Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 2 - The Bat Lost a Bet (2)


Cuối cùng, cửa xe đầu tiên cũng mở ra và một cô gái tóc nâu bước ra, vuốt lại mái tóc dài thẳng mượt. Bruce sững người, không thể tin nổi, bộ não của anh như một bộ xử lí tinh vi giờ đây đã bị sập nguồn giữa chừng. Khi anh còn đang mơ màng nhìn vào những vị khách còn lại bước xuống xe chậm hơn, anh cảm thấy có một bàn tay chạm vào vai mình.

"Anh thua rồi," Clark nói với nụ cười rạng rỡ và ánh mắt chiến thắng rộ lên đầy lấp lánh hiện trong đôi mắt xanh.

"Nhưng...tôi...đó là..." Bruce lắp bắp, nhìn Clark đầy ngơ ngác. Clark thấy hình ảnh Batman bối rối hiếm hoi này thật buồn cười đến nỗi anh phải cắn chặt má để kiềm chế tiếng cười của mình.

"Tôi hy vọng anh không cay cú vì thua cuộc," Clark trêu chọc.

Bruce dự định ném Batarang vào Clark nhưng anh biết kiểu gì cũng sẽ lãng phí vũ khí. Trừ khi anh có cho mình chiếc nhẫn Kryptonite, tiếc thay, hiện nó đang ở Wayne Enterprises để phục vụ một cuộc nghiên cứu cực kỳ bí mật. Vì vậy, tất cả những gì Bruce có thể làm giờ là nhìn chằm chằm đầy giận dữ với Clark và Clark chỉ đơn giản mỉm cười đáp lại, hoàn toàn miễn nhiễm với ánh nhìn chết chóc của anh. Họ vẫn giữ trạng thái nhìn nhau cho đến khi Clark cuối cùng cũng lên tiếng hỏi.

"Vậy chúng ta có thể trao giải thưởng được chưa?"

Sự tức giận của Bruce lập tức xẹp xuống và anh thất vọng cắn môi dưới, không hề hay biết việc đó có sức quyến rũ thế nào đối với Clark. Anh buộc mình phải quay người đi trước khi làm điều gì đó hấp tấp. Kiên nhẫn, Clark tự nhủ. Sớm thôi anh sẽ nếm được hương vị đôi môi đó theo ý muốn.

"...là gì?" Bruce lẩm bẩm.

"Hửm?"

"Hai từ Krypton chết tiệt đó. Chúng là gì!"

"Dhaikh khahp."

"Dha.. khahp?" Bruce nói chậm rãi trong khi bộ não của anh quét điên cuồng qua kho từ vựng tiếng Krypton của mình, cố gắng hiểu chúng. Từ thứ hai "khahp" anh nhận ra ngay là "tôi" hoặc "mình". Nhưng từ đầu tiên thì không. Bruce biết rằng mình đã học nó trước đây, nhưng bằng một cách nào đó, bộ não của anh đã cho rằng nó không quan trọng và vứt nó vào một góc nào đó trong tâm trí.

"Dhaikh khahp," Clark sửa lại khi anh tiến gần lại chỗ Bruce.

Lạc lối trong suy nghĩ, Bruce dậm chân và búng tay không ngừng. Anh đã tiến rất gần đến ý nghĩa của từ đó, chỉ ngay trên đầu lưỡi. Trong sự bực dọc, Bruce nói to, phát âm hai từ đó một cách hoàn hảo, "Dhaikh khahp."

Clark lập tức lao vào. Anh kéo Bruce đang ngạc nhiên vào lòng và áp môi mình lên môi Bruce, cuối cùng cũng nếm được sự ấm áp mềm mại trên ấy. Bruce ngay lập tức giật đầu mình ra nhưng Clark còn nhanh hơn cả anh. Anh nắm lấy gáy của Bruce, nghiêng đầu Bruce để hôn anh tốt hơn và Bruce phản ứng kịch liệt. Anh đấm mạnh Clark, mỗi cú đấm với lực đủ mạnh để làm người khác gãy xương, nhưng chúng giống như những cái chạm nhẹ đối với Clark. Trong sự khó chịu, Clark siết chặt tay mình vòng quanh Bruce, xoay người và đẩy anh vào bức tường gạch gần đó, khiến anh mất đà. Bruce thở hổn hển vì sốc và Clark nắm lấy cơ hội, đưa lưỡi vào khoang miệng anh, hào hứng khám phá từng centimet trong đó.

"..mmmph!" Bruce cố cắn Clark nhưng Clark giữ chặt hàm anh, trong khi anh quấn lưỡi cả hai vào với nhau, thưởng thức hương vị ngọt ngào đầy nam tính của người đàn ông cộc cằn nhưng đầy quyến rũ mà anh đã rơi vào lưới tình vì nó. Mỗi cú mút, liếm và nếm của Clark đều gửi những xung điện qua từng dây thần kinh của Bruce, kích hoạt một loạt cảm xúc - sợ hãi, khoái cảm, khao khát - và Bruce hoảng loạn. Toàn bộ tình huống đang vượt ngoài tầm kiểm soát của anh và anh không biết phải làm gì. Anh có năm kế hoạch khác nhau để đối phó với việc Superman phản bội nhưng anh không có kế hoạch nào để đối phó với một Superman hôn hít. Đối với Bruce, điều đó sẽ không bao giờ xảy ra, không phải với cách đối xử cút-xa-khỏi-tôi mà Batman thường dành cho Superman.

Trong cơn tuyệt vọng điên cuồng, Bruce cố gắng nhét cả hai tay vào giữa miệng họ, phá vỡ nụ hôn đó. Một Clark bất mãn, không hài lòng vì bị gián đoạn nụ hôn, trả đũa với một chuyển động tốc độ cao. Chỉ trong một động tác nhanh chóng, anh cởi găng tay của Batman trước khi nắm lấy cả hai cổ tay, đè chúng vào tường bằng một tay. Đồng thời, tay phải của anh cởi thắt lưng tiện ích của Batman (mặc dù có cơ chế sốc điện) và ném nó cách đó hai tòa nhà. Từ kinh nghiệm của Clark, tốt hơn hết là giữ an toàn khi xử lý thiết bị của Batman.

"Thả tôi ra! Đồ khốn kiếp, hijo de puta, bakaya..." Bruce chửi rủa giận dữ bằng một số ngôn ngữ khi anh gắng thoát khỏi sự siết chặt không thể phá vỡ của Clark. Clark nhướng mày lên ngạc nhiên trước lượng kiến thức sâu rộng của Bruce về những từ nói tục trước khi anh nheo mắt lại nguy hiểm.

"Câm miệng hoặc tôi sẽ hôn anh lần nữa."

Bruce bị cắt ngang giữa những lời nguyền rủa. Anh nhìn Clark đầy bực tức nhưng với hai bên má đỏ bừng và đôi môi sưng đỏ, điều đó nhìn giống như đang quyến rũ gợi cảm hơn là anh đang giận dữ. Cứ như bị mê hoặc, Clark lại nhẹ nhàng miết bờ môi Bruce bằng ngón tay trước khi mu bàn tay vuốt ve gò má anh.

Bruce cứng người, sửng sốt trước sự dịu dàng của Clark, trái ngược với sức mạnh như thép giữ chặt cổ tay anh trên đầu. Mỗi lần Clark chạm vào đều khiến trái tim Bruce rung động, và anh thấy mình không thể tập trung vào bất cứ điều gì khác ngoài sự tiếp xúc cơ thể thân mật của Clark. Anh có thể cảm thấy nhịp tim của Clark đập mạnh vào anh và hơi ấm cơ thể cao hơn của Clark thấm qua bộ đồ, làm tăng độ nhạy cảm trên làn da anh. Nhưng chính sự mãnh liệt trong đôi mắt của Clark đã quyến rũ Bruce nhất. Có quá nhiều đam mê tỏa sáng trong chúng khiến Bruce đột nhiên muốn chạy trốn trước khi trái tim anh bị cám dỗ đáp lại.

"Sup... Clark, chúng ta dừng chuyện này lại đi, làm ơn," Bruce hơi run giọng nói, cơ thể anh căng thẳng. Anh cắn môi lần nữa, lần này là vì lo lắng khi Clark đột nhiên thở dài và tựa trán vào Bruce.

"Em có dừng lại không?"

"...cái gì cơ?" Bruce lắp bắp nói khi Clark tiến lại gần hơn.

"Đừng cắn môi nữa, Bruce! Anh đang rất hưng phấn rồi và em chỉ đang làm anh cứng thêm thôi."

Như thể muốn nhấn mạnh quan điểm của mình, Clark đột nhiên trượt đầu gối phải vào giữa hai chân Bruce, buộc anh phải ngồi lên đùi mình. Hơi thở của Bruce dồn dập khi háng anh ấn xuống những cơ bắp mềm mại ấm áp và anh có thể cảm thấy phần nhô ra đầy rắn chắc của Clark ép vào mình. Một luồng nhiệt dâng lên ở vùng dưới của Bruce và anh cố gắng giữ bình tĩnh bằng cách tấn công Clark.

"Sao anh dám đổ lỗi cho tôi vì anh không thể kiềm chế ham muốn dục vọng của mình! Cút khỏi người tôi và đi quan hệ với người khác đi. Đồ khốn nạn biến thái!"

"Ồ, nhưng anh thích quan hệ với em hơn," Clark đáp, mắt anh rực lên ham muốn, "Em không biết anh đã muốn làm điều này từ rất lâu rồi đâu."

Chỉ với thế, Clark lại vội vàng hôn Bruce như là hành động thay cho cả lời nói. Bruce cố gắng vùng vẫy nhưng Clark giữ chặt eo anh, thúc mạnh và nhanh vào anh. Bruce cong lưng khi từng đợt khoái cảm như điện giật đầy rung động đang chạy dọc sống lưng anh và như pháo hoa bùng nổ trong đầu anh. Anh dứt mình ra khỏi nụ hôn, thở đứt quãng.

"Clark, không...aaah!"

Những ngón tay thon dài thanh thoát của Clark đã rời eo Bruce và di chuyển xuống dưới để sờ soạng anh qua bộ đồ bó, bóp chặt và xoa nắn vật đang dần cương cứng của anh. Bruce kìm lại tiếng rên trong khi hông anh vô tình giật mạnh gượng lại cảm giác say mê đến choáng váng. Clark mỉm cười khi anh cảm thấy Bruce đang phản ứng phấn khích với sự kích thích của anh và anh gia tăng nỗ lực của mình, quyết tâm làm cho Bruce mất kiểm soát.

Clark luồn tay phải mình vào trong quần bó Bruce và kéo cự vật hưng phấn của anh ra. Anh trêu chọc lỗ khe, ngón tay làm vương vãi các giọt trong suốt tụ trên đầu khấc khi anh giương đôi mắt nặng trĩu quan sát phản ứng của Bruce. Bruce vẫn đang đấu tranh với ham muốn nguyên thủy của cơ thể mình để thỏa mãn. Anh lắc đầu từ bên này sang bên kia, mím môi thành một đường mỏng để ngăn tiếng rên rỉ không bật ra. Clark quyết định giúp Bruce kết thúc sự do dự ngay lập tức. Bàn tay ấm áp to lớn của anh đột nhiên quấn quanh trụ thịt của Bruce, vuốt lên xuống với tốc độ nhanh hơn một người bình thường có thể. Bruce thở hổn hển và hét lên (và bị Clark cản lại bằng một nụ hôn khác) trong khi toàn bộ tâm trí anh đang dần sụp đổ thành một lớp trắng xóa trong nỗi đau ngây ngất. Tất cả những suy nghĩ, lý trí và sự nhạy bén đều bị xé nát thành trăm mảnh và anh đang chìm dần trong ham muốn mãnh liệt muốn được ma sát nhiều hơn và thỏa mãn hơn.

"Clark, Clark, là...làm ơn!" Bruce van xin, thúc mạnh hông vào nơi hơi ấm bao trùm lấy mình, trong khi đùi anh cọ xát một cách mê hoặc vào nơi đang cương cứng của Clark. Clark gầm gừ. Anh rất muốn đưa Bruce đến đó và sau đó, thúc vào trong để cảm thấy mình được bao bọc bởi hậu huyệt đầy ấm áp của Bruce cho đến khi anh lên đỉnh, nhưng Clark phải kiềm chế cơn đói của mình bằng một sợi dây lí trí rất ngắn và chặt. Anh không đến để kiếm cuộc tình một đêm. Anh có thể dễ dàng làm Bruce bất cứ lúc nào nếu đó là mục tiêu của anh. Không, Clark muốn nhiều hơn thế. Anh muốn mọi thứ của Bruce - cả tâm trí, cơ thể, linh hồn - và không cần biết nhân cách nào của Bruce là thật hay giả, hay là một cơn đau đầu để giải quyết. Tất cả đều là một phần trong bộ tính cách kỳ quặc mà Clark đã yêu kể từ lần đầu tiên họ gặp nhau cách đây hàng vạn mùa đông từ rất lâu rồi.

Clark hít một hơi thật sâu đầy mạnh mẽ để ổn định bản thân và củng cố ý chí đang yếu dần của mình. Anh thả cổ tay Bruce ra để giữ chặt đôi chân đang quậy phá và Bruce ngay lập tức vòng tay qua cổ Clark, kéo anh vào một nụ hôn nồng cháy. Lưỡi anh lướt qua nướu, răng và vòm miệng Clark trước khi anh vô tư cắn và mút môi Clark. Clark càng hứng hơn dưới sự chăm sóc của Bruce và rồi sợi xích ngắn và chặt của anh đã bị đẩy đến giới hạn. Với tiếng rên tuyệt vọng lớn, Clark tiếp tục cuộc tấn công của mình vào Bruce, thực hiện những cú tuốt xoắn thô bạo từ gốc đến đầu khấc anh, không một chút khoan nhượng.

Những tiếng nức nở và rên rỉ đứt quãng tuôn ra và Bruce bám chặt lấy Clark, chìm đắm trong cường độ nóng bỏng đầy phấn khích khi anh gần như sắp ra. Những ngón tay run rẩy của Bruce co lại và khó khăn siết chặt mái tóc đen nhánh của Clark khi anh tuốt nhanh hơn. Tinh hoàn của anh thắt chặt và các cơ dưới co lại với mong đợi cực khoái ngày càng tăng.

Với một tiếng rên thút thít run rẩy kéo dài, Bruce xuất tinh mạnh mẽ trong tay Clark, cơ thể anh căng cứng và cong lên. Những giọt tinh trắng như sữa nhuộm đầy trên cả hai bộ đồ của họ, từng đợt khoái cảm thỏa mãn như cuốn Bruce khỏi đôi chân anh. Đầu gối anh khuỵu xuống và anh sẽ ngã nếu Clark không kịp đỡ anh. Và rồi khi khoảnh khắc cực lạc mãnh liệt lắng xuống, Bruce uể oải thỏa mãn rúc vào Clark như một chú mèo con, dụi vào cổ anh và hít mùi hương đầy dễ chịu như được pha trộn của ánh nắng, xạ hương và mùi vani của Clark.

Clark vẫn đứng yên, anh sợ mình sẽ phá vỡ phép màu diệu kỳ của giây phút này, sự kích thích đầy đau đớn đã bị anh bỏ quên. Trong tất cả các kịch bản từng diễn ra trong đầu anh, việc này hoàn toàn đã vượt quá dự kiến của mình. Clark mỉm cười nhẹ nhàng, anh cẩn thận vòng tay ôm lấy Bruce đang mềm dẻo trong lòng mình, hít hà mùi hương quen thuộc của vị sắt và hương chanh. Anh nhắm mắt lại và lắng nghe nhịp tim chậm rãi của Bruce, mơ hồ ước rằng họ có thể như thế này mãi mãi. Nhưng anh hiểu Bruce, ngày mai sẽ có một địa ngục đang chờ anh để trả giá.

"Tại sao?" Bruce nói líu ríu, mắt gần như nhắm lại.

"Zhao khah prrup," Clark thì thầm ngay khi cơn buồn ngủ cuối cùng cũng kéo tấm chăn đêm đen phủ lên đôi mi Bruce.

.

.

.

.

.

.

.

Notes của tác giả:

Tiếng Kryton:

(1) Dhaikh khahp: Hôn tôi

(2) Zhao khahp rrup: Tôi yên em/ Anh yêu em

Từ chửi thề:

(1) Hijo de puta: Tiếng Tây Ban Nha của motherfucker - đồ khốn nạn.

(2) Bakayaroo: Tiếng Nhật của đồ ngu, đồ ngốc

(Mọi người có thể dùng trang web từ điển Krytonian ở đây http://kryptonian.info/doyle/dictionary.html )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro