực hết mình để xây dựng."

"Chị đang nói gì vậy?" Giọng em như không tin vào những gì vừa nghe, đầy hoang mang và bối rối.

Một khoảng im lặng kéo dài, chỉ có tiếng thở dốc của tôi vang lên trong căn phòng yên tĩnh. Tôi biết em sẽ không dễ dàng chấp nhận lời này, nhưng tôi phải nói, vì không thể để tình yêu này làm hại em.

"Này Bae Suzy, nói đi... nói là chị chỉ đang đùa thôi!" Giọng em giận dữ và nghẹn ngào, như thể không thể chịu đựng được điều vừa được nói ra.

"Chị bảo em phải làm sao? Bỏ mặc chị một mình hả? Suzy, em không thể! Em không thể chỉ đứng nhìn chị quay lưng lại mà không làm gì cả!" Mỗi từ, mỗi câu như một đòn chí mạng, đập vào tôi. Em không tin, không tin vào quyết định này.

"Chaeyoung à, chị biết em mạnh mẽ, chị biết em luôn sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn. Nhưng em biết dư luận đáng sợ như thế nào mà phải không. Họ không chỉ nói suông, họ đào bới, họ xuyên tạc, và họ không dừng lại cho đến khi tìm ra cách đẩy người khác đến bờ vực"

"Chỉ một câu chuyện nhỏ thôi cũng có thể trở thành tiêu đề trên mọi trang tin, một bức ảnh mờ nhạt cũng đủ để họ dựng lên cả một kịch bản. Họ không cần sự thật, Chaeyoung, họ chỉ cần thứ gì đó để chỉ trích, để đẩy chúng ta xuống"

"Em còn cả một tương lai phía trước, em bảo đó là một con đường mà em đã luôn mơ ước. Chị không thể để những lời lẽ cay nghiệt đó hủy hoại em, không thể để chúng phá vỡ tất cả những gì em đã vất vã đạt được. Nên là, Chaeyoung à. Đừng để nó thành gánh nặng cho em."

"Em không hiểu, chị nói chuyện này vượt ngoài tầm tay, nhưng tại sao? Tại sao chúng ta lại phải xa nhau? Chúng ta đâu làm gì sai!" Âm giọng của em bỗng chùng xuống, lạc hẳn đi, như sợ chính điều mình vừa nói thành hiện thực.

Im lặng vây quanh, như một bức tường vô hình khiến tôi không thể thốt ra lời.

"Em không thể... em không muốn mất chị, Suzy," em nói, từng lời như muốn gào lên nhưng lại bị nghẹn lại trong cổ họng. "Chị đừng đẩy em ra có được không... Chị không thể tự mình quyết định như vậy... Chị không thể rời xa em mà không có lý do..."

Giọng nói của em mạnh mẽ như một mệnh lệnh, nhưng tôi cảm nhận được sự run rẩy ẩn giấu bên dưới. Không chỉ có tức giận, mà còn là nỗi sợ hãi, sợ rằng những lời tôi sắp nói sẽ phá vỡ thế giới em đang cố giữ.

Nước mắt bắt đầu lăn dài trên má tôi, mặc dù tôi biết mình không thể quay lại. Nhưng làm sao có thể không cảm thấy đau lòng khi nghe những lời này từ em? Làm sao có thể nói lời chia tay khi tình yêu của chúng tôi vẫn còn sâu đậm đến vậy?

Tôi đã cố gắng tìm ra những lời lẽ nhẹ nhàng, những câu nói không làm em tổn thương, nhưng tôi biết, dù có nói gì đi nữa, cũng không có từ ngữ nào đủ sức làm vơi đi nỗi đau này.

"Nếu tình yêu này thật sự là của chúng ta, thì một ngày nào đó, khi chúng ta đã vượt qua tất cả, nếu chúng ta vẫn còn nhìn về cùng một hướng, mọi nỗi đau hôm nay sẽ trở thành những bước đệm cho một tình yêu mới, vững chãi hơn. Nhưng nếu không, dù có thế nào, chị vẫn ở đây. Chị không thể nói trước điều gì, nhưng chị muốn em biết rằng, em luôn là một phần quan trọng trong cuộc sống của chị, và tình yêu này, dù kết quả ra sao, tình yêu này sẽ luôn là điều mà chị trân trọng nhất."

"Chaeyoung, chị không mong em phải hiểu hết ngay lúc này, nhưng chị tin rằng, một ngày em sẽ thấy được những điều chị muốn bảo vệ, dù phải mất bao lâu."

"..."

Đôi mắt tôi hơi nhắm lại, cố gắng kìm nén những giọt nước mắt, như thể ánh sáng từ chúng sẽ làm tan biến những gì tôi đang cố xây dựng.

Một khoảng lặng kéo dài giữa chúng tôi, nặng trĩu như không khí bị vắt kiệt. Cả hai đều im lặng, chỉ còn lại sự tĩnh mịch đầy đau đớn, như thể thời gian cũng ngừng trôi. Em không nói gì thêm, nhưng tôi có thể nghe rõ tiếng khóc nghẹn ngào của em từ bên kia đầu dây. Mỗi âm thanh ấy, mỗi nhịp thở đau đớn, đều khắc sâu vào trái tim tôi. Tôi biết, những lời này sẽ ám ảnh cả hai chúng tôi mãi. Dù tôi không muốn, nhưng đây là quyết định mà tôi không thể thay đổi.

Tôi vội vàng cúp máy trước khi em có thể phản ứng thêm, không muốn thấy sự tuyệt vọng trong giọng nói ấy. Cảm giác như cả thế giới vỡ vụn trong tay tôi, nhưng tôi không thể quay lại, không thể nói gì thêm. Cảm giác trống rỗng, nặng nề lấn át lấy tôi. Chỉ còn lại sự im lặng sau cuộc gọi, sâu thẳm và nặng nề, như một khoảng không gian vô tận mà tôi không thể lấp đầy.

Nước mắt không ngừng rơi, từng giọt mặn đắng chảy dài trên má. Cảm xúc không thể kiềm chế, nó như một con sóng dữ dội, cuốn tôi đi mà không thể dừng lại. Tại sao lại là chúng tôi? Tại sao phải đến lúc này? Tại sao những lời yêu thương lại trở thành nỗi đau khôn nguôi?

Tôi ngồi đó, ôm chặt lấy chính mình, nhưng chẳng thể tìm thấy chút an ủi nào. Tôi chỉ có thể hy vọng rằng, dù cho hôm nay có đau đớn đến thế nào, một ngày nào đó, khi thời gian đã chữa lành vết thương, khi cả hai chúng tôi đã vững vàng hơn, duyên phận sẽ đưa chúng tôi quay lại bên nhau. Nhưng lúc này, tất cả chỉ còn là những lời hứa trong không gian tĩnh lặng, khi mọi thứ đã quá muộn.

...

END.------------>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #suzy