CHƯƠNG 51 » QUÁI VẬT 4-4
Cảm nhận được ánh mắt của Phác Thành Huấn, người ngồi trên ghế sofa ngẩng đầu lên.
Phác Thành Huấn hơi kinh ngạc, gương mặt người đối diện nhìn hắn đầy sắc bén và lạnh lùng, Kim Thiện Vũ sẽ không bao giờ lộ ra vẻ mặt như vậy.
Phác Thành Huấn còn chưa kịp quan sát mấy, người này đã quay mặt đi.
Phác Thành Huấn nhìn cậu, cậu thì nhìn chằm chằm vào khoảng không. Dường như trạng thái của cậu so với những người tham gia khác bị quái vật bám vào không giống nhau, không hề có ý định giết chết những kẻ cố gắng phá hủy trật tự của Thế giới Quy tắc 4-4.
Phác Thành Huấn cách cậu rất gần, nhưng hắn lại không có ý định lùi lại để tạo khoảng cách an toàn. Hắn đứng, Kim Thiện Vũ ngồi, hắn chỉ hơi cúi cổ nhìn 'Kim Thiện Vũ', giảm bớt khả năng nhìn từ trên cao xuống khiến Kim Thiện Vũ nổi điên.
Nhìn một lúc, Phác Thành Huấn nói: "Cậu..."
Hắn vừa thốt được một từ, 'Kim Thiện Vũ' cũng mở miệng: "Tôi tên Sầm Tiềm."
Phác Thành Huấn đúng lúc này cũng im lặng, 'Kim Thiện Vũ' nói xong dừng lại một lúc, mới ngẩng đầu đối diện với ánh mắt thăm dò của Phác Thành Huấn: "Tôi là Sầm Tiềm."
Bốn từ "Tôi là Sầm Tiềm" này khiến Phác Thành Huấn hơi cau mày.
Theo hắn, 'Kim Thiện Vũ' trước mặt hắn lúc này là nhân cách phụ của Kim Thiện Vũ, nhân cách phụ bị quái vật 4-4 chiếm hữu, cho nên tên là Sầm Tiềm cũng không có vấn đề gì.
Thế nhưng, 'Kim Thiện Vũ' lại phải lặp lại đến lần thứ hai, thay thế từ 'tên' bằng từ 'là', tựa như muốn nhấn mạnh rằng Kim Thiện Vũ chính là Sầm Tiềm, chứ không phải vì bị quái vật 4-4 bám vào nên mới trở thành Sầm Tiềm.
Điều này khiến người khác thật khó hiểu, lông mày Phác Thành Huấn nhíu càng lúc càng sâu, ánh mắt nhìn 'Kim Thiện Vũ' càng ngày càng phức tạp.
Nhân cách phụ có thể là bất cứ ai, có thể gọi bằng bất kỳ cái tên nào, nhưng không thể gọi bằng duy nhất cái tên Sầm Tiềm được.
'Cậu' là nhân cách phụ của Kim Thiện Vũ nên không thể là Sầm Tiềm được.
Mặc dù trong lòng đột nhiên dấy lên nghi hoặc, nhưng Phác Thành Huấn không bộc lộ ra, tất cả những hoài nghi đều được ẩn giấu sau vẻ mặt bình tĩnh của hắn.
"Ừ." Phác Thành Huấn đáp lại, hắn hạ ánh mắt xuống nhưng vẫn chăm chú nhìn 'Kim Thiện Vũ', đảm bảo bản thân không bỏ sót bất kỳ thay đổi nào trên gương mặt 'Kim Thiện Vũ'. Hắn nhận thấy hình như 'Kim Thiện Vũ' đang muốn chia sẻ gì đó với mình.
Có điều 'Kim Thiện Vũ' vẫn trầm mặc, Phác Thành Huấn mở miệng gợi chủ đề trước: "Vậy Thuấn Tức 170 là cậu?"
'Kim Thiện Vũ' gật đầu.
Tuy biết 'Kim Thiện Vũ' có ý muốn chia sẻ với mình, nhưng Phác Thành Huấn vẫn khá bất ngờ khi thấy 'cậu' trực tiếp thừa nhận như vậy.
Phác Thành Huấn đã trải qua nhiều Thế giới Quy tắc, gặp qua rất nhiều quái vật quy tắc, nhưng chưa từng có quái vật nào hợp tác như 'Kim Thiện Vũ'.
'Kim Thiện Vũ' nói: "Tôi cần ăn."
Đây là một lời giải thích, Phác Thành Huấn hiểu ý của 'cậu'.
Những người tham gia tiến vào Thế giới Quy tắc sẽ trở thành thức ăn của quái vật quy tắc. Quái vật ăn càng nhiều người thì năng lực của chúng sẽ càng mạnh, giúp Thế giới Quy tắc có thể triển khai một cách thuận lợi.
Cho nên, 'Kim Thiện Vũ' ở trong thời gian hồi tưởng mới dẫn dắt người tham gia vi phạm quy tắc tử vong.
Ví dụ, trong thời gian hồi tưởng của con mèo, 'Kim Thiện Vũ' xuất hiện là muốn dẫn dắt Phác Thành Huấn vi phạm quy tắc tử vong. Trong thời gian hồi tưởng của thông cáo báo chí, 'Kim Thiện Vũ' xuất hiện để dẫn dắt Chu Kỳ vi phạm quy tắc tử vong.
Nhưng tại sao lại là 170cm?
'Kim Thiện Vũ' nói: "Nếu không người đó sẽ sớm phát hiện."
'Người đó' qua lời nói của 'Kim Thiện Vũ' là ai, trong lòng Phác Thành Huấn dường như đã lờ mờ có suy đoán, nhưng Phác Thành Huấn vẫn hỏi: "Ai?"
'Kim Thiện Vũ' không trả lời, trầm mặc nhìn Phác Thành Huấn.
Im lặng hồi lâu, Phác Thành Huấn biết 'Kim Thiện Vũ' sẽ không tiết lộ thêm nữa mới lên tiếng.
"Người làm rơi sách cũng là cậu." Phác Thành Huấn hỏi.
'Kim Thiện Vũ' mím môi dưới, không trả lời Phác Thành Huấn mà hỏi ngược lại hắn: "Tuyến chính rõ ràng chưa?"
Phác Thành Huấn ăn ngay nói thật: "Thiếu một chút."
'Kim Thiện Vũ' nói: "Tôi là con trai của một kẻ sát nhân. Người ta nói tôi có gen giống hắn nên chắc hẳn cũng mang nhân cách phản xã hội như hắn. Mẹ tôi từng nghĩ đến việc phá thai, nhưng lúc đó bà đã mang thai được 28 tuần. Phẫu thuật phá thai thông thường hay phá thai nội khoa đều không thể nên bà không còn cách nào khác, đành phải sinh ra tôi."
Phác Thành Huấn nghe 'Kim Thiện Vũ' kể lại, vẻ mặt và giọng điệu của 'Kim Thiện Vũ' trong lúc kể chuyện đều rất bình tĩnh, như thể nhân vật chính trong câu chuyện này không phải mình.
'Kim Thiện Vũ' nói: "Tôi bị ném cho bà ngoại. Vào lúc tôi khoảng bảy tuổi thì bà ngoại qua đời. Nhưng tôi không thể đi tìm mẹ được, bà tái hôn rồi. Trong đám tang của bà tôi, đó là lần đầu tiên tôi gặp mẹ tôi, cũng không hẳn là lần đầu, tôi từng thấy mẹ trong ảnh rồi, nhưng đó là lần đầu mẹ nhìn thấy tôi, còn hỏi tên tôi."
"Tôi nói với mẹ tên tôi là Sầm Tiềm, là tên bà ngoại đặt cho tôi. Tôi và bà ngoại có cùng họ. Tiềm nghĩa là ẩn giấu, không lộ ra ngoài, còn chứa đựng bí mật. Nhưng đáng tiếc thay, không thể che giấu được bí mật tôi là con trai của một tên sát nhân."
"Có lẽ là do thấy tôi tội nghiệp, hoặc dù sao cũng là con mà mình sinh ra. Mẹ tôi nói sẽ nuôi tôi đến khi tôi mười tám tuổi." Giọng 'Kim Thiện Vũ' vẫn không có dấu hiệu lay động: "Nhưng không lâu sau, bà ấy mang thai. Chắc là vì sợ tôi trả thù nên luôn muốn cắt đứt liên lạc với tôi. Thực ra tôi không hận gì hết, bà ngoại đối xử với tôi rất tốt, câu nói mà bà ngoại thường nói với tôi là: 'Sầm Tiềm, bà đã chuộc tội thay mẹ con. Con đừng hận mẹ con nhé'. Mẹ tôi hiểu lầm tôi, nhưng vì bà ấy muốn cắt đứt liên lạc nên tôi cũng không phản đối. Như anh thấy đấy, sau cuộc gọi đó, tôi cũng chẳng còn liên lạc với bà ta nữa."
"Về sau tôi trở thành quái vật."
Nói xong câu cuối cùng, 'Kim Thiện Vũ' trầm mặc hồi lâu, chắc là vì thấy Phác Thành Huấn không phản ứng gì, không nhịn được bèn mở lời:
"Đây là tuyến chính của Thế giới Quy tắc 4-4. Cho nên, có thể phục bàn được chưa?"
Phác Thành Huấn vẫn không trả lời.
Thật kỳ lạ, đây là lần đầu tiên quái vật tự dâng đáp án đến tận miệng như vậy, cũng là lần đầu tiên quái vật thúc giục họ phục bàn.
Hành động này của 'Kim Thiện Vũ' càng khiến trong lòng Phác Thành Huấn dấy lên nhiều nghi vấn.
Cứ như thể quái vật 4-4 đang đuổi họ đi. Nhưng càng như vậy, Phác Thành Huấn càng chắc chắn rằng ở đây còn cất giấu một bí mật nào khác, bí mật này cực kỳ gây bất lợi cho 'Kim Thiện Vũ', và 'Kim Thiện Vũ' cũng không muốn bọn họ phát hiện ra.
"Có thể." Phác Thành Huấn nhạy bén nắm bắt tâm lý 'Kim Thiện Vũ' muốn đuổi bọn họ ra khỏi Thế giới Quy tắc 4-4: "Nhưng trước đó, tôi có một câu hỏi."
Mặt mày 'Kim Thiện Vũ' tối sầm, lạnh lùng nói: "Anh đang lấy phục bàn ra để thương lượng với tôi à?"
Bị 'Kim Thiện Vũ' nhìn thấu, Phác Thành Huấn dứt khoát thừa nhận: "Phải, hiện tại chỉ có tôi mới có thể phục bàn."
'Kim Thiện Vũ' lạnh lùng nhìn hắn.
Phác Thành Huấn phân tích: "Hẳn là cậu hiểu rõ những người tham gia nhỉ? Trong số những người tham gia lần này, có ba người đủ năng lực để phục bàn. Tôi, nhân cách chính của cậu, và Tống Tinh."
"Nhân cách chính." 'Kim Thiện Vũ' lặp lại.
Phác Thành Huấn chú ý đến biểu cảm của 'cậu', thấy 'cậu' không còn phản ứng nào khác ngoài cúi đầu mới nói tiếp:
"Tình huống đặc biệt, Kim Thiện Vũ không thể phục bàn giúp cậu, chỉ cần tôi không tiết lộ việc Kim Thiện Vũ đa nhân cách cho Tống Tinh biết, Tống Tinh sẽ không tìm được cậu. Cho nên người duy nhất phục bàn chỉ có thể là tôi, cậu nên suy nghĩ kỹ xem có nên đồng ý hay không."
'Kim Thiện Vũ' u ám nói: "Anh hỏi đi."
Phác Thành Huấn lập tức mở miệng hỏi: "Mười năm trước, có một cô gái tên Viên Viện bị cậu cuốn vào nơi này, cô ấy không thể rời khỏi đây, nhưng điều kỳ lạ là cái chết của cô ấy không được phản chiếu lại ở thế giới thực, thi thể cũng không thấy bóng dáng đâu nữa. Hẳn là cậu còn nhớ cô ấy nhỉ, cậu biết cô ấy ở đâu không?"
Phác Thành Huấn nhìn thấy rất rõ, trong đôi mắt vốn đã thâm trầm của Kim Thiện Vũ hiện lên tia lạnh lùng, chắc là do 'cậu' đã nhận ra Phác Thành Huấn đang quan sát mình cho nên mới dời mắt sang chỗ khác.
'Kim Thiện Vũ' u ám nói: "Tôi có thể ăn thịt hết tất cả mọi người đấy."
Phác Thành Huấn thấp giọng cười lạnh.
Thực ra Phác Thành Huấn biết rõ bản thân chẳng hỏi ra được gì cả, cho dù 'Kim Thiện Vũ' chịu trả lời, bản thân hắn cũng cần phải cân nhắc tính xác thực. Câu hỏi của hắn chỉ nhằm xác nhận thi thể Viên Viện không cánh mà bay rốt cuộc có liên quan đến quái vật 4-4 không, hay là do xuất hiện sự cố ngoài ý muốn nào đó.
Hiện tại xem ra quả thực là như vậy. Qua lời nói của 'Kim Thiện Vũ', thậm chí Phác Thành Huấn có thể chắc chắn rằng sở dĩ quái vật 4-4 thẳng thắn thú nhận nội dung của tuyến chính là vì bí mật gây bất lợi cho quái vật 4-4 và cả Viên Viện.
Do vậy, nghi ngờ lập tức nảy sinh.
Quy tắc 4-4 đã tồn tại trước khi Viên Viện tiến vào Thế giới Quy tắc 4-4, Viên Viện không liên quan gì đến cuộc đời của quái vật 4-4, điều này có thể kiểm chứng thông qua lời kể của 'Kim Thiện Vũ', tuyến chính không hề có bóng dáng của Viên Viện.
Nhưng quái vật 4-4 lại vì một người tham gia mà từ bỏ trật tự bình thường của Thế giới Quy tắc.
Vì sao chứ?
'Kim Thiện Vũ' sớm đã mất kiên nhẫn, ánh mắt lộ ra tia lạnh lùng không thể che giấu: "Tôi cho anh năm phút suy nghĩ."
Hoặc là phục bàn, hoặc là bị giết.
Phác Thành Huấn nói: "Thuấn Tức 170cm không phải cậu, mà là Viên Viện."
'Kim Thiện Vũ' bất ngờ đứng dậy, sắc mặt 'cậu' hiện tại khó có thể dùng một tính từ nào có thể diễn tả chính xác, thậm chí hàm răng cũng trở nên sắc nhọn dưới bầu không khí căng thẳng đột ngột.
'Kim Thiện Vũ' muốn ăn thịt hắn.
Phác Thành Huấn sớm đã có đề phòng, lúc Kim Thiện Vũ đứng lên, hắn cũng đồng thời lùi về phía sau một bước.
Tuy là lùi về phía sau, nhưng không có nghĩa Phác Thành Huấn sợ hãi 'Kim Thiện Vũ', hắn đã tiến vào rất nhiều Thế giới Quy tắc, ở trong hội sinh viên cũng được vài năm rồi, hắn rất am hiểu quái vật.
Mặc dù quái vật bám vào người tham gia có thể tự do giết chết những kẻ cố gắng phá hủy Thế giới Quy tắc, nhưng quái vật sẽ trở nên khó đoán khi ẩn náu trong người tham gia và thực lực của nó cũng sẽ bị giảm đi. Chỉ cần hắn không phục bàn, thực lực của quái vật sẽ không hồi phục, nhiều nhất là cao hơn thể chất của người tham gia 40-50% mà thôi.
Ở Thế giới Quy tắc 7-7, Phác Thành Huấn từng xách người Kim Thiện Vũ rồi, trông dáng người Kim Thiện Vũ cao lớn nhưng thực ra cũng chẳng được bao nhiêu cân. Hắn dựa vào cân nặng của Kim Thiện Vũ để đưa ra phán đoán, hắn có thể đánh bại Kim Thiện Vũ, cho nên bây giờ đối mặt với quái vật 4-4, Phác Thành Huấn tính toán trường hợp xấu nhất là bị thương một chút, nhưng không đến mức sẽ mất mạng.
Điều mà người tham gia sợ ở người tham gia bị quái vật chiếm hữu là bị đâm sau lưng.
Sau khi mở ra một khoảng cách tương đối an toàn, Phác Thành Huấn mới chú ý đến 'Kim Thiện Vũ' vừa đột ngột đứng dậy, nói Viên Viện là Thuấn Tức 170cm thực ra chỉ là một suy đoán táo bạo của Phác Thành Huấn. Căn cứ để hắn đưa ra kết luận này là bởi trong đoạn thời gian hồi tưởng của con mèo, Phác Thành Huấn có nhìn thấy những sợi tóc dài thoáng qua.
'Kim Thiện Vũ' nói 'cậu' không muốn bị phát hiện, cho nên thay đổi chiều cao cũng đủ để lừa gạt người khác, cũng chẳng cần để tóc dài làm gì, điều này là không cần thiết. Vì vậy, Phác Thành Huấn cho rằng Thuấn Tức 170cm vốn dĩ là tóc dài, bởi vậy càng tăng thêm xác suất là con gái.
Nếu như Thuấn Tức 170cm có khả năng là con gái, Phác Thành Huấn thử dò hỏi một câu, phản ứng của 'Kim Thiện Vũ' đã cho hắn đáp án.
Nếu Thuấn Tức 170cm thực sự là Viên Viện, vậy thì Thế giới Quy tắc 4-4 vẫn còn ẩn giấu điều gì đó. Có lẽ sẽ liên quan đến "Quy tắc 0-1", nếu là thế, tất nhiên việc phục bàn sẽ phải hoãn lại rồi.
Nghĩ như vậy, Phác Thành Huấn nhìn chằm chằm 'Kim Thiện Vũ', hét lớn: "Kim Thiện Vũ."
Hắn muốn đưa Kim Thiện Vũ trở về.
Phác Thành Huấn không biết phương pháp này có hiệu quả hay không, nhưng hiện tại chỉ có thể thử xem sao.
Hắn và Kim Thiện Vũ đều đang nghỉ ngơi trong khách sạn, nếu không có Phác Tống Tinh đánh thức, họ sẽ tiếp tục ở lại trong khoảng thời gian hồi tưởng này, và hắn sẽ phải đối đầu với 'Kim Thiện Vũ' đến tận lúc ánh sáng trắng xuất hiện. Vì vậy, đợi đến khi khoảng thời gian này tự động kết thúc là điều không thực tế, ngược lại gọi Kim Thiện Vũ trở về còn có hiệu quả hơn.
Thế là Phác Thành Huấn lại gọi: "Kim Thiện Vũ."
Hắn hét liên tiếp ba lần.
"Kim Thiện Vũ!"
"Kim Thiện Vũ!"
"Nhóc thiên tài!"
'Kim Thiện Vũ' dừng lại một chút, xem ra phương pháp hét lên của Phác Thành Huấn thực sự có hiệu quả.
Phác Thành Huấn cũng nhận ra điều này, một bên cảnh giác 'Kim Thiện Vũ' đang đột nhiên lao tới, một bên tiếp tục hét lớn: "Kim Thiện Vũ!"
Sự lạnh lùng trong đáy mắt 'Kim Thiện Vũ' như tràn ra, 'cậu' nhìn thẳng vào Phác Thành Huấn, mở miệng nói bằng một ngữ điệu lạnh như băng: "Anh sẽ phải hối hận."
Mặc dù giọng nói không hề che giấu sát ý của mình, nhưng 'Kim Thiện Vũ' cũng không tiến thêm bước nào về phía Phác Thành Huấn nữa.
Phác Thành Huấn lại gọi: "Kim Thiện Vũ!"
Đôi mắt hắn vẫn luôn dán chặt vào 'Kim Thiện Vũ', bởi vậy hắn có thể nhìn thấy rõ ràng, không bỏ sót bất kì chi tiết nào trong vẻ mặt của 'cậu', từ u ám rồi dần dần thu lại, cuối cùng biến mất.
Sau khi vẻ mặt u ám không còn, Phác Thành Huấn nhìn thấy người trước mặt bắt đầu lộ ra vẻ mơ hồ, sự bối rối không kéo dài được bao lâu mà nhanh chóng bị thay thế bằng nỗi sợ hãi và hoảng loạn
Phác Thành Huấn bình tĩnh thở phào nhẹ nhõm.
Kim Thiện Vũ của hắn trở lại rồi.
Nếu như gọi tên Kim Thiện Vũ có thể giúp cậu trở về, xem ra cũng chẳng có gì khó khăn lắm.
Chỉ là Kim Thiện Vũ thì lại không thấy thoải mái bằng Phác Thành Huấn. Thật sự cậu không hề cảm nhận được sự xuất hiện của 'nó' một chút nào cả, nhưng vẻ mặt của Phác Thành Huấn từ căng thẳng chuyển sang thoải mái, có thể thấy cậu lại suy nghĩ quá đà làm 'nó' xuất hiện rồi.
Vậy thì siêu tệ luôn còn gì. Không nói đến việc 'nó' là một bí mật mà cậu chưa từng tiết lộ cho người khác biết bao giờ, cậu sợ 'nó' sẽ làm tổn thương Phác Thành Huấn. Dù sao, khoảnh khắc 'nó' và Phác Thành Huấn đối đầu với nhau, thế thì một tình thế không cân bằng sẽ xuất hiện. Là quái vật 4-4, nó hoàn toàn có thể khiến Phác Thành Huấn bị thương, nhưng Phác Thành Huấn thì không thể, hắn chỉ có thể phòng thủ mà thôi.
"Đàn anh..." Kim Thiện Vũ sợ hãi hỏi: "Anh không sao chứ?"
Lúc hỏi Phác Thành Huấn, Kim Thiện Vũ đã nhanh chóng quét qua một lượt từ trên xuống dưới, cậu không thấy vết thương ngoài da nào trên người hắn, nhưng không xác định được Phác Thành Huấn có nội thương hay không. Dù sao 'nó' còn khiến cả quái vật 2-6 phải e dè. Đối đầu với Phác Thành Huấn, chắc chắn hắn không thể chiếm thế thượng phong được.
"Tôi không sao." Phác Thành Huấn nói: "Còn em?"
"Em cũng không sao." Kim Thiện Vũ thở ra một hơi, nhưng ngay sau đó, hơi thở tiếp theo lại bị nghẹn ở cổ họng, không thể thoát ra được.
Kim Thiện Vũ không thể để Phác Thành Huấn nhận ra sự căng thẳng của mình, cậu nén lại sự căng thẳng trong lòng, cố gắng bình tĩnh hỏi: "Đàn anh, xảy ra chuyện gì sao ạ?"
Phác Thành Huấn gật đầu: "Phải."
Trong lòng Kim Thiện Vũ nhất thời run lên, cậu không dám biểu hiện ra quá nhiều, hơn nữa cậu cũng tuân thủ theo nguyên tắc nói càng nhiều thì càng lộ cái sai, nên hai mắt chỉ nhìn Phác Thành Huấn, kinh hồn táng đảm chờ đợi Phác Thành Huấn kể rõ mọi chuyện cho mình nghe.
Phác Thành Huấn nhìn Kim Thiện Vũ. Nếu Kim Thiện Vũ đã là thành viên của đội tuần tra, hắn có thể nói cho cậu biết một số vấn đề của hội sinh viên, dù sao Kim Thiện Vũ cũng đã nói cho hắn biết bí mật của cậu.
"Nhóc thiên tài, còn nhớ hồi trước tôi từng nói, trường học này là một Thế giới Quy tắc thực sự không?"
Kim Thiện Vũ gật đầu.
Phác Thành Huấn nói: "Nhiệm kì trước tôi, có một chủ tịch hội sinh viên họ Lý tên Thừa, anh ấy đã đưa ra một giả thuyết, gọi là quy tắc 0-1."
Kim Thiện Vũ tiếp tục gật đầu: "Em từng nghe chị Ân Trân đề cập rồi."
"Ừm." Phác Thành Huấn nói: "Dạo này tôi không ở hội sinh viên cũng là bởi đang tìm kiếm manh mối liên quan đến nó. Dựa vào những ghi chép mà hội sinh viên ghi lại, có một nữ sinh tên Viên Viện..."
Phác Thành Huấn đơn giản kể lại ngọn nguồn câu chuyện cho Kim Thiện Vũ nghe: "Vừa rồi tôi có xác nhận lại một chuyện, Thuấn Tức 170 có lẽ chính là Viên Viện."
Kim Thiện Vũ đột nhiên ngẩng đầu lên.
"Đàn anh, anh nói Thuấn Tức 170 là..."
"Ai?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro